Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1311 - Không quên sơ tâm



Chương 1311 - Không quên sơ tâm




“Giết!”
Trăm vạn hắc kỳ quân cùng hô lớn, trong mắt tràn ngập điên cuồng.
Chỉ thấy bọn họ điên cuồng phóng thích lực lượng bản thân, mấy trăm vạn đạo năng lượng trong hư không, điên cuồng hội tụ về phía Diệp Thần, khiến cho khí tức của hắn bắt đầu điên cuồng dâng lên, thương ý ngút trời cũng dẫn tới thiên địa chấn động kịch liệt.
“Không tốt!”
Tề Tu Viễn biến sắc nói: "Diệp Thần muốn tế hiến trăm vạn Hắc Kỳ quân, đem lực lượng của bọn họ toàn bộ hội tụ đến trên người của mình.”
"Tên súc sinh này!!”
Tinh thần chính nghĩa của Lâm Tam trong nháy mắt đã bị kích hoạt, thân hình như tia chớp xông về phía Diệp Thần.
“Không ai có thể ngăn cản ta!”
Trong ánh mắt của Diệp Thần nổi lên một vòng hung ác, vội vàng nâng trường thương trong tay đâm về phía Lâm Tam.
Đinh!!
Kiếm cùng thương va chạm, tia lửa theo đó bắn ra.
“Thật mạnh!”
Sắc mặt Lâm Tam hơi ngưng trọng, cảm nhận được Diệp Thần trở nên mạnh mẽ.
Y quyết đoán sử dụng đại chiêu của mình, Vô Trần Kiếm trong tay lúc này tuôn ra một cỗ kiếm ý khủng bố, giống như cuồng triều vô biên thổi quét ra, muốn thôn phệ toàn bộ thiên địa.
Thần uy rực rỡ, kiếm đoạn vạn cổ!!
Một đạo kiếm quang có thể kinh động toàn bộ Hoang Cổ thẳng tới Cửu Thiên, kiếm khí kích động chín vạn dặm để cho thiên địa chấn động, giống như một kiếm chém vào quá khứ xuyên đến tương lai.
“Đến đây đi!!”
Sắc mặt Diệp Thần dữ tợn hét lớn, cũng phóng thích ra đại chiêu của mình.
Chỉ thấy mũi thương bộc phát ra một cỗ khí tức hung sát, ẩn chứa lực lượng vô tận, ngay sau đó liền hóa thành một con kim long khổng lồ gào thét bay ra.
Long Khiếu Cửu Thiên!!
Tiếng long khiếu đinh tai nhức óc, khiến hư không chấn động kịch liệt.
Không chỉ có bộc phát ra một cỗ uy áp không cách nào ngăn cản, làm cho người ta cảm thấy linh hồn đều đang run rẩy, chỗ đi qua, không gian băng liệt, mặt đất chấn động, như tận thế ập đến.
Ầm ầm!!
Công kích của song phương trùng trùng điệp điệp va chạm cùng một chỗ, tiếng nổ điếc tai cũng theo đó vang vọng khắp thiên địa, bầu trời vô tận như bị một đôi bàn tay to vô hình xé rách ra một lỗ hổng thật lớn.
“Không đủ, còn chưa đủ!”
Diệp Thần thua đến đỏ mắt, quát: "Ta muốn lực lượng, ta muốn nhiều lực lượng hơn nữa..."
“Không tốt!”
Sắc mặt Lâm Tam không khỏi biến đổi.
Phát hiện lúc này Diệp Thần đã tiến vào trạng thái điên cuồng, đang điên cuồng hấp thụ sinh mệnh của trăm vạn Hắc Kỳ quân.
“Lâm Tam!”
Diệp Thần lộ ra vẻ dữ tợn, cười nói: "Ngươi không ngăn cản được ta, cũng không có ai có thể ngăn cản được ta..."
Lời còn chưa dứt, Tửu Tiên lên sân khấu.
Chỉ thấy quanh thân Tửu Tiên lóe ra thánh quang chói mắt, giống như quang chi tinh linh vẩy tinh quang xuống nhân gian, đánh thức trăm vạn hắc kỳ quân bị Ma Đồng Diệp Long khống chế.
“Là thánh quang!”
Diệp Thần muốn sụp đổ, không nghĩ tới Tửu Tiên sẽ đột nhiên xuất hiện.
Đồng thời, trong lòng hắn cũng hết sức hối hận, lúc trước vì sao không kiên trì hơn một chút, bóp chết khắc tinh Tửu Tiên này ở trong nôi!
“Ta làm sao vậy!?”
Trăm vạn hắc kỳ quân dần dần thanh tỉnh, tất cả đều mờ mịt nhìn bốn phía.
Rất nhanh bọn họ liền hưng phấn kêu to, phát hiện tu vi của mình cư nhiên tăng vọt nhiều như vậy, trong đầu hiện ra loại công pháp thần cấp Chiến Thần Quyết này.
“Đến lượt nam chính ta lên sân khấu rồi!”
Diệp Long thấy Hắc Kỳ quân bị tinh lọc, vội vàng cho Tề Tu Viễn một ánh mắt.
“Hiểu rồi!”
Vẻ mặt Tề Tu Viễn có chút khẩn trương.
Dù sao đây là lần đầu tiên y tham gia vào một kịch bản lớn của Tần đạo, hơn nữa còn chưa diễn tập trước, sợ diễn không tốt trở về sẽ bị Tần đạo cắt xén tiền lương.
Ầm ầm!!
Lâm Tam cũng không có ý dừng tay, tiếp tục triền đấu với Diệp Thần.
“Diệp Thần, đi chết đi!”
Tề Tu Viễn nhe răng làm cho mình hung ác một chút, sau đó cầm Tuế Nguyệt Đao trong tay xông về phía Diệp Thần.
“Diệp Thần, cẩn thận!”
Diệp Long biểu thị trong đời không có diễn tập.
Chỉ thấy đôi mắt của gã trong nháy mắt trở nên đỏ bừng, khí tức quỷ dị cũng theo đó kéo dài ra, càng hóa thành một đạo hồng quang cấp tốc nhằm phía Tề Tu Viễn.
“Không tốt!”
Tề Tu Viễn làm bộ thất kinh, vội vàng giơ Tuế Nguyệt đao lên ngăn cản.
Ầm!
Chỉ thấy Diệp Long giống như một quả lựu đạn tốc độ cao, hung hăng đụng vào Tề Tu Viễn đang giết về phía Diệp Thần.
Cũng không biết là Tề Tu Viễn vừa rồi bị Diệp Thần đả thương, hay là đột nhiên đánh lén không kịp phản ứng, Tuế Nguyệt Đao trong tay cư nhiên ngoài ý muốn rơi xuống, cũng không khéo bị Diệp Long bắt được.
“Tặc tử, trả đao cho ta!”
Tề Tu Viễn nhe răng lộ ra biểu tình hung ác, giơ tay vỗ một chưởng vào ngực Diệp Long.
“Phốc!!”
Diệp Long phun ra một ngụm máu tươi, thân thể nhanh chóng lui về phía sau.
Bất quá trong tay gã lại nắm chặt tuế nguyệt đao, mặc kệ Tề Tu Viễn công kích thế nào cũng không buông tay.
Bởi vì Tần đạo thông qua thẻ Thiên Cơ đã nhìn thấy, đại lão thượng giới đều đang điên cuồng tìm kiếm thời gian đại đạo chi ấn, nếu Tề Tu Viễn tiếp tục cầm tuế nguyệt đao nhất định sẽ bị hoài nghi, không bằng thuận nước đẩy thuyền để cho Diệp Thần tiếp tục cõng nồi.
“Diệp Long!!”
Diệp Thần mắt thấy Diệp Long gặp nguy hiểm, trong lòng nhất thời sốt ruột.
Chỉ thấy hắn vội vàng một thương bức lui Lâm Tam, ngay sau đó bắt lấy Diệp Long, không thể không lần nữa sử dụng Hóa Huyết thuấn di chạy trối chết.
"Chết tiệt, lại để cho hắn chạy!"
Lâm Tam nhìn Diệp Thần rời đi, trong lòng cảm thấy hết sức khó chịu.
“Rốt cục cũng kết thúc!”
Lão Tề nhìn Tuế Nguyệt Đao đi xa, trong lòng không khỏi cảm thấy có chút mất mát.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ khơi mào hai đại thiên mệnh chiến đấu, đạt được 600 vạn điểm nhân vật phản diện!"
"Leng keng, chúc mừng túc chủ làm tan rã đại quân của thiên tuyển chi tử cấp sử thi, đạt được 100 vạn điểm nhân vật phản diện!"
“Tửu Tiên tỷ tỷ thành công rồi!”
Tần Phong nghe được hệ thống thông báo, trong đầu lập tức hiện lên hình ảnh Tửu Tiên sử dụng thánh quang, càng vô cùng kiêu ngạo nói: " Trẫm khi còn bé ưa thích Siêu Nhân Tiga, lớn lên lại ưu thích D+, cái này gọi là không quên sơ tâm…”



Bạn cần đăng nhập để bình luận