Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 194. Giao Ấn Hồn

Chương 194. Giao Ấn Hồn
"Hắn làm sao. . ."
Sắc mặt của Tâm Nhan tiểu thư bỗng nhiên biến đổi, ý thức được bản thân đã bị lừa gạt.
Rất nhanh ——
Sơn Hà Xã Tắc Đồ đã cải tạo xong xuôi, bị chia cắt thành hai bộ phận.
Một bộ phận tràn đầy khí tức tử vong lạnh lẽo, một bộ phận tràn đầy màu xanh biếc dạt dào sinh cơ.
Khu vực tử vong chiếm một phần mười, khu vực sự sống chiếm cứ chín phần mười!
Cho dù là cương thi du đãng cùng hồn ma hay là Tâm Nhan tiểu thư và quan tài thủy tinh thì tất cả đều bị Tần Phong vứt tới khu vực tràn ngập khí tức tử vong kia.
"Tần Phong, ngươi lại gạt ta!!"
Tâm Nhan thở phập phồng vì tiểu giận, hận không thể hút khô dương khí của Tần Phong.
"Ai lừa ngươi!"
Tần Phong nãy lên một ý niệm trong đầu, cả người liền lập tức xuất hiện bên cạnh Tần Phong, oan uổng nói: “Đúng là ta có thể khống chế Sơn Hà Xã Tắc Đồ, nhưng việc này không có nghĩa là ta lừa gạt ngươi, ta đã đáp ứng ngươi, ngươi đi theo ta, sau khi rời khỏi đây ta sẽ thả tử do cho đám cương thi cũng nữ quỷ đúng không!?”
"Ngươi thật sự sẽ thả bọn chúng đi!?"
Tâm Nhan tiểu thư híp mắt nhìn về phía Tần Phong, luôn cảm thấy miệng của nam nhân này không thể tin.
"Đương nhiên!"
Tần Phong một mặt chính khí nói: "Làm một tên quân tử nho gia nghiêm chỉnh, nói lời phải giữ lấy lời, sau khi rời khỏi đây, tiểu bằng hữu cương thi cũng tiểu tỷ tỷ nữ quỷ nào muốn rời đi thì hiện tại liền có thể nhấc tay báo danh.”
"Tự do!!"
Mấy vạn cương thi cùng nữ quỷ đều kích động không thôi, quỷ biết rõ bọn chúng đã khát vọng với việc rời khỏi đây như thế nào.
Chỉ là không đợi bọn chúng giơ lên tay nhỏ thì quanh thân Tần Phong đã toát ra một vòng Nam Minh Ly Hỏa, hù bọn chúng phải rụt tay nhỏ về.
"Tần Phong!!"
Tâm Nhan tiểu thư nổi giận, thật sự không dám ôm huyễn tưởng đối với đồ vô sỉ kia.
"Không nên hiểu lầm!"
Tần Phong nghiêm túc nói: "Ta là người sống sờ sò, nhưng nơi này của các ngươi lại tràn đầy khí tức lạnh lẽo, cho nên ta thắp mấy ngọn lửa ủ ấm thân thể cũng hợp tình hợp lý đi!”
Hợp tình cái đầu ngươi!
Nhìn Nam Minh Ly Hỏa, đám cương thì và nữ quỷ đều phẫn nhộ như không dám nói.
Nhìn thấy Tần Phong có thể dựa vào suy nghĩ mà điều khiển vị trí của sông núi, bọn chúng đã biết rõ, hiện tại mình là dê đợi làm thịt, ngay cả cơ hội phản khán cũng không có.
“Ai nha, thế mà không có đưa tay lên, điều này thật sự làm cho ta thật cảm động!”
Tần Phong nước mắt lưng tròng nói: "Thật không nghĩ tới trước sau chúng ta chỉ gặp mặt hai ba lần, nhưng tất cả mọi người đều lưu luyến không rời. Có thể thấy mọi người đều đã khẳng định nhân phẩm của ta, nếu mọi người đã tin tưởng ta như vậy, thì ta sẽ miễn cưỡng giúp mọi người giữ lại hồn ấn!”
Cảm động cái đầu ngươi!!
Chỉ cần người thu hồi Nam Minh Ly Hỏa, xem lão tử có dám hay động tới ngươi hay không!!!
Cương thi và nữ quỷ trong sơn cốc tức giận đến mức thiếu chút nữa là hồn phi phách tán, không biết đời trước mình đã làm ra cái nghiệt gì mà kiếp này mới có thể gặp được loại người mặt dày vô sỉ như Tần Phong.
Phải biết rằng, hồn ấn chính là huyết mạch của bọn chúng, bọn chúng sinh tồn dựa vào hồn ấn, hồn ấn bị đánh vỡ thì họ liền chết, một khi giao hồn ấn cho Tần Phong, cũng giống như giao cả tính mạng của mình cho hắn, phải ngoan ngoan nghe theo lệnh của hắn.
"Lòng người hiểm ác a!!"
Tâm Nhan tiểu thư nổi giận đùng đùng, rốt cục ý thức được Tần Phong sớm đã có âm mưu.
Cái gì mà buộc nàng thỏa hiệp rời đi, cái gì mà để bọn chúng được tự do, mọi thứ đều đang mở đường cho việc chiếm lấy biển máu, hắn không chỉ muốn tài nguyên trong biển máu mà còn kiểm soát quyền lực trong biển máu.
Đáng thương nàng còn ngây thơ coi là, thỏa hiệp có thể đổi lấy tự do cho mọi người.
"Ai. . ."
Mấy vạn Cương Thi cùng hơn ngàn nữ quỷ đều thờ dài một tiếng, cuối cùng dưới sự bức bách của Tần Phong mà lựa chọn nhận mệnh.
Đồng thời cũng tự nhủ với lòng, về sau nguyện tin tưởng cái miệng phá của Tần Phong, chứ tuyệt đối không thể đi sau mông của Thánh Mẫu.
"Kiệt kiệt kiệt kiệt!!"
Nhìn mấy vạn cương thi cùng hơn ngàn nữ quỷ ngoan ngoãn giao ra hồn ấn, Tần Phong không khỏi phát ra tiếng cười chuyên chúc của nhân vật phản diện.
Có những cương thi vạn năm cùng nữ quỷ ngàn năm, tương lai sẽ không cho phép người nào dám nói chuyện lớn tiếng với hắn.
"Kiệt kiệt kiệt kiệt!!"
Tiểu Bạch cũng học theo, phát ra tiếng cười cùng kiểu.
Với tư cách là thỏ trông coi Sơn Hà Xã Tắc Đồ, về sau nó cũng không cho phép người nào dám nói chuyện lớn với nó.
“Đinh, chúc mừng túc chủ giấu diếm thiên tuyển chi tử, mang người nhà hắn về nhà ức hiếp, thu hoạch được 50 vạn điểm phản diện!”
"Thừa tướng, ta hiểu!"
Khóe miệng của Tần Phong giương lên, lộ ra nụ cười thừa tướng.
"Quá vô sỉ!"
Trên mặt Tâm Nhan tiểu thư tràn đầy ủy khuất, cảm nhận được lòng người hiểm ác.
Thật giống như một sinh viên đại học ôm đầy hi vọng, mang theo chính nghĩa và tình yêu đi vào xã hội, bị xã hội hung hăng đánh cho một trận tơi bời khói lửa, hoặc là san bằng góc cạnh thông đồng làm bậy, hoặc là kiên trì mộng tưởng trở thành thiếu niên đồ long, hoặc là nản lòng thoái chí mà gục ngã.
Hưu một tiếng!
Chỉ thấy Tâm Nhan tiểu thư trốn vào trong quan tài thủy tinh, vì bị Tần Phong chọc tức cho nên nàng muốn tự bế trong im lặng.
Mặc dù nàng rất muốn ngăn cản hết tất cả, nhừn Tần Phong lại không cho nàng làm được gì, rõ ràng không muốn nhìn thấy hắn nhưng lại không có biện pháp để bắt hắn.
“Sao nàng lại rời đi!?”
Tần Phong nhìn quan tài pha lê đặt trên đỉnh Linh Phong, suy nghĩ có nên lôi nàng ra ngoài để lấy hồn ấn hay không.
Được rồi!
Dù sao quan tài pha lê của nàng cũng đã chuyển vào Sơn Hà Xã Tắc Đồ, nghĩ cũng biết, nàng ta sẽ không muốn Trân Trân, Liên Liên, Ái Ái xảy ra chuyện gì!
Bạn cần đăng nhập để bình luận