Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 501. Tu hành ngàn năm

Chương 501. Tu hành ngàn năm
Tần Phong vừa bước vào trong Đại Hùng Bảo Điện, lập tức, một cỗ khí tức Phật pháp nồng đậm đánh tới.
Khác biệt với Ma tu sát phạt chi khí cùng Đạo tu bình thản chi khí, khí tức Phật tu làm cho người ta có loại xúc động muốn quỳ xuống sám hối.
"Đây chính là bí mật phật môn làm cho người chủ động bỏ tiền ra!?"
Tần Phong cũng không bị đối phương mê hoặc, quanh thân cũng nổi lên một đạo phật quang, còn kèm theo một cỗ thanh âm long ngâm đem bầu không khí trang trọng của Đại Hùng Bảo Điện đánh vỡ, đại uy thiên long hóa hình vờn quanh quanh người bảo hộ hắn.
“Công pháp Phật môn thần cấp đại viên mãn!!”
Lão hòa thượng trong Đại Hùng bảo điện nhao nhao kinh hô lên, khó có thể tin nhìn kim long vờn quanh người Tần Phong.
Thế nhân đều biết Tần Phong có được thượng cổ trọng đồng cùng Thương Thiên Bá Thể, là đệ nhất kiếm tu của thế hệ trẻ, nhưng không nghĩ tới hắn cư nhiên còn tinh thông Phật pháp, ngộ ra một môn thần công đại viên mãn.
"Thánh tử đại nhân thấy Phật không bái, có thể thấy được ngươi là người không có Phật trong lòng, nhưng ngươi lại ngộ ra thần công của Phật môn ta, không thể không nói thiên phú của Thánh Tử đại nhân quả nhiên là khoáng cổ thước kim."
Âm thanh trang nghiêm của phương trượng lại vang lên, người cũng chậm rãi quay lại.
Chỉ thấy khuôn mặt của phương trượng đầy nếp nhắn, bộ dáng tuổi già sức yêu, phảng phất tùy thời đều có thể đi đến cuối sinh mệnh.
“Phương trượng!!"
Mấy lão hòa thượng chua xót, vội vàng quỳ xuống.
Đại Quang Minh tự bọn họ sở dĩ tránh thế không ra, ngoại trừ lo lắng bị cuốn vào tranh chấp trong Hoang Cổ, còn có một bộ phận lớn nguyên nhân chính là thọ nguyên của phương trượng sắp hao hết, cũng có nghĩa là đệ nhất cao thủ Đại Quang Minh tự bọn họ sắp ngã xuống.
Nguyên bản người kế nhiệm đầu tiên của bọn họ là Tam Lộng, dù sao hắn là kỳ tài vạn năm không xuất thế của Phật môn, người kế nhiệm thứ hai lại là Giác Vân, ông ta cũng là người mạnh nhất của Đại Quang Minh tự, chỉ sau Phương trượng.
Nhưng để cho bọn họ trăm triệu lần không nghĩ tới chính là, Tam Lộng đọa nhập ma đạo thành yêu tăng, Giác Vân đi bắt hắn ngược lại bị hắn giết.
Phương trượng sắc mặt bình tĩnh nói: "Thánh tử đại nhân, không cần bần tăng nói, ngươi cũng có thể nhìn ra đại Quang Minh tự ta gặp phải khốn cảnh, không phải chúng ta không muốn bán mặt mũi ngươi, mà là chúng ta thật sự mượn không được, hương hỏa lực là bảo đảm cuối cùng của Đại Quang Minh tự chúng ta.”
Nghe vậy ——
Sắc mặt Tần Phong lập tức rối rắm.
Hắn không phải đang suy nghĩ vấn đề mượn hay không, mà là đang tính toán binh lực song phương.
Vốn hắn chỉ là muốn mượn hương hỏa lực, thuận tiện bán Lâm Tam với gia tốt.
Nhưng ai biết lại ngoài ý muốn phát hiện chiến lực cao cấp của Đại Quang Minh tự tổn thất nghiêm trọng, nếu hắn không kiệt kiệt cười hai tiếng đem nó cướp sạch, vậy liền cảm giác có lỗi với thiết lập thiên mệnh đại phản diện này.
"Thì ra thỏ ta phát tài như vậy!?"
Cảm xúc thất vọng của Tiểu Bạch chiếm cứ toàn thân, chỉ có thể suy nghĩ lại đi đâu tìm người mua.
Tóm lại mặc kệ gặp phải khó khăn gì, đều không thể thay đổi hai nguyện vọng lớn của nó, một là làm tuyệt thế kiếm thỏ, hai là bán Tần Phong mua thiên tài địa bảo ăn.
"Trừ phi..."
Ánh mắt đục ngầu của Phương Trượng gắt gao nhìn chằm chằm Tần Phong, vừa chuyển đề tài nói: "Trừ phi Thánh Tử đại nhân tự nguyện đến Đại Quang Minh tự ta tu hành ngàn năm, nếu không bần tăng quả quyết sẽ không cho mượn hương hỏa lực. "
"Ừm!?"
Tần Phong ngây ngẩn cả người.
Hắn là đến bán Lâm huynh với cái giá tốt, nhưng tại sao cuối cùng thành ra bán chính mình?
Hơn nữa căn cứ vào kinh nghiệm mười năm của lão thư trùng, mang theo nhân vật chính đến tìm phật môn cứu mạng, cuối cùng người bị giam giữ tu hành hẳn là nam chủ mới đúng, làm sao lại liên quan đến một thiên mệnh đại phản diện như hắn!?
Hắn lấy kịch bản phản diện, không phải kịch bản nữ chính a!
“Phương trượng!!"
Vài lão hòa thượng nhất thời hoảng hốt, vội vàng mở miệng bảo phương trượng suy nghĩ kỹ.
Vừa rồi bọn họ đã thảo luận qua, tỉ lệ Tần Phong là hồng nguyệt yêu nghiệt phi thường lớn, người khác trốn cũng không kịp, lão phương trượng làm sao có thể chủ động để hắn tu luyện ngàn năm trong chùa.
Là sợ hãi Đại Quang Minh tự bọn họ, lạnh còn chưa đủ nhanh sao!?
Phương trượng không mở miệng giải thích, chỉ vươn ngón tay khô héo nhẹ nhàng điểm một chút, ngực Tần Phong lập tức lóe ra một đạo kim quang, chính là Vạn Tự Ấn của Phật gia.
"Phật chi ấn!!”
Vài lão hòa thượng lần thứ hai kinh hô lên, trong nháy mắt hiểu được dụng ý của Phương trượng.
Khác với Cùng Đạo gia Thiên Sư Ấn, Phật chi ấn cũng cần tinh thông Phật pháp mới có thể lĩnh ngộ, Tần Phong tuổi trẻ như vậy có thể lĩnh ngộ ra Phật chi ấn, có thể thấy được thiên phú phật học cao bao nhiêu.
Nếu để cho hắn tu hành ở Đại Quang Minh tự ngàn năm, chưa hẳn là không thể khiến hắn hoàn toàn xuất gia, mà Đại Quang Minh tự bọn họ cũng sẽ có người kế nhiệm mới.
Hơn nữa Tần Phong là hồng nguyệt yêu nghiệt, nếu giữ hắn ở Đại Quang Minh tự ngàn năm, cũng có nghĩa là thiên hạ sẽ có ngàn năm thái bình, tuyệt đối là một món công đức lớn.
Chỉ là Tần Phong quá ngông, liệu bọn họ thật sự có thể nắm chặt sao?!
Phương trượng lại hỏi: "Không biết Thánh Tử đại nhân có nguyện ý hay không!?”
“Ta nguyện ý!”
Tần Phong hình như sợ bên ngoài nghe không thấy, cố ý lớn tiếng nghiêm túc nói: "Lâm huynh là huynh đệ ruột khác cha khác mẹ của ta, cũng bởi vì ta mà bị long mạch phản phệ, chỉ cần phương trượng nguyện ý cho mượn hương hỏa lực, Tần Phong ta thề, tự nguyện bị giam ngàn năm trong đại Quang Minh tự.
"Cái gì?? Bọn họ muốn giam cầm Tần huynh!!”
Lâm Tam bên ngoài nghe được, trái tim bình tĩnh lại nổi lên gợn sóng.
Y biết Tần Phong là một người cực kỳ hiếu động, để cho hắn nhàn rỗi mười phút cũng cảm thấy cả người khó chịu, hiện tại cư nhiên vì y mà tự nguyện bị giam cầm ngàn năm trong đại Quang Minh tự.
Đây là nghĩa khí cỡ nào!
Kiếp này y có thể kết giao với Tần Phong, tuyệt đối là phúc khí của y!
Bạn cần đăng nhập để bình luận