Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1282 - Dám xem thường thỏ ta



Chương 1282 - Dám xem thường thỏ ta




“Mời Kiếm Thần nhập thân!”
Đôi mắt đẹp của Kim Miểu Miểu đột nhiên trở nên vô cùng sắc bén, quanh thân cũng có vô số đạo kiếm khí bắt đầu bốc lên.
“Kiếm Thần? Chẳng lẽ là......”
Trong lòng Mộc Tú không khỏi cả kinh.
Tuy rằng trong dòng sông lịch sử Hoang Cổ có rất nhiều cường giả được gọi là Kiếm Thần, nhưng vị Kiếm Thần gần nhất chính là Trường Không Kiếm Thần của vạn năm trước.
Lúc này......
Một ánh sáng màu bạc cắt qua bầu trời đêm yên tĩnh, giống như ngân hà trút xuống bao phủ lấy Kim Miểu Miểu.
Chỉ thấy đôi mắt của nàng trở nên thâm thúy như biển, như thể cất giấu vũ trụ vô tận, ngay sau đó khí tức quanh thân nàng bắt đầu điên cuồng tăng vọt, khiến cho toàn bộ thiên địa đều lâm vào biến sắc.
“Đại Đế đỉnh phong!”
Mọi người toàn trường giống như gặp quỷ, không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Kim Miểu Miểu.
Một giây trước vẫn là tiểu hoa đán bán nghệ không bán thân nhu nhược, một giây sau liền biến thành cao thủ kiếm đạo Đại Đế đỉnh phong, phương pháp tu luyện quỷ dị hoàn toàn phá vỡ nhận thức của bọn họ.
“Kiếm tới!”
Kim Miểu Miểu không để ý tới mọi người, giơ tay lên quát to một tiếng.
“Quả nhiên......”
Mộc Tú chỉ đơn giản nhìn thoáng qua, liền xác nhận mời Trường Không Kiếm Thần nhập thân.
Bởi vì Lâm Tam chính là chiếm được truyền thừa của Trường Không Kiếm Thần, cho dù y hiện tại kiếm pháp tự thành một phái, như trước mang theo một chút kiếm ý của Trường Không Kiếm Thần, vô cùng tương tự với kiếm ý trên người Kim Miểu Miểu.
“Hả!?”
Tần Phong khẽ nhíu mày.
Đột nhiên cảm ứng được không gian bên trong hộp kiếm vô tận xuất hiện dị động, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì chính là Trường Không Thần Kiếm cảm ứng được Trường Không Kiếm Thần triệu hoán.
Cũng làm cho trong lòng hắn cảm thấy hết sức không vui, chuẩn bị bớt chút thời gian trị Trường Không thần kiếm.
Tuy rằng năm đó dưới sự tham gia mạnh mẽ của thập tổ Tần gia, để cho Trường Không thần kiếm thành công nhận hắn làm chủ, nhưng kiếm này lại chưa bao giờ đem mình trở thành chủ nhân của nó.
Cho dù chính mình hao tâm tổn trí sửa chữa nó thật tốt, thậm chí nâng cao chất lượng thì cũng vô dụng.
Nếu kiếm này nuôi thế nào cũng nuôi không quen, vậy cứ đem nó làm vật liệu sửa chữa cho Ma kiếm, hắn cũng không có tâm tính liếm chó lấy lòng kiếm như nhân vật chính.
“Ta là Trường Không Kiếm Thần, trấn áp đương đại!”
Kim Miểu Miểu thấy Trường Không thần kiếm không tới, chỉ có thể nhặt một thanh trường kiếm trên mặt đất lên.
Bất quá coi như là trường kiếm tiện tay nhặt được, thì khí đến trong tay nàng vẫn trở thành thần binh, cả người cũng phảng phất dung nhập vào thiên địa, trở thành chúa tể của phương thế giới này.
Linh khí bốn phía càng điên cuồng tràn vào trường kiếm trong tay, khiến cho trên thân kiếm tản mát ra ngân quang nhàn nhạt, giống như uống hết tinh hoa trong thiên địa.
“Nhưng thỉnh thần nhập thân cũng khá thú vị!”
Tần Phong hứng thú nhìn Kim Miểu Miểu, nghĩ có thể mời nhân vật trong thần thoại lên hay không.
"Nói nhảm vô dụng, ăn một kiếm của thỏ ta!?”
Tiểu Bạch phát ra tiếng kêu dữ dội, cầm thượng phương bảo kiếm xông ra ngoài.
“Hả!?”
Mọi người nghe tiếng, tò mò nhìn lại.
Chỉ thấy một con thỏ nhỏ mập mạp vọt ra, trong tay còn giơ một thanh kiếm nhỏ mập mạp không có lưỡi kiếm, lấy tư thế bổ Hoa Sơn bổ về phía Kim Miểu Miểu.
“Thỏ?”
Lông mày liễu của Kim Miểu Miểu hơi nhăn lại, hoàn toàn không nhìn ra lực sát thương gì.
Tuy nhiênkhi Tiểu Bạch cấp tốc giết tới trước mặt nàng, lập tức liền cảm ứng được một cỗ sóng khí mãnh liệt đập vào mặt, có loại khí thế khủng bố như thái sơn áp đỉnh.
“Không tốt!”
Kim Miểu Miểu biến sắc, biết mình sơ suất.
Chỉ thấy nàng vội vàng giơ trường kiếm trong tay lên ngăn cản, nhưng bởi vì thời gian quá vội vàng cho nên không kịp cản, chỉ có thể trơ mắt nhìn thanh kiếm mập mạp của Tiểu Bạch nện vào đầu nàng.
Ầm ầm!!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc, làm cho vẻ mặt mọi người sửng sốt.
Chỉ thấy Kim Miểu Miểu giống như một quả bóng chuyền, bị Tiểu Bạch hung hăng đập trên mặt đất, càng mang theo sóng khí khủng bố đụng vào trên mặt đất, hình thành một cỗ khí kình phong bạo siêu cường.
“Dám xem thường thỏ ta!!”
Tiểu Bạch hung dữ nói: "Đây chính là phượng thương bảo kiếm mà chủ nhân đã luyện chế cho ta, thần khí hàng thật giá thật!”
“Thần khí!!”
Toàn trường mọi người kinh hô lên, nói không hâm mộ tuyệt đối là giả.
Ngay cả thỏ Tần Hoàng nuôi cũng có được thần khí chuyên môn, mà bọn họ lăn lộn cả đời lại chưa từng sờ qua món thần khí nào, có thể thấy được khởi điểm của người ta là điểm cuối cùng mà cả đời bọn họ chưa chắc chạm được.
“Đáng chết!!”
Kim Miểu Miểu chật vật đứng lên.
Tuy nhiên nàng cũng không có ý chiến đấu với Tiểu Bạch, mà là đột nhiên cầm kiếm vọt về phía Mộc Tú.
Chỉ thấy trường kiếm trong tay nàng giống như tia chớp từ trên chín tầng trời chém xuống, thân kiếm lưu chuyển hào quang đẹp mắt, như thể ngay cả không gian cũng bị kiếm này cắt đứt.
“Đậu má, sao lại tìm ta!?”
Mộc Tú tức giận chửi ầm lên, muốn né tránh đã không còn kịp rồi.
Ong! Ong!
Chỉ là không đợi Kim Miểu Miểu vọt tới trước mặt Mộc Tú, thì một tiếng kiếm minh thanh thúy đột nhiên vang lên, còn kèm theo một đạo kiếm khí sắc bén chém về phía nàng.
“Người nào?”
Sắc mặt Kim Miểu Miểu không khỏi biến đổi, vội vàng vung ra một đạo kiếm khí ngăn cản.
Ầm ầm!!
Kiếm khí song phương va chạm cùng một chỗ, cũng nhấc lên một trận kiếm khí.
Tuy nhiên kiếm khí của Kim Miểu Miểu rõ ràng không địch lại, trực tiếp bị xé rách ra, trường kiếm trong tay cũng tan vỡ thành hơn mười khối, càng bị kiếm khí trực tiếp đánh trúng ngực.
“Phốc!!”
Kim Miểu Miểu phun ra một ngụm máu tươi, thân thể lui về phía sau vài bước.
Tuy rằng một kích vừa rồi không có đánh xẹp nàng, nhưng lại đánh Trường Không Kiếm Thần mà nàng mới tới, bỏ chạy mất, tỏ vẻ loại yêu nghiệt này, chính mình trấn áp không được.



Bạn cần đăng nhập để bình luận