Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 330. Không Thể Hòa Thân

Chương 330. Không Thể Hòa Thân
"Bái kiến Lục Đạo Đế Quân!"
Dưới dự thúc giục của lão cha, Hồng Hạnh liền không tình nguyện mà quỳ xuống.
"Ngươi chính là Công chúa Ma Tộc!?"
Ngữ khí của Nguyệt Thần không tốt lắm.
Nghĩ năm đó nàng bất chấp nguy hiểm, mang Tần Phong từ Đại Hạ hoàng triều về, làm dưỡng phu cho Tử Diên, lại đổ phân đổ nước tiểu, một tay nuôi lớn đứa trẻ này, chính là hy vọng tương lai có thể an tâm dưỡng lão.
Nhưng ai biết rõ hắn vừa trưởng thành, thì đột nhiên lại bị một Công chúa Ma Tộc hái được đào.
"Phải!"
Hồng Hạnh không sợ hãi chút nào, ánh mắt nhìn thẳng Nguyệt Thần.
"Nữ nhân hương dã, thật sự không biết lễ nghĩa cấp bậc!"
Lam Ma hiếm thấy mà đứng chung trận tuyến với Nguyệt Thần, lập tức hướng uy áp kinh khủng về phía Hồng Hạnh.
"Phốc. . ."
Hồng Hạnh phun ra ngụm máu tươi, cảm giác như bị Thái Sơn đè trên thân.
"Hai vị tỷ tỷ làm gì lại chấp nhặt với nha đầu hoang dã!” Tần Phong cười cười rồi tiến lên ngăn trước người Hồng Hạnh.
"Ngươi vẫn còn rất thương hương tiếc ngọc!"
Nguyệt Thần cùng Lam Ma hừ lạnh một tiếng, phát hiện nam nhân quả nhiên không phải đồ tốt.
Có người mới thì liền quên người cũ!
"Quả nhiên!"
Khóe miệng của Lục Đạo Đế Quân khẽ giương lên, rất là mong chờ chuyện này có thể phát triển hơn nữa.
Lợi dụng Công chúa Ma Tộc, dẫn tới Nguyệt Thần cùng Lam Ma bất mãn, từ đó Tần Phong phải cố kỵ mà bớt gây chuyện.
"Hắn. . ."
Hồng Hạnh nhìn bóng lưng cao lớn đang ngăn trước mặt, không hiểu sao trong lòng lại nổi lên một tia xúc động.
“Đinh đông, chúc mừng túc chủ thu hoạch được độ thiên cảm của nốt ruồi chu sa thiên tuyển chi tử, thu hoạch được 10 vạn điểm phản diện!”
"Hắn không phải đang thương hoa tiếc ngọc!”
Lục Đạo Đế Quân lập tức thêm mắm thêm muối: “Hắn là đang che chở cho vợ mình!”
"Đế Quân nói rất đúng!"
Cửu Thiên của Danh Kiếm sơn trang tranh thủ chạy tới ôm đùi: “Xem ra Tần Phong vô cùng hài lòng đối với ban thưởng của Đế Quân, Đế Quân thật sự là anh minh thần võ, uy vũ cùng nhu tình.”
“Ban thưởng!?"
Tần Phong nhìn hai người kẻ xướng người hoạ, tâm tình cảm thấy vô cùng khó chịu.
Hiện tại Ma Tộc đã là vật trong túi của hắn, hiện tại lại lấy đồ trong túi hắn để ban thưởng, như vậy Tần lão lục không phải bị thua lỗ sao!?
"Hừ!!"
Nguyệt Thần, Lam Ma tức mà không thể phát tiết, ánh mắt tràn đầy chán ghét nhìn về phía Cửu Thiên.
"Một tháng bao nhiêu tiền, mà liệu mạng như vậy!?”
Các đại lão khác đều lắc đầu, ném ra một ánh mắt đồng tình.
Mặc dù Nguyệt Thần cùng Lam Ma đã không thể thay đổi quyết định của Lục Đạo Đế Quân, nhưng các nàng lại dễ dàng đối phó với Danh Kiếm sơn trang, xem ra bọn hắn phải chuẩn bị kỹ càng để đi đến Danh Kiếm sơn trang ăn cỗ.
Đúng lúc này ——
Giọng nói của Tần Phong không mấy vui vẻ vang lên: “Đế Quân nói không đúng!"
"Ừm!?"
Đại lão toàn trường giật mình, đồng loạt nhìn về phía Tần Phong.
Tại Âm Nguyệt hoàng triều, Lục Đạo Đế Quân chính là thiên uy tuyệt đối, coi như Nguyệt Thần cùng Lam Ma có dũng khí tạo áp lực cho Lục Đạo Đế Quân thì cũng không dám nghi ngờ trắng trợn như thế.
Đến cùng là Tần Phong nhẹ nhàng, hay là Đế Quân cầm không nổi đao!?
"Ta biết rõ, Đế Quân để cho ta cưới công chúa Ma Tộc là ban thưởng!”
Tần Phong khẽ cười một tiếng, sau đó chuyển đề tài: “Ta thân là thánh tử của Âm Nguyệt hoàng triều, làm sao có thể cưới công chúa Ma tộc, cũng không biết là tên vương bát đản nào ra chủ ý ngu ngốc này cho Đế Quân.”
"Không thể lấy Ma Tộc Công chúa!?"
Hồng Hạnh lập tức khôi phục biểu lộ lãnh ngạo, cảm thấy Tần Phong không biết thức thời.
“Đinh đông, chúc mừng túc chủ ức hiếp nốt ruồi chu sa của thiên tuyển chi tử, thu hoạch được 10 vạn điểm phản diện!”
"Lớn mật!!"
Cửu Thiên nhảy ra quát lớn: "Tần Phong, ngươi đừng cho ngươi lập được mấy món đại công cho Âm Nguyệt hoàng triều thì liền có thể to miệng trên đại điện.”
"Ta to miệng như thế nào!?”
Tần Phong giống như trung thần phụ thể, không sợ Sinh Tử đạo: "Ta chỉ muốn làm một thánh tử có trách nhiệm, miễn cho Đế Quân bị tiểu nhân che mắt.”
"Ngươi nói ai là tiểu nhân!?"
Cửu Thiên bị tức đến ngứa ngáy hàm răng, sừng sỗ tại chỗ.
Tần Phong không nhìn Cửu Thiên, mà dùng ngôn từ chính nghĩa để nói chuyện: “Đế Quân còn nhớ hậu quả năm đó Đế Tú tiền bối cưới nữ nhân Yêu tộc, nếu như Đế Quân gả công chúa Ma tộc cho ta, chẳng phải sẽ bị người trong thiên hạ chỉ trích?!”
"Ừm!!"
Hai mắt của Nguyệt Thần, Lam Ma lập tức sáng lên, giống như Watson phát hiện điểm mù.
Tần Phong một mặt chính khí nói: "Danh dự của Tần Phong ta chỉ là nhỏ, nhưng sao có thể để Đế Quân và Âm Nguyệt hoàng triều bị người ta phỉ nhổ, cái này không chỉ hại ta bất trung, hại Đế Quân bất hiếu, hại các vị tiền bối ở đây bất nghĩa, hại ta không thể đảm đương trách nhiệm với Âm Nguyệt hoàng triều, bất trung bất hiếu, bất nhân bất nghĩa, như vậy còn không phải là chủ ý ngu ngốc sao?!”
"Ừm!"
Các phương đại lão liên tục gật đầu đồng ý, cảm thấy Tần Phong nói có đạo lý.
Tần Phong liếc mắt nhìn Cửu Thiên, mở miệng chốt câu cuối: "Ta hoài nghi người đề ra chủ ý ngu ngốc này chính là nội ứng do Đại Hạ hoàng triều phái tới, chuyên môn bôi đen hình tượng của Lục Đạo Đế Quân cùng Âm Nguyệt hoàng triều ta.”
"Ừm!?"
Đại lão toàn trường nhao nhao nhìn nhau, chờ màn biểu diễn của Cửu Thiên.
"Đế Quân, ta không phải, ta không có, hắn nói bậy!"
Cửu Thiên của Danh Kiếm sơn trang lập tức gấp gáp, thật sự gánh không nổi tội danh nội ứng của Đại Hạ hoàng triều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận