Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1233 - Hợp thành một bãi bùn nát



Chương 1233 - Hợp thành một bãi bùn nát




"Ngươi..."
Phương Trường nhất thời tức giận, muốn đánh Đường Xuyên một trận.
"Ngươi cái gì ngươi!?"
Đường Xuyên cũng không cam lòng yếu thế trở lại, tùy thời chuẩn bị dùng Lam Ngân Triền Nhiễu.
“Không cần đánh, không cần đánh!”
Diệp Long mắt thấy mỗi người đều cất giấu tám trăm tâm nhãn, cũng tiếp tục xát muối khuyên nhủ: "Thật ra việc này cũng không thể trách Phương Trường, có vài người chính là như vậy, cho dù biết rõ không thuộc về mình, cũng cần gặp mặt mới có thể buông bỏ chấp niệm trong lòng!”
"Không thuộc về ta!?"
Phương Trường lập tức cảm thấy đau đớn, lại nhớ tới hình ảnh buộc dây giày.
Bây giờ y đã không thể phân biệt được tình yêu hay là chấp niệm về tuổi trẻ đã mất.
"Không thuộc về ta!?"
Trong lòng Diệp Thần không khỏi đau xót, hiển nhiên cũng có chấp niệm không buông xuống được.
Hắn muốn đi gặp Vu Lan thanh mai trúc mã, nhưng đối phương lại coi hắn là tiểu nhân âm hiểm đê tiện vô sỉ. Cũng muốn đi gặp Tiểu Nhu vừa thấy ý khó bình, nhưng lại không biết bị Tần Phong giấu ở nơi nào.
“Đau, đau quá!”
Đường Xuyên nhìn cánh tay cụt của mình, trong hốc mắt nhất thời ướt át.
Ngũ cô nương!
Tiểu Ngũ hắn yêu nhất, khi nào mới có thể gặp nhau!?
"Ai!!"
Diệp Long nhìn biểu tình của ba người, nhịn không được cảm khái nói: "Tâm hoài niệm, cuối cùng gặp nhau, lạnh nhạt cười một tiếng, thì ra tâm tâm niệm niệm không phải là nàng, mà là thanh xuân rốt cuộc không thể trở về.”
"Leng keng, chúc mừng chó săn của túc chủ chủ rắc muối vào vết thương của thiên tuyển chi tử cấp sử thi, thu được 20 vạn điểm phản diện!"
"Leng keng, chúc mừng chó săn của túc chủ chủ rắc muối vào vết thương của thiên tuyển chi tử cấp truyền thuyết, thu được 10 vạn điểm phản diện!”
"Leng keng, chúc mừng chó săn của túc chủ chủ rắc muối vào vết thương của thiên tuyển chi tử hạ cấp, đạt được 50 điểm phản diện!"
“Diệp Long lại ra tay!?"
Tần Phong nghe thấy tiếng hệ thống thì không khỏi sửng sốt, phát hiện Diệp Long quả thực là một Muối Vương sống.
Không có việc gì liền chạy tới vết thương của người ta để rắc muối, hoàn toàn không lo lắng người ta có chịu nổi hay không.
Ầm ầm!!
Tiếng nổ nhức cả tai cứ vang lên liên miên không dứt, hư không chấn động không ngừng.
Chỉ thấy hai người trong hư không vẫn kịch liệt chiến đấu như trước, bất quá Uyên tổng lại ỷ vào ưu thế kinh nghiệm của acc lớn đè đánh tần Hạo.
"Tần Nhị Đản, ngươi có được không!?"
Tiểu Bạch nắm tóc Tần Hạo, không cho mình bị hất văng ra ngoài.
"Ngươi câm miệng!!"
Tần Hạo càng đánh càng giận, quyết đoán sử dụng Thượng Thương Kiếp Quang.
Ầm ầm!!
Chỉ thấy chí tôn cốt trên ngực Tần Hạo lóe ra kim quang chói mắt, từng đạo phù văn thần bí theo đó ngưng tụ quanh người, hóa thành năng lượng hủy thiên diệt địa hung hăng nện về phía Uyên tổng.
Thế nhưng Uyên tổng cũng không có ý né tránh, trực tiếp hấp thu hượng Thương Kiếp Quang.
“Chí tôn cốt chỉ có như thế!”
Khóe miệng Lâm Uyên hiện lên nụ cười của Long Vương, phảng phất hôm nay ăn chắc Tần Hạo.
"Ma pháp công kích vô dụng, vậy công kích vật lý thì sao?”
Tiểu Bạch lộ ra nụ cười thỏ xấu xa.
Là thỏ Tần Phong nuôi từ nhỏ, nó cho tới bây giờ cũng không biết thù hận, trực tiếp thông qua một không gian di động xuất hiện trước mặt Uyên tổng, sau đó vươn chân ngắn đánh vào chỗ hiểm của nam nhân.
"Không tốt!!"
Đồng tử Uyên tổng không khỏi co rụt lại, chỉ cảm thấy phía dưới có một cỗ hàn khí.
Hắn cũng không ngờ Tiểu Bạch lại như thế, hơn nữa thời cơ bắt cũng vừa vặn, muốn trốn hiển nhiên là không kịp, chỉ có thể trơ mắt nhìn Tiểu Bạch thực hiện hành vi tàn nhẫn, vô sỉ.
Phịch một tiếng, gà bay trứng vỡ!
Chỉ thấy Tiểu Bạch sau khi đắc thủ cũng không dừng lại, dùng không gian di động trở lại trên đầu Tần Hạo, chỉ để lại Uyên tổng hai mắt trợn tròn, cuộn tròn thành tôm lớn.
"Mẹ kiếp!!"
Tần Hạo nhịn không được mà chửi thề, chỉ cảm thấy dưới thân không hiểu sao lạnh lẽo.
Vốn tưởng rằng con thỏ này chỉ là thủ đoạn bẩn, không có tiết tháo gì, nhưng ai biết nó cư nhiên còn chưa có giới hạn thấp, hoàn toàn không biết mặt là vật gì.
"Leng keng, chúc mừng linh sủng của túc chủ đánh vào chỗ hiểm của thiên tuyển chi tử cấp thần thoại, đạt được 100 vạn điểm phản diện!!"
“Không tệ, không tệ!”
Tần Phong lần thứ hai lộ ra nụ cười giống như lão phụ thân, lại đem giọt nước vừa mới ngưng tụ hút vào trong miệng.
Tuy nhiên, để phát triển bền vững, hắn cũng để lại cho Uyên tổng một chút ngọt ngào, bản thân chỉ hấp thu 99% năng lượng trong đó, sau đó không quên thêm chút nước vào.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ cướp đoạt tài nguyên tu luyện của thiên tuyển chi tử cấp Thần Thoại, đạt được 50 vạn điểm phản diện!”
"Cái gì mà cướp đoạt!?"
Tần Phong rất không vui nói: "Trẫm chính là Thủy Hoàng của Đại Tần, từ trên trời rơi xuống một tấm một đồng đều là họ Tần, sao có thể dùng từ cướp để hình dung!?”
“Tất cả đều đi chết cho bản vương!”
Uyên tổng trợn tròn mắt, giá trị tức giận đã đầy vạch.
Ầm ầm!!
Trùng Thiên Kiếm Ý hóa thành lôi đình mênh mông, thiên địa cũng theo mà phong vân biến sắc.
"Đến đây!!"
Tần Hạo không hề sợ hãi, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc nói: "Lục Đạo Chúng Sinh, thuộc về tay ta, Lục Đạo Luân Hồi, mở!!”
Ầm ầm!!
Một cỗ uy năng khủng bố áp đảo chúng sinh bao phủ thiên địa, thời không cũng muốn sụp đổ, trong hư không mênh mông lộ ra đại môn Lục Đạo Luân Hồi chói mắt.
"Còn có thỏ ta!!"
Tiểu Bạch nghiêm túc đứng trên đỉnh đầu Tần Hạo, giá đỗ nhỏ trên đầu cũng theo đó lóe lên.
Ầm ầm!!
Hư không đột nhiên kịch liệt chấn động, như thể vặn vẹo hóa thành hắc động.
Chỉ thấy Lục Đạo Luân Hồi trên bầu trời bộc phát ra uy năng khủng bố áp đảo chúng sinh, ngay sau đó một cái hắc động khổng lồ như có thể thôn phệ thiên địa đột nhiên xuất hiện.
Bất quá còn không có chờ một người một thỏ động thủ, mà liền không ai nhường nhau bắt đầu va chạm.
“Thỏ đáng chết, ngươi mau tránh ra cho bản vương!!”
"Tần Nhị Đản, ngươi đừng cản trở thỏ ta!”
Một người một thỏ không ai nhường ai, bắt đầu tranh cãi kịch liệt.
"Đau đầu a!!"
Tần Phong cảm ứng được tình huống bên ngoài, rất đau đầu nói: "Người khác thì riêng phần mình làm vua, hợp tác thiên hạ vô địch, nhưng một người một thỏ này ngược lại, phân thì thiên hạ vô địch, hợp thành một bãi bùn nát..."



Bạn cần đăng nhập để bình luận