Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1365 - Lôi kiếp phi thăng



Chương 1365 - Lôi kiếp phi thăng




Ầm ầm!!
Trên bầu trời đột nhiên nứt ra một khe nứt sâu, từ đó một luồng ánh sáng vàng bí ẩn xuất hiện.
Ngay sau đó, vô thượng thiên đạo chi uy từ trong khe nứt cuồn cuộn mà xuống, để cho thế nhân cảm thụ lực lượng chí cao là gì, Đại Đế ở trước mặt nó cũng giống như con kiến hôi bé nhỏ không đáng kể.
“Phốc!!”
Tam Lộng đại sư phun ra một ngụm máu tươi, chỉ cảm thấy ngực bốc lên lợi hại.
Những đại đế khác cũng không tốt hơn, cho dù bọn họ đột phá cảnh giới Đại Đế, thì vẫn không cách nào ngăn cản cỗ thiên đạo uy khủng bố này.
Nếu như nói lần trước Tần Phong trảm gông xiềng Thiên Đạo, chỉ là thăm dò thiên đạo, như vậy lần lôi kiếp phi thăng nàu chính là giao thủ chính diện với thiên đạo.
Ầm ầm!!
Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, dẫn tới cả thiên địa kịch liệt lắc lư.
“Không được!”
Sắc mắt Tần Hạo đột nhiên biên đổi, nhanh chóng điểm ra một đạo chỉ quyết.
Chỉ thấy năm tòa tiên sơn, cửu đỉnh Đại Tần lập tức bộc phát ra ánh sáng chói mắt, ngay sau đó, từng đạo phù văn màu vàng, chắn ở trên đỉnh đầu Tần Phong.
Tuy rằng vừa rồi bọn hắn bất đồng quan điểm mà đánh ngươi chết ta sống, nhưng hai người vẫn là huynh đệ tay chân, chính mình làm sao có thể nhìn ca ruột chết ở dưới lôi kiếp!
“Trẫm không cần!”
Tần Phong giả vờ hừ lạnh một tiếng.
Chỉ thấy một tay hắn nhấc lấy Tiểu Bạch, một tay cầm ma kiếm tổ truyền, hóa thành một luồng kiếm quang lao về phía thiên đạo.
“Ca, đừng tùy hứng!”
Tần Hạo lòng nóng như lửa đốt, nhanh chóng xông lên phía trước.
Ầm ầm!!
Trong hư không lần nữa truyền đến tiếng nổ đinh tai nhức óc, ngay sau đó một cỗ uy áp trước nay chưa từng có đánh úp tới, giống như mười vạn ngọn núi lớn đặt ở trên người mọi người.
Ba tòa tiên sơn trôi nổi trên không trung lập tức trầm xuống, giống như muốn đè bẹp vạn vật trong thiên địa.
“Tần huynh, nguy hiểm!”
Lâm Tam cũng lòng nóng như lửa đốt, cảm thụ sự khủng bố của Thiên Đạo.
Nhưng Tần Phong vẫn không có ý định dừng lại, đỡ lấy uy áp khủng bố của thiên đạo, cầm ma kiếm tổ truyền vọt thẳng lên bầu trời.
Ầm ầm!!
Tiếng sấm to nhức óc, vang vọng khắp thiên địa, giống như thiên đạo tích góp lửa giận từng tí một.
Tuy nhiên Tần Phong vẫn không bị lay động, một thân long bào phất phới trong gió.
Ngay sau đó, thiên sư ấn ở mi tâm lóe ra ánh vàng, đỉnh đầu xuất hiện ngũ hành chi khí, tách ra ba đóa kim hoa, Hồng Mông Tử Khí từ phía đông bay tới, phía sau càng có phật quang chói mắt......
“Trẫm là Nhân Hoàng, chứ không phải Thiên Tử!”
Thanh âm uy nghiêm của Tần Phong vang vọng khắp thiên địa, ngay sau đó nhân hoàng chi uy khủng bố thổi quét bốn phương tám hướng.
Ầm ầm!!
Nhân hoàng chi uy va chạm với Thiên Đạo chi uy, Tần Phong không bị rớt xuống thế hạ phong mà còn cùng Thiên Đạo có tới có lui, hư không kịch liệt chấn động, năng lượng phong bạo thổi quét thiên địa.
“Chỉ là Thiên Đạo, cũng dám ngăn cản trẫm phi thăng!”
Ánh mắt Tần Phong trở nên sắc bén, ma kiếm tổ truyền cũng bộc phát kiếm ý trùng thiên.
“Thỏ ta không muốn phi thăng!”
Tiểu Bạch liều mạng giãy dụa gào khóc: "Thỏ ta còn có ngôi vị hoàng đế chưa kế thừa..."
“A di đà phật!”
Tam Lộng đại sư chắp tay trước ngực, vì Tiểu Bạch mà mặc niệm hai phần rưỡi.
Ăn nhiều bánh như vậy, cuối cùng vẫn không chạy thoát kết cục phi thăng, cho dù thực lực của mình còn chưa đạt tới yêu cầu phi thăng, nhưng Tần Hoàng cũng không chút nào ghét bỏ mang theo nó cùng nhau phi thăng.
Điều này khiến cho người nhất thời phân không rõ, là phúc khí, hay là xui xẻo!
Ầm ầm!!
Thanh kiếm như sấm, kinh thiên động địa!
Chỉ thấy năng lượng bàng bạc từ trong cơ thể Tần Phong bộc phát ra, không chỉ hóa thành một luồng kiếm quang màu đỏ có thể xuyên thủng bầu trời, mà còn mang theo năng lượng khủng bố hủy thiên diệt địa, khiến thiên địa vào giờ khắc này điên cuồng run rẩy.
“Tần Hoàng không phải không được sao!?”
Tất cả mọi người đều sững sờ, tỏ vẻ mình có rất nhiều dấu chấm hỏi.
Chỉ thấy Tần Hoàng hóa thành một luồng kiếm quang đâm thẳng lên trời, ngay sau đó vô số đạo kiếm khí hóa thành gió lốc nối liền thiên địa, tiếng kiếm minh đinh tai nhức óc nổi lên, từng đạo gợn sóng mắt thường có thể thấy được, giống như gió lốc thổi quét thiên địa.
“Ngũ Sơn đại trận, lên!”
Chín vị lão tổ Tần gia vội vàng điểm ra một đạo chỉ quyết.
Chỉ thấy năm tòa tiên sơn lập tức lóe ra hào quang chói mắt, ngay sau đó hóa thành từng đạo phù văn màu vàng, bảo vệ toàn bộ kinh đô.
Ầm ầm!!
Tần Hoàng cùng Thiên Đạo va chạm ở trong hư không, gợn sóng khủng bố lập tức nhộn nhạo hiện ra từ trong thiên địa, hóa thành gió lốc năng lượng khủng bố thổi quét thiên địa.
Ngay cả loại quái vật khổng lồ như Tiên Sơn, đều bị thổi đến lay động.
Lúc này......
Trên người Tần Phong đã xuất hiện rất nhiều vết máu, nhưng tốc độ của hắn vẫn không hề giảm xuống.
Chỉ thấy trong mắt hắn lóe ra kiên nghị cùng quyết tuyệt, hoàn toàn không để ý thương thế trên người, lấy trạng thái hung hãn không sợ chết va chạm với thiên đạo.
Ầm ầm!!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc liên tục vang lên khắp Hoang Cổ, còn kèm theo ánh sáng chói mắt cùng bão táp khủng bố.
“Không được!”
Chín vị lão tổ Tần gia lộ ra sắc mặt thống khổ, cảm nhận được uy áp đánh úp lại.
Chỉ thấy năm tòa tiên sơn như ngọn nến tàn lay động theo gió, như thể một giây sau sẽ bị gió lốc năng lượng thổi bay ra ngoài, phù văn màu vàng vừa mới ngưng tụ ra cũng bắt đầu vỡ vụn từng cái một.
“Không có khả năng? Tuyệt đối không có khả năng!”
Tần Hạo nhìn lực phá hoại khủng bố như vậy, trong lòng không khỏi hoài nghi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận