Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1572 - Liễu Như Yên



Chương 1572 - Liễu Như Yên




“Hả!?”
Tần Phong nghi hoặc quay đầu lại nhìn, luôn cảm thấy có người đang rình coi mình.
Tuy nhiên khi hắn quay đầu lại kiểm tra, thì không phát hiện ra cái gì, điều này khiến hắn hoài nghi liệu mình có bị mắc chứng hoang tưởng bị hại hay không.
“Chủ ngân, ngươi làm sao vậy!?”
Tiểu Bạch cũng nghi hoặc quay đầu lại nhìn, nhưng không có thấy người nào.
“Không có gì!”
Tần Phong thu hồi ánh mắt nghi hoặc, trong lòng đại khái có một suy đoán.
Nếu quả thật có người đang âm thầm rình coi hắn, nhất định là một cao thủ tu vi cao thâm, muốn giết mình tuyệt đối là chuyện dễ dàng, nhưng cảm giác sát ý của hắn lại không có kích hoạt, chứng minh đối phương không có ác ý gì.
Cho nên trong lòng hắn suy đoán, tám phần là Ám vệ mà Tứ trưởng lão phái đến!
“Sẽ là ám vệ sao?”
Trong lòng Tần Phong khẽ lẩm bẩm, đại não nhanh chóng vận chuyển.
Căn cứ vào tin tức do Phụng Thiên truyền qua Tiên Nô Pháp ấn, hiện tại Linh Chi Bí Cảnh đã bị người phong tỏa, bên trong còn có một đám người đang tìm kiếm hắn, nếu không nhanh chóng nghĩ ra biện pháp phá cục, hắn nhất định sẽ lâm vào một hồi chiến đấu không ngừng nghỉ.
“Bị phát hiện rồi sao?”
Lục gia đi ra từ chỗ tối, buông điếu thuốc trong tay xuống.
Cho rằng không cần quá nghiêm túc làm người hộ đạo cho Tần Phong, nhưng ai biết tiểu tử này quá mức biến thái, lấy tu vi Địa Tiên đỉnh phong lại có thể cảm ứng được Chuẩn Tiên Đế là ông.
Ầm ầm!!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc chợt vang lên, uy áp bàng bạc phủ xuống như mười vạn ngọn núi lớn, dường như muốn cho thiên địa hoàn toàn trầm luân.
“Thành chủ thành Linh Uyên đến rồi sao?”
Lục gia lại cầm lấy điếu thuốc hít một ngụm, ánh mắt nhìn thấy một nữ tử xuất hiện.
Chỉ thấy ngũ quan đối phương tinh xảo, ánh mắt trong suốt sáng ngời, lộ ra một cỗ khí tức hồn nhiên cùng thiện lương, lông mày cong cong giống như lá liễu, môi anh đào miệng nhỏ mang theo nụ cười ngọt ngào.
Nàng chính nữ nhân đời trước Uyên tổng yêu nhất, Liễu Nhu Yên!
“Liễu Như Yên tới rồi sao?”
Tần Phong không nhịn được mà quay đầu nhìn lại, cũng không xa lạ gì với Như Yên Nữ Đế.
Bởi vì cái gọi là......
Xem tiểu thuyết ngàn vạn thiên, làm bằng sắt không thay đổi Liễu Như Yên!
Cho dù là người chưa từng đọc qua tiểu thuyết, cũng có thể nghe qua tên Như Yên Đại Đế.
“Cường giả Tiên Vương khủng bố như vậy sao!”
Tiểu Bạch nhịn không được mà hít sâu một hơi.
Tuy bọn họ đều đã chạy đi thật xa, nhưng vẫn có thể cảm thụ uy áp khủng bố của Liễu Như Yên, nếu chính diện gặp gỡ, tuyệt đối sẽ không có lực đánh trả, tùy ý bị đối phương xâu xé.
“Quả thật lợi hại!”
Tần Phong đồng ý gật đầu, có thể cảm nhận được sự cường đại của đối phương.
Như Yên Đại Đế lấy tra nhập đạo, cho dù mạnh như Tiên Vương cự đầu là Uyên tổng, cuối cùng cũng gãy trong tay Như Yên Đại Đế.
“Chúng ta làm sao bây giờ?”
Tiểu Bạch có chút sợ hãi, nói: "Đây chính là cường giả tiên vương, bị nàng truy đuổi, chúng ta sẽ bị làm tiệc.”
“Chỉ là một nữ nhân mà thôi, lật không nổi sóng, ngươi sợ cái gì!”
Tần Phong bình tĩnh nói: "Trước không cần để ý tới Liễu Như Yên, chúng ta hiện tại thừa dịp cơ hội khó có được, nghĩ biện pháp hung hăng vớt các thế lực lớn một khoản mới được.”
“Làm sao kiếm được một khoản?”
Tiểu Bạch lập tức lấy lại tinh thần, tỏ vẻ cái này tuyệt đối có thể.
“Tiền tài động lòng người!”
Khóe miệng Tần Phong hơi giương lên nói: "Hiện tại những người kia vây chặt chúng ta, đơn giản là hướng về phía bảo bối trên người chúng ta, nhưng cũng vừa vặn bại lộ ra bọn họ lòng tham không đáy, không có đạo đức, chúng ta hoàn toàn có thể lợi dụng điểm ấy mà một lưới bất hết!”
“Chủ ngân của thỏ ta quả nhiên lợi hại!”
Tiểu Bạch lập tức phối hợp, đưa lên ánh mắt sùng bái.
Lúc này......
Liễu Như Yên nhìn thi thể đầy đất, sắc mặt lập tức lạnh xuống.
Nàng tiếp nhận tin tức các đệ tử truyền đến, liền ngựa không dừng vó chạy tới, nhưng ai biết cuối cùng vẫn là chậm một bước, không chỉ để Tần Phong chạy mất, mà còn giết nhiều đệ tử thành Linh Uyên bọn họ như vậy.
Phải biết đệ tử được phái đến Linh Chi Bí cảnh đều là đệ tử tinh anh có tiềm chất tốt.
Hiện tại chết mười mấy người, trong đó còn có Kim tiên sơ giai, bồi dưỡng nhiều người trong nháy mắt trôi theo dòng nước, cũng làm chậm trễ sự phát triển của thành Linh Uyên, điều này làm cho nàng khó có thể vui vẻ.
“Tần Phong!”
Sắc mặt Liễu Như Yên lạnh như băng, năng lượng trong cơ thể bộc phát.
Ầm ầm!!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang vọng thiên địa.
Chỉ thấy cây cối trong rừng rậm hóa thành tro tàn, thi thể trên mặt đất cũng bị năng lượng làm bốc hơi, nứt ra từng lỗ hổng dữ tợn.
“Khó trách năm đó Thiên tư bảng xếp thứ hai thua trong tay nàng!”
Lục gia từ trên hư không nhìn xuống đại địa, cầm lấy điếu thuốc lại hít một ngụm.
Vốn tưởng rằng Liễu Như Yên chỉ dựa vào dây tơ hồng dài của Lâm Uyên, ai biết tất cả chỉ là ngụy trang của nàng, nữ nhân này không chỉ có lòng dạ độc ác, còn có một dã tâm vĩnh viễn không biết thỏa mãn.
“Tần Phong, ngươi chạy không thoát đâu!”
Liễu Như Yên không phát hiện Lục gia trong bóng tối, sau khi phát tiết xong lại biến trở về bộ dáng tơ hồng.
Ngay sau đó dựa vào khí tức Tần Phong để lại, đuổi theo hướng Tần Phong rời đi.
“Nữ nhân này dã tâm không nhỏ!”
Lục gia liếc mắt một cái liền nhìn ra Liễu Như Yên muốn làm gì, lại xì hơi nói: "Tần Phong có thể đứng vững trước mị thể tiên thiên của Kiều Kiều, không biết có thể đứng vững trước ngụy trang của Liễu Như Yên hay không.”
“Ắt xì!!”
Tần Phong nhịn không được hắt xì một cái, không biết tiểu tức phụ nhà ai lại nhớ thương hắn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận