Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 204. Chủ Mưu Đằng Sau

Chương 204. Chủ Mưu Đằng Sau
Khi ngày càng có nhiều người được giải độc, bức chân dung của Lâm Tam cũng được vẽ ra.
“Thật sự là Lâm Tam làm sao?”
Vu Lan nhíu mày, cảm thấy vô cùng kỳ quái.
Muốn nói Tần Phong làm chuyện thất đức này, nàng tuyệt đối sẽ giơ hai tay tin tưởng, dù sao tên tuổi của đệ nhất tiện nhân Hoang Cổ cũng không phải thổi phồng lên, trái lại lần trước Lâm Tam tranh đoạt đạo quả, nàng nhìn thấy y sử dụng hạo nhiên chính khí.
Người có thể lĩnh ngộ được hạo nhiên chính khí, đều là những quân tử có tâm chính trực.
Đương nhiên, một quân tử chính trực như vậy nên khinh thường việc làm của lão lục này, hoặc là Lâm Tam bị Tần Phong dạy hư, nàng vẫn chưa quên được hành vi thân mật của Tần Phong với Lâm Tam trước đó.
“Thật sự là Lâm Tam!!”
Trong lòng của đám người Thiên Tâm chi thành cũng giật mình, không nghĩ tới gan Lâm Tam lại lớn như thế.
"Không đúng!!"
Lâm Tâm Nhi khẽ cau mày, nhìn về phía Tần Phong đang cứu người.
Theo lần trước Tần Phong giúp Lâm Tam giải vây thì có thể thấy được, quan hệ giữa hai người tuyệt đối không tầm thường, nếu thật sự là Lâm Tam làm, vậy Tần Phong có thể sẽ tham dự vào hay không!?
Nhất là Lâm Tam chân trước vừa đi, Tần Phong chân sau liền đến, không thể không khiến người hoài nghi bọn hắn là đang cấu kết làm việc xấu, trong ứng ngoài hợp.
"Ta biết người này, hắn là Thiên Tâm chi thành Lâm Tam! !"
Một giọng nói tức giận vang lên, rốt cục có người nhận ra Lâm Tam.
"Thiên Tâm chi thành Lâm Tam! !"
Ánh mắt phẫn nộ của đám người đều đồng loạt nhìn về phía Lâm Tâm Nhi, tựa hồ muốn thành lập chung ý nghĩ mà không cho bọn họ một lời giải thích.
Trái tim của Lâm Tâm Nhi đột nhiên run lên, nàng vội vàng nói: "Đúng là Lâm Tam vốn là người của Thiên Tâm chi thành, nhưng vài ngày trước bản tiểu thư đã trục xuất hắn khỏi Thiên Tâm chi thành."
"Vài ngày trước đem người trục xuất khỏi Thiên Tâm chi thành!?"
Đám người nghe xong liền bất cười, lạnh lùng chất vấn: “Ngươi coi chúng ta là đồ ngớ ngẩn sao? Bên trong bí cảnh Côn Luân nguy cơ trùng trùng, tất cả mọi người còn ghét bỏ nhân thủ không đủ, ngươi thế mà trục xuất nhân tài kiếm đạo Lâm Tam , đệ nhất kiếm trăm năm sau ra khỏi Thiên Tâm chi thành, ta thấy rõ ràng chính là Thiên Tâm chi thành tự biên tự diễn một tuồng kịch."
"Không sai!"
Những người khác liên tục gật đầu, cảm thấy nói có đạo lý.
"Không phải!"
Lâm Tâm Nhi vội vàng giải thích: "Là bởi vì Lâm Tam phát hiện một mỏ tiên tinh, bản tiểu thư nói hắn giao ra nhưng hắn lại không giao, cho nên mới đem hắn trục xuất khỏi Thiên Tâm chi thành."
Lâm Tam phát hiện một mỏ tiên tinh!!
Ngay lập tức, đám người trong toàn trường đều bắt được từ mấu chốt, cũng đã chứng minh bọn hắn không có oan uổng người tốt.
Xét theo tình hình hiện tại, mỏ tiên tinh mà Lâm Tam phát hiện ra chính là khu mỏ trước mặt này.
Chỉ là y không hài lòng với mỏ tiên tinh mà dùng nó làm mồi nhử dụ bọn họ đến làm nhân công miễn phí, không chỉ lấy đi tiên tinh đào được mà còn lấy đi bảo vật mà bọn họ liều mạng lấy được trong bí cảnh Côn Luân.
Ngọa tào!
Khẩu vị thật là lớn a!!
Bất quá đây rốt cuộc là khẩu vị của Lâm Tam lớn, hay là khẩu vị của kẻ chủ mưu đằng sau lớn đây!?
Thủ lĩnh của các thế lực đưa mắt nhìn nhau, tất cả đều không tin Lâm Tam có lá gan này.
Ngay cả khi Lâm Tam là truyền nhân của Trường Không Kiếm Thần, được vinh dự là đệ nhất kiếm trăm năm sau, thì y cũng không dám một lần đắc tội hơn 80% lực lượng của Hoang Cổ trước khi y trưởng thành, vì vậy hắc thủ sau màn có khả năng chính là Thiên Tâm chi thành.
Cái gì mà Lâm Tam không giao ra mỏ tiên tinh, sau đó lại trục xuất người ra khỏi Thiên Tâm chi thành, rõ ràng chính là một cái cớ thấp kém, chỉ là vì để Lâm Tam một người cõng hắc oa thôi.
"Không phải, Thiên Tâm chi thành chúng ta thật sự không phải là hắc thủ phía sau màn!"
Lâm Tâm Nhi trở nên gấp gáp.
Đừng nhìn Thành Thiên Tâm bọn họ khống chế khu vực phía tây Đại Hạ, nhưng đối mặt với hơn 80% thế lực Hoang Cổ, bọn họ phải thành thật thừa nhận mình hèn nhát, nếu thật sự bị xác định là chủ mưu đứng sau màn, thì hậu quả như thế nào, dùng cái mông cũng có thể nghĩ được.
Đám người hừ lạnh một tiếng nói: "Người là đi ra từ thành Thiên Tâm của các ngươi, hiện tại các ngươi nói không quan hệ, các ngươi cho rằng chúng ta sẽ tin sao!?”
“Thật sự không phải thành Thiên Tâm chúng ta làm…”
Tâm của Lâm Tâm Nhi đã bắt đầu hoảng hốt, vội vàng nói ra suy đoán của mình: “Là Tần Phong, lần trước nhóm thành Thiên Tâm chúng ta muốn bắt Lâm Tam, là Tần Phong ngăn ở trước mặt của chúng ta, còn thân hơn miệng thừa nhận hắn cùng Lâm Tam là thân huynh đệ khác cha khác mẹ, hơn nữa Lâm Tam chân trước vừa đi, Tần Phong chân sau liền đến, các ngươikhông cảm thấy chuyện này quá trùng hợp sao!?”
Mẹ nó!
Tần Phong bốc lên máu cạn phong hiểm lần lượt cứu bọn hắn, nàng thế mà muốn đem nước bẩn vấy lên một thân chính nghĩa của Tần Phong.
Các thế lực khó có thể đè nén lửa giận trong lòng, bọn họ cảm thấy Lâm Tâm Nhi đang sỉ nhục chỉ số thông minh của bọn họ, hơn nữa còn không hề che giấu ý tứ này...
Bạn cần đăng nhập để bình luận