Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 264. A, Nữ nhân

Chương 264. A, Nữ nhân
Lúc này ——
Trên một thân cây đại thụ cách đó không xa, hai thân ảnh đang quan sát Tần Phong, theo thứ tự là là đệ nhất Thánh Tử Diệp Long, đệ nhị Thánh Tử Trần Tổ.
Bọn hắn thật sự không ngờ, Tần Phong lại đột nhiên ra mặt.
Hắn không chỉ làm sụp đổ hình ảnh mà bọn họ đã xây dựng trong nhiều năm mà còn nhân cơ hội này để nhận được nhiều sự ủng hộ của công chúng.
Đệ nhị thánh tử Trần Tổ nói: "Diệp Long, xem ra chúng ta đánh giá thấp đệ tam thánh tử này!"
Đệ nhất thánh tử Diệp Long không muốn trả lời, mà ngược lại chuyển đề tài nói: "Ta nghe nói đệ tam thánh tử giết người không đã ghiền ở trong bí cảnh Côn Luân, ngươi cảm thấy việc này là thật hay giả!?”
Trần Tổ trầm mặc một hồi, mới nói: "Theo lý thuyết hắn liên tục đột phá, thì đây là chuyện không thể nào, nhưng không có lửa thì sao có khói.”
Sắc mặt của Diệp Long vô cùng nghiêm túc: “Nếu như tin tức là giả, thì cho dù Tần Phong có mua được lòng người thì cũng không làm được gì, nhưng vạn nhất hắn có thực lực kia, vậy chúng ta gặp phiền phức lớn rồi.”
"Ngươi nói đúng!"
Sắc mắt của Trần Tổ cũng rất nặng nề, biết rõ Diệp Long tuyệt đối không phải nói chuyện giật gân.
Hiện tại đám thiên kiêu xung quanh còn đang ăn dưa, chính là vị nhất định Tần Phong vẫn là tên thánh tử phế vật kia, chỉ khi nào xác nhận Tần Phong không có phế, thì không biết bọn họ sẽ trung thành với người nào.
Lúc này ——
Tần Phong không để ý tới chiến đấu bên cạnh, mà lại mở khởi động chế độ đưa ấm áp.
Chỉ thấy Lý Cực đang bưng lấy một túi tiên tinh, hấp tấp đi phía sau hắn.
"Đến, cầm hết đi!”
Tần Phong đem tiên tinh lần lượt đưa cho đám thiên kiêu, sau đó còn dùng một nụ cười của cán bộ kỳ cựu, hỏi thăm tình trạng trong nhà của cấp dưới.
"Tạ ơn, Thánh Tử đại nhân!"
Nhóm thiên kiêu cầm lấy tiên tinh, mặt chực rơi lệ, cảm nhận được sự quan tâm của Tần Phong.
"Phong ca ca, tốt có yêu a!"
Điềm Điềm vẫn mắt bốc đào tâm, bị Tần Phong làm muốn ngừng mà không được.
"A, nữ nhân!"
Hựu Dung đảo mắt, tỏ vẻ đã nhìn thấu mọi thứ.
Tuy nhiên làm một tiểu y tiên mềm yếu cũng không dám nhiều chuyện, vạn nhất lại bị tên ma đầu Tần Phong bắt về làm nha hoàn ấm giường thì làm sao bây giờ. . .
"Đệ tam Thánh Tử, tốt!!"
“Hắn thật sự quan tâm chúng ta, chúng ta cần gì phải suy nghĩ!”
“Hai vị thánh tử kia là cái thá gì, nửa ngày cũng không có ra nói một câu."
"Đệ tam Thánh Tử đại nhân không phải đã nói, ngươi vĩnh viễn gọi không dậy một người đang giả vờ ngủ.”
“Đáng tiếc thánh tử tốt như vậy, nhưng tại sao lại bị hủy căn cơ!”
"..."
Nhóm thiên kiêu nhao nhao thở dài, cảm nhận được sự quan tâm của Tần Phong.
"Hắn thật sự chỉ có mười lăm tuổi sao!?"
Hai vị Thánh Tử bắt đầu ngồi không yên, không rõ tại sao Tần Phong lại có nhiều thủ đoạn như vậy.
Nếu tiếp tục bỏ mặc hắn đưa ấm áp như thế này, thì bên phía bọn họ sẽ phải chịu áp lực càng lớn.
Cho dù bọn tiểu đệ có trung thành đến cỡ nào thì nhất định cũng sẽ sinh ra bất mãn, khiến bọn họ không thể dẫn dắt đội ngũ trong tương lai.
"Lợi hại!"
Đế Sư Vô Đạo cũng không nhịn được mà tán thưởng một tiếng, phát hiện Tần Phong không hề đơn giản.
Là một Đế Sư sống vài vạn năm ở Âm Nguyệt hoàng triều, ông ta tự nhiên biết rõ tranh đoạt đế vị là chuyện tàn khốc đến cỡ nào.
Nhưng ở phương diện thu mua lòng người, ông ta tin Tần Phong là đối thủ mạnh nhất.
Hai thánh tử kia được phong làm thánh tử trong vòng loại sinh tử đấu, nghĩa là nhập học vào 15 trước, trải qua thời gian 15 năm, có thể nói thư viện Thiên Hồng chính là thiên hạ của hai người bọn họ.
Vậy mà ai có thể nghĩ tới, bức tường kim châm không thể xuyên thủng, nước không thấm vào, nhưng Tần Phong chỉ cần mấy tháng liền có thể đột phá thư viện Thiên Hồng.
Hơn nữa còn dựng lên hình tượng trọng tình trọng nghĩa, vì cứu đồng môn mà không tiếc táng gia bại sản, thậm chí ngay cả tiền cưới vợ cũng lấy ra.
Nếu như Tần Phong sau này có thể chứng minh mình không phải phế vật, vậy thì dùng cái mông nghĩ cũng biết cục diện sẽ đảo ngược thành bộ dáng gì.
Đúng lúc này ——
Một nam tử sắc mặt lạnh lùng từ hư không đáp xuống, quanh thân phun trào ra khí tức của Nguyên Đan cảnh.
"Cửu Tiêu, dưới trướng của đệ nhị thánh tử, thỉnh đệ tam Thánh Tử chỉ giáo!"
Nam tử tên Cửu Tiên vừa chạm đất thì lập rút trường kiếm, không cho Tần Phong có cơ hội cự tuyệt, cầm kiếm và dùng tộc độ nhanh nhất lao về phía Tần Phong.
Gã muốn bực Tần Phong phải nhanh chóng rời đi, không cho hắn tiếp tục đứng đây thu mua lòng người.
"Nguyên Đan cảnh cũng xứng giao chiến với chủ nhân!”
Rốt cuộc, Bạch Nhật cũng tìm được cơ hội xuất thủ, phất tay cầm lấy trường cung long cốt.
Chỉ là y còn chưa kịp giương cung bắn tên, thì đã bị ánh mắt của Đế Sư Vô Đạo trấn áp đến toàn thân không thể động đậy, ngay cả Đông Phương tiểu thư ở bên cạnh cũng không thể động đậy.
Với tư cách là viện trưởng của thư viện Thiên Hồng, ông cho phép các học sinh dùng nắm đấm để nói lý lẽ, cũng cho phép các thánh tử tranh giành ngôi vị đến ngươi chết ta sống, nhưng ông tuyệt đối không cho phép người ngoài can thiệp vào tranh đấu nội bộ của thư viện.
“Chuyện sau này ta không biết, nhưng dù sao hiện tại ta rất chán ghét lão đầu này!”
Tần Phong bị tức đến mức hùng hùng hổ hổ, bất đắc dĩ chỉ có thể tự mình động thủ.
Gật đầu, rút kiếm!
Một tiếng rút kiếm lanh lảnh vang vọng thiên địa, kiếm khí lạnh như băng quét qua toàn trường, kiếm quang kinh người đột nhiên xuất hiện, phảng phất muốn cắt đôi bầu trời.
"Tần Phong Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật!!"
Đám người toàn trường nhịn không được kinh hô một tiếng, thân thể không khỏi rùng mình một cái.
Mặc dù rất nhiều người ở đây đều đã nhìn thấy Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật của Tần Phong, nhưng hiện tại họ có thể cảm nhận rõ ràng rằng thanh kiếm này mạnh hơn rất nhiều so với trước đây.
Đặc biệt là với sự gia trì của kiếm ý cấp năm và tu vi Nhập Đạo bát trọng, khí thể Trảm Thiên đã bắt đầu, khiến cho khoảng không rung chuyển dữ dội.
Nhất là tại Tần Phong cấp năm kiếm ý cùng Nhập Đạo bát trọng tu vi gia trì dưới, Trảm Thiên khí thế đã sơ hiện, dẫn tới hư không chấn động kịch liệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận