Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 642. Tần gia đã thay đổi

Chương 642. Tần gia đã thay đổi
“Lão đại chính là lão đại, chưa bao giờ làm người!”
Thiên Quân, Vạn Mã nhịn không được cảm khái một tiếng, giống như sớm đã chết lặng với việc này.
Lúc này ——
Trong rừng cách đó không xa.
Tam Thu người đầy vết thương nằm trên mặt đất, trước mặt còn có mấy tiểu tỷ tỷ đang đứng.
Hắn vốn dĩ muốn trở về tìm viện binh đến cứu Giang Hà, hưng ai biết nửa đường gặp phải mấy tiểu tỷ tỷ này, cũng không biết đối phương quen biết hắn như thế nào, không nói hai lời liền ra tay tấn công hắn.
Vì hắn nhập học muộn, nên chỉ mấy phút đã bị hạ gục.
"Người này hình như không phải Phương Trường!?”
Một tiểu tỷ tỷ nâng cằm Tam Thu lên, cẩn thận kiểm tra lại phát hiện không giống Phương Trường.
“Nếu không thể xác nhận, vậy thà rằng đẩy sai, cũng không thể buông tha!”
Một tiểu tỷ tỷ khác khí phách tiến lên, lấy ra phiên bản heo nái cũng điên cuồng 2.0 mà mình đã bỏ một khoảnh tiền lớn để mua.
"Các ngươi muốn làm gì!?"
Tam Thu cảm giác đối phương không phải người tốt, vội vàng giãy dụa trên mặt đất.
Chỉ tiếc hắn là thư sinh văn nhược tay trói gà không chặt, căn bản cũng không phải là đối thủ của đám tiểu tỷ tỷ này, mặc kệ hắn giãy dụa như thế nào cũng không thể tránh thoát, chỉ có thể trơ mắt nhìn heo nái cũng điên cuồng bị nhét vào trong miệng.
"Dừng tay, buông hắn ra!
Hiện trường lại có một đám tráng hán xuất hiện, vừa nhìn thấy Tam Thu thì lập tức lộ ra biểu tình kinh hỉ.
Tuy rằng bọn họ cũng không biết Tam Thu có phải là Phương Trường hay không, nhưng ít nhất có một phần hai cơ hội thành tựu vị trí đại đế, vẫn đáng để đánh cuộc một phen.
“Muốn cướp người, không có cửa!”
Các tiểu tỷ tỷ không hề sợ hãi, xắn tay áo lên chính là làm.
Ầm ầm!!
Hai bên lập tức lao vào đánh nhau, bắt đầu tranh đoạt Tam Thu.
"Là Tam Thu!!"
Nhóm thư sinh trong Phòng Sách Chi Vị cũng chạy tới hiện trường, không nói hai lời liền gia nhập vào đại hỗn chiến.
Chỉ là bọn họ cảm thấy hơi kỳ quái, vì sao chỉ nhìn thấy một mình Tam Thu, không có nhìn thấy bóng dáng Giang Hà, bọn họ không phải cùng nhau bỏ trốn sao!?
“Mau đi cứu Giang Hà!”
Tam Thu trên mặt đất thống khổ giãy dụa, cố gắng chống đỡ nói: "Thiếu trang chủ Danh Kiếm Sơn Trang Nhất Kiếm, mang theo thất đại kiếm nô đuổi theo Giang Hà.”
“Vì sao đột nhiên loạn thành như vậy!?
Vu tiên sinh sắc mặt ngưng trọng lơ lửng giữa không trung, cảm ứng được rất nhiều người đang chạy về phía bên này.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thì sau đó sẽ phát sinh một cuộc hỗn chiến lớn.
Mà tất cả vẻn vẹn này chỉ do Tam Thu bị hoài nghi dẫn đến, y thật sự không dám tưởng tượng khi thân phận thật sự của Giang Hà bị bại lộ, sẽ dẫn phát một hồi tranh đấu gì.
“Không được, ta phải mau chóng tìm được Giang Hà!”
Vu tiên sinh vung tay áo lên, cuốn lấy Tam Thu rồi rời đi.
Trước khi đi còn không quên ở trong hư không điểm nhẹ một cái, thiên địa chi thế kinh khủng giống như thái sơn áp đỉnh từ trên trời giáng xuống.
“Không tốt, mau lui, lui!”
Đám người toàn trường hoảng hốt, vội vàng lui ra sau né tránh.
Tuy nhiên Vu tiên sinh đã đạt tới cảnh giới hiển thánh, có thể sánh ngang với một đời văn thánh của đại đế, cho nên công kích của y sao có thể tùy tiện nói né tránh là né tránh.
Chỉ thấy một chữ Trấn thật lớn từ trên trời giáng xuống, đè mọi người không cách nào nhúc nhích, coi như là thư sinh trong Phòng sách chi vị, cũng bị đè đến không thể động đậy.
"Tiên sinh!!"
Các thư sinh vội vàng hét lên, biểu thị ngộ thương đồng đội.
"Tâm bất chính, động tất tà. Bản thân bất chính, làm sao có thể trở thành chính nhân!”
Vu tiên sinh không có ý muốn buông bọn họ ra, chỉ bỏ lại một câu nói để cho bọn họ suy nghĩ lại, giống như đã sớm nhìn thấu những tâm tư nhỏ bé của bọn họ.
Lúc này...
Trong quân doanh của Đại Hạ.
Tân đế Đại Hạ đang tổ chức tang lễ cho Nhị Nguyệt tiên sinh, cách đó không xa thủy tổ Tần gia thì vội vàng dùng túi vải đóng gói.
"Hắn thật sự là người vừa mất nhi tử, chết gần cả nhà sao?”
Mọi người bốn phía nhìn thấy mà đầu đầy hắc tuyến, thật lòng nhìn không hiểu đám sinh vật Tần gia này.
“Lần này thiệt thòi lớn rồi!”
Thủy tổ Tần gia nhìn món ăn không thể đóng gói, trong lòng đừng nói có bao nhiêu khó chịu...
Lúc này——
Tân Đế Đại Hạ nhìn chằm chằm thủy tổ Tần gia đang đóng gói, trong lòng cũng nhớ tới những lời Nhị Nguyệt tiên sinh nói.
Tần gia mới là uy hiếp lớn nhất!
"Tần gia rốt cuộc là thật bại, hay là đang ngụy trang đây!
Tân Đế Đại Hạ trong lòng vô cùng phiền não, giống như Tần Phong năm đó đào tẩu vậy.
Cho dù phụ hoàng hắn hoài nghi Tần Phong là giả chạy trốn, cũng không dám công khai vạch trần mưu kế của Tần gia, chỉ có thể cười ha hả cùng Tần gia diễn kịch.
Bởi vì tình thế hiện tại đối với hoàng triều Đại Hạ bọn họ vô cùng bất lợi, không thể không dựa vào thủy tổ Tần gia giúp bọn họ duy trì cục diện hiện tại, một khi song phương trở mặt tình thế sẽ càng thêm tồi tệ.
“Tần gia hình như đã thay đổi!”
Thái thượng hoàng cũng nhìn thủy tổ Tần gia, trong lúc nhất thời cảm thấy vô cùng xa lạ.
Trước kia Tần gia tuy rằng thích làm lão lục, nhưng lão lại có thể dễ dàng dự đoán động tác kế tiếp của bọn hắn, nếu không hoàng tộc cũng không có khả năng đè Tần gia nhiều năm như vậy, khiến bọn hắn không cách nào ngẩng đầu.
Tuy nhiên hiện tại thao tác của Tần gia quả thực làm cho người ta xem không hiểu, thậm chí ngươi biết rõ bọn hắn đang giả vờ, lại không thể không cùng bọn hắn diễn kịch.
Có thể nói bọn hắn không chỉ ẩn núp ở chỗ tối làm lão Lục, còn đem âm mưu chơi xuất thần nhập hóa, đem quyền lựa chọn giao vào trong tay ngươi, một bộ dáng ta xem ngươi có dám đi theo hay không.
“Trước mặc kệ Tần gia!”
Tân đế Đại Hạ lắc lắc đầu, ánh mắt nhìn về phía Diệp Thần.
Tuy rằng Nhị Nguyệt tiên sinh trước khi chết đã giúp bọn họ có được chiến thần Bắc Cương, nhưng chuyện Diệp Thần thích Vu Lan đã được mọi người biết, ai cũng không biết Diệp Thần có thể vì mỹ nhân mà phản bội hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận