Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1290 - Lấy kiếm phá đạo!!



Chương 1290 - Lấy kiếm phá đạo!!




Ầm ầm!!
Trên bầu trời đột nhiên nứt ra một khe nứt sâu, từ đó một luồng ánh sáng vàng bí ẩn xuất hiện.
Chỉ thấy vô thượng thiên đạo chi uy từ trong khe nứt cuồn cuộn mà xuống, người ở trước mặt nó đều bé nhỏ không đáng kể, giống như nhìn thấy lực lượng chí cao trong thiên địa, vượt qua lý giải cùng tưởng tượng của thế nhân.
“Đây chính là thiên đạo!”
Thân thể của Đại Đế toàn trường nhịn không được mà run rẩy, căn bản không đủ sức phản kháng trước cỗ lực lượng này.
“Ha ha…”
Phương Trường đột nhiên cười to như điên: “Tần Phong, cho dù ngươi tự xưng Nhân Hoàng, vô địch thiên hạ thì như thế nào? Chỉ cần nhục thể ngươi một ngày còn là phàm thai thì ngươi không có khả năng chống lại một kích này.”
“Phàm thai nhục thể thì có làm sao??”
Tần Phong cười lạnh một tiếng nói: "Trẫm cùng Lâm huynh liên thủ, không chỉ có thể trảm 300 thượng tiên, mà còn có thể trảm thiên đạo, vững mạnh nhân tộc!!”
“A!?”
Lâm Tam ngơ ngác, không biết tại sao lại bị điểm tên.
Ta có nên nói hay không, thiên đạo là nhằm vào một mình ngươi, mà ta chỉ là đơn thuần hiếu kì một chút mà thôi, chỉ cần thành thành thật thật đứng đợi tại chỗ thì liền không có việc gì.
Tuy nhiên Tần Phong không cho y cơ hội mở miệng, mà lập tức lôi kéo người bay về phía khe hở trên hư không.
“Bệ hạ!!”
Đám người Hữu Dung cũng bắt đầu khẩn trương, con mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào dáng người trong hư không.
Mặc dù Đại Ma Vương bình thường không biết đứng đắn, gặp được tiểu cô nương liền không nhịn được mà mở miệng đùa giỡn, nhưng dáng vẻ nghiêm túc lại khiến người ta muốn ngừng cũng không ngừng được.
“Tần huynh, ngươi chờ đã!”
Lâm Tam vội vàng mở miệng nhắc nhở: "Lục đạo Hàng Long Mộc chỉ có thể triệu hoán một kích thiên đạo, chúng ta chỉ cần liên thủ ngăn trở một kích này liền không sao."
"Không được, trẫm không có thói quen bị động!"
Tần Phong tràn đầy tức giận nói: "Hôm nay nó dám ra tay với trẫm, thì ngày mai nó lại dám nô dịch nhân tộc ta, cho nên hôm nay chúng ta nhất định phải liên thủ chơi nó, xem như đại đạo tới cũng vô dụng."
"Tần huynh. . ."
Lâm Tam cảm thấy khóc không ra nước mắt, biểu thị chính mình là vô tội.
Ầm ầm!!
Tiếng nổ chấn động vang vọng khắp Hoang Cổ, tự như thiên đạo đã hoàn tất tụ lực.
Chỉ thấy trong khe kim quang giống như một ngôi sao sáng chói, xé rách hư không lao về phía Hoang Cổ, như thể không nhìn thấy bất kỳ vật cản nào của vạn vật.
"Bắt đầu đi!!"
Tần Phong cùng Lâm Tam nhìn nhau, sau đó bộc phát ra hai đạo kiếm quang đỏ xanh.
Ầm ầm!!
Tiếng kiếm như lôi, kinh thiên động địa!
Linh khí bàng bạc điên cuồng tràn vào thể nội của hai người, hai luồng ánh sáng đỏ xanh giống như hai trường kiếm kình thiên, xuyên thủng bầu trời, mang theo năng lượng kinh khủng hủy thiên diệt địa, để thiên địa vào thời khắc này điên cuồng run rẩy lên.
“Thật sự là một kiếm khủng khiếp!!”
Tất cả mọi người nín thở, bị một màn trước mắt rung động đến.
Chỉ thấy hai luồng kiếm quang kình thiên cấp tốc dung hợp lại cùng nhau, giống như bên trong ngươi có ta, bên trong ta có ngươi, không phân khác biệt.
Ngay sau đó vô số đạo kiếm khí hóa thành kết nối thiên địa, tiếng kiếm reo đinh tai nhức óc vang lên, mắt trần cũng có thể thấy gợn sóng tựa như gió bão quét sạch thiên địa.
“Tam Sơn đại trận, lên!”
Chín vị lão tổ Tần gia vội vàng bấm ra một đạo chỉ quyết.
Chỉ thấy ba tòa Tiên Sơn lập tức lóe ra hào quang chói mắt, năng lượng khủng bố từ trong đó lập tức phun trào ra, bảo vệ toàn bộ thành Đông Kinh.
Ầm ầm!!
Kiếm quang hồng xanh cùng kim quang từ trên trời giáng xuống, trùng trùng điệp điệp va chạm, gợn sóng khủng bố lập làn tràn trong thiên địa, hóa thành năng lượng khủng bố, thổi quét thiên địa.
Ngay cả loại quái vật khổng lồ như Tiên Sơn cũng thổi đến rung rinh.
Phốc!!
Tần Phong nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi, có thể cảm nhận được thân thể bị vô tình xé rách.
Tuy nhiên khi hắn chậm rãi ngẩng đầu nhìn thấy kim quang trong khe nứt, đôi mắt lập tức lóe ra một vòng kiên định cùng kiên quyết, Nhân Hoàng Kiếm trong tay càng bộc phát ra một đạo kim quang chói mắt.
“Là vận mệnh của Nhân tộc ta!”
Đại đế toàn trường theo bản năng nắm chặt nắm đấm, ánh mắt càng gắt gao nhìn chằm chằm Tần Phong.
Có thể nói đây không chỉ là một kiếm Chứng Đạo Nhân Hoàng của Tần Phong, mà đó cũng là một kiếm gánh vác hi vọng của Nhân tộc bọn họ, càng là tiếng hò hét bất khuất của cả Nhân tộc đối với Thiên Đạo.
Nhân đạo không ở dưới Thiên Đạo, Nhân tộc bọn họ vĩnh viễn không làm nô lệ!
“Kiếm này qua đi, Nhân tộc đại hưng!”
Tần Phong không để ý đau đớn trên người, hóa thành kiếm quang vọt vào khe nứt......
Ông! Ông!
Chỉ thấy Tần Phong không biết không hề sợ hãi khi đối mặt với khe nứt, giống như một thanh lợi kiếm lúc nào cũng có thể ra khỏi vỏ nhắm thẳng lên bầu trời, ngay sau đó trong hư không liền truyền đến một trận tiếng kiếm minh bén nhọn, giống như là hàng tỉ hàng vạn sinh linh Hoang Cổ rống giận.
Phốc!!
Lâm Tam phun ra một ngụm máu tươi, trên người sớm đã đầy máu tươi.
Bất quá ánh mắt của y vẫn kiên nghị như cũ, tựa như quên đau đớn trên người, gánh vác uy áp đến từ thiên đạo một đường thế như chẻ tre.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ kéo Thiên Tuyển chi tử cấp thần thoại, cùng nhau ngạnh kháng Thiên Đạo, khiến cho thân bị trọng thương, đạt được 100 vạn điểm nhân vật phản diện!!"
“100 vạn!!”
Trong lòng Tần Phong vui sướng, không quên hét lớn: "Lâm huynh, ngươi chuẩn bị tốt chưa?”
“Đến đây đi!!”
Lâm Tam lập tức lớn tiếng hưởng ứng, ánh mắt thì nhìn chằm chằm khe nứt.
Giờ khắc này - -
Y cảm giác thế giới đột nhiên an tĩnh lại, bốn phía cảnh sắc bắt đầu dần dần biến chậm, thanh âm ồn ào náo động cũng biến mất không thấy, cả người tiến vào một loại trạng thái linh hoạt kỳ ảo.
Lấy kiếm nhập đạo, lấy thân hợp kiếm, lấy kiếm phá đạo!!



Bạn cần đăng nhập để bình luận