Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1037 - Kiên quyết để hắn cõng nồi



Chương 1037 - Kiên quyết để hắn cõng nồi




Đúng vậy!
Chính là luyện người!
Bởi vì thái sơ tiên tủy ẩn chứa sinh mệnh lực thái sơ, là một loại sinh mệnh lực bừng bừng giống như hài tử được sinh ra, cho nên liền trở thành vật liệu tốt nhất để tu luyện thân thể cho hồn tu.
Hơn nữa không có bất kỳ tác dụng phụ nào, có thể làm cho những hồn tu kia một lần nữa sống lại.
“Luyện người!”
Tần Phong lập tức lấy lại tinh thần.
Không phải vì hồi sinh Tâm Nhan tiểu thư, mà là nhìn thấy kỹ thuật đột phá.
Thật giống như LSP có chấp nhiệm đối với tất đen, thì hắn cũng có chấp niệm gia tăng kỹ thuật luyện khí.
Tuy rằng hắn luyện chế nhiều thần khí như vậy, thậm chí ngay cả tiên kiếm đều chơi qua, nhưng vẫn luôn tìm không được vật liệu có thể luyện ra loại nhục thân.
Thật giống như màn hình bảo vệ tiểu tỷ tỷ, trước kia chỉ có thể nhìn không thể ra tay, hiện tại cư nhiên tự mình chủ động tắm rửa sạch sẽ rồi bò lên giường kêu ngươi mau qua.
Phàm là nam nhân, hắn cũng không nhịn được!
"Tuy nhiên..."
Tần Phong lập tức tỉnh táo lại.
Tuy rằng Thái Sơ tiên tủy để cho hồn tu trùng sinh, nhưng chỉ có Thái Sơ tiên tủy thì vẫn không được, còn cần bảo bối khác phụ trợ, trong đó cần tìm được một khối xương cốt đặc thù.
Tỷ như chí tôn cốt của nhị đệ!
“Không được, không được, đây chính là bằng hữu thân thiết huynh đệ tay chân của ta!”
Tần Phong vội vàng lắc đầu phủ định, lại nghĩ đến Tam Lộng đại sư.
Lúc trước ở bảo khố Đại Quang Minh tự, Phương Trượng đã từng nói Tam Lộng đại sư cướp đi một khối tiên cốt, là xương đặc thù khá tương đồng với chí tôn cốt của đệ đệ.
“Bệ hạ!”
Sắc mặt Tiểu Hương phi hồng nhuận, trong đôi mắt đẹp tràn đầy u oán.
Vốn tưởng rằng Tần Phong rất nhanh sẽ tự mình biểu diễn, kiếm phôi hình thành như thế nào, nhưng ai biết hắn đột nhiên ngẩn người, một mực ở trên đỉnh núi dậm chân tại chỗ.
“Ngươi tự mình chơi một hồi!”
Tần Phong giống như có được đồ chơi mới, không để ý ánh mắt u oán của Tiểu Hương phi, đứng dậy đi ra khoang thuyền lừa dối Tam Lộng đại sư.
"Tự mình chơi một hồi!?"
Trong đôi mắt đẹp của Tiểu Hương phi tràn đầy u oán.
Mắt thấy mình sắp giành được sự thành công, ai biết hắn lại đạp phanh vào lúc này.
"Ừm!?"
Tam Lộng đại sư đột nhiên run rẩy, một loại cảm giác quen thuộc dâng lên trong lòng.
Giống như trở lại mùa hè năm đó bị lừa gạt, Tần Phong cười tủm tỉm nói với gã, ta sẽ vì đại sư mà luyện chế một thanh pháp trượng, một kiện áo bào, một bình bát, một chuỗi phật châu...
Lúc này——
Trên một sườn đồi.
Diệp Long nhìn Vương gia phía trước, bốc lên mây nấm khổng lồ.
Không chỉ đinh tai nhức óc, còn đất rung núi chuyển, năng lượng phong bạo vô tận bao trùm thiên địa, cuốn lên cự thạch, nhổ rễ cây cối.
“Lâm Tam này thật mạnh a!”
Diệp Long nhìn mà kinh hồn bạt xác, bị sức chiến đấu của Lâm Tam dọa sợ.
Vốn tưởng rằng Lâm Tam tu vi Chuẩn Đế trung giai, không cách nào chiến thắng Diệp Thần tu vi đại đế.
Nhưng ai biết mặc dù Diệp Thần sử dụng chiến thần giáp cùng Ngân Long thương, vẫn không cách nào ngăn chặn Lâm Tam cầm Vô Trần Kiếm trong tay, ngược lại mơ hồ có chút bị Lâm Tam áp chế.
Là người thứ hai có thể vượt cấp khiêu chiến Diệp Thần, ngoại trừ Tần Phong!
“Một kiếm này của Lâm Tam cũng không đơn giản!”
Bên người Diệp Long đột nhiên truyền đến một đạo thanh âm, ngay sau đó hư không vặn vẹo một trận, Thanh Thiên đi ra, nói: "Đây là một kiếm có thể chặt đứt vạn cổ, ngay cả Ngô Hoàng cũng không thể đạt tới cảnh giới kiếm này, chỉ có thể dựa vào Chu Thiên Tinh Thần kiếm trận mới có thể miễn cưỡng áp Lâm Tam.”
“Ngô Hoàng thật sự không đạt được sao!?"
Diệp Long nhịn không được trợn trắng mắt nói: "Chỉ cần Ngô Hoàng có thể ít nghiên cứu đan dược, ít nghĩ vài ngày đến tiểu kiều thê, thì hắn có thể đột phá cực hạn kiếm đạo của bản thân.”
“Có đạo lý!”
Thanh Thiên lộ ra vẻ mặt sửng sốt, sau đó gật đầu đồng ý.
Với thiên phú yêu nghiệt mà Tần Phong lĩnh ngộ nhiều buff như vậy, không có lý do gì không cách nào đột phá kiếm đạo cực hạn của bản thân, tuyệt đối như Diệp Long nói, đem thời gian lãng phí vào tiểu kiều thê cùng nghiên cứu độc đan.
“Đúng rồi!”
Diệp Long quay đầu hỏi: "Ngươi đột nhiên xuất hiện ở chỗ này, có phải Ngô hoàng cho ngươi tới tìm ta hay không!?”
"Đúng vậy!"
Thanh Thiên lấy ra một bình sứ nhỏ nói: "Ngô Hoàng bảo ta mang cho ngươi một bình gọi là rách cổ họng cũng vô dụng, để Diệp Thần cõng nồi chuyện bí cảnh Côn Luân.”
“Diệp Thần đáng thương a!”
Diệp Long tiếp nhận dược kêu rách hầu họng cũng vô dụng, trong lòng cũng âm thầm mặc niệm cho Diệp Thần.
Cướp nữ nhân với ai không tốt, nhất định phải đoạt với Tần đạo, lần này được rồi, bị Tần đạo sắp xếp xong xuôi.
Ầm ầm!!
Tiếng nổ chấn nhĩ vang vọng khắp bầu trời đêm, Diệp Thần cùng Lâm Tam nhanh chóng lui về phía sau kéo dài khoảng cách.
"Phốc!!"
Diệp Thần phun ra một ngụm máu tươi, chỉ cảm thấy khí huyết bốc lên lợi hại.
Đồng thời, sắc mặt của hắn cũng trở nên hung dữ.
Từ xưa đến nay, đều là chiến thần Bắc Cương vượt cấp khiêu chiến người khác, nhưng hắn không chỉ bị Tần Phong vượt cấp khiêu chiến, hiện tại ngay cả Lâm Tam cũng có thể vượt cấp khiêu chiến hắn.
"Ngươi là tiểu nhân vô sỉ, biết ta mấy năm nay sống như thế nào sao!?"
Trong ánh mắt Lâm Tam là lửa giận vô tận, lại nhớ tới năm đó bị người oan uổng.
Nếu không phải Tần huynh không để ý nguy hiểm liều mạng muốn cứu, nếu không phải Thần Tú sư phụ liều mạng bảo vệ... Phần mộ của y chỉ sợ đều đã sâu mấy mét.
Cũng bởi vì y vẫn luôn cõng nồi thay Diệp Thần, vì tránh cho phiền toái không cần thiết, cho nên ra ngoài đều phải cải trang, căn bản không dám dùng tên thật của mình, cũng không dám dùng chính diện nhìn người.
"CMN ta đã làm gì!?"
Diệp Thần hoàn toàn phát điên.
Hắn thật sự không nhớ ra có cừu oán gì với Lâm Tam, cần hơn nửa đêm đuổi theo tìm hắn liều mạng.
"Còn ở chỗ này giả vờ!!"
Ánh mắt Lâm Tam đột nhiên sắc bén như đao, người cũng giống như một thanh thần kiếm ra khỏi vỏ.
Ầm!!
Vô Trần Kiếm xẹt qua hư không nổi lên tiếng kiếm túc sát, từng đạo kiếm ý lạnh lẽo tĩnh mịch hóa thành gợn sóng tứ tán mà đi, làm cho trong thiên địa tràn ngập sát khí kinh thế đồ lục thương sinh.
Một kiếm phá vạn pháp!!
Thiên địa vạn vật, một kiếm phá chi!
"Không tốt!!"
Đồng tử Diệp Thần co rụt lại, vội vàng giơ Ngân Long Thương lên ngăn cản.
Ầm ầm!!
Song phương lần thứ hai trùng trùng điệp điệp va chạm, cũng lần thứ hai nhanh chóng lui về phía sau kéo dài khoảng cách.
Đúng lúc này——
Nam số 1 Diệp Long tỏa sáng trên sân khấu.
Chỉ thấy gã từ xa xa phi thân mà đến, một phen đón lấy Diệp Thần đang bay ngược, sau đó ôm eo đối phương tiêu sái rời đi, động tác có thể nói là một mạch liền mạch.
Đương nhiên trước khi đi cũng không quên Tần đạo phân phó, ném dược rách cổ họng cũng vô dụng về phía Lâm Tam…



Bạn cần đăng nhập để bình luận