Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1484 - Châm thuốc cũng là đối nhân xử thế



Chương 1484 - Châm thuốc cũng là đối nhân xử thế




“Tần sư đệ!”
Một gã sư huynh khác mở miệng nói: "Đây là lễ bái sư Tứ trưởng lão tỉ mỉ chuẩn bị cho ngươi, Tiên Thiên Nhất Khí Y, bảo vật này vốn là tiểu tiên thiên chi bảo do Tiểu Thế Giới dựng dục ra, sau đó lại được Tứ trưởng lão luyện chế ngàn vạn lần, mặc dù không thể so sánh với đại tiên thiên chí bảo, cũng không cường đại bằng uy lực của cực phẩm tiên thiên, nhưng cũng mạnh hơn nhiều so với thượng phẩm tiên thiên, sau khi mặc vào có thể hấp thu thiên địa chi lực, không chỉ cô đọng nhục thể, còn có thể tránh được độc, thủy hỏa xâm nhập, quan trọng hơn là, lực phòng ngự của vật này rất kinh người, có thể ngăn cản một kích của Chuẩn Tiên đế mà không chết.”
“Thật sự là bảo bối!”
Tần Phong mừng rỡ, vội vàng cầm y phục lên.
Thật ra hắn không có hứng thú gì với lực phòng ngự, độc dược, thủy hỏa bất xâm, thứ duy nhất khiến hắn hứng thú chính là năng lực hấp thu thiên địa chi lực cô đọng nhục thể.
Đừng nhìn Tam Thập Tam Thiên Tạo Hóa Quyết của hắn lợi hại, nhưng hiện tại hắn thật sự có rất nhiều buff.
Nhiều năng lượng buff chồng chất như vậy hội tụ cùng một chỗ, cho dù hắn đem Thương Thiên Bá Thể cùng Tiên Thiên kiếm thể dung hợp thì cũng chịu không nổi, huống chi hắn còn chưa bao giờ tu luyện qua công pháp luyện thể gì.
Hiện tại có Tiên Thiên Nhất Khí Y, vậy chuyện cô đọng nhục thể liền trở nên đơn giản.
Tuy nhiên nếu muốn sử dụng Tiên Thiên Nhất Khí Y này, thì còn cần luyện hóa nó, nhưng lấy tu vi Địa Tiên trung giai hiện tại của hắn, chỉ sợ trong vọng nửa năm khó có thể luyện hóa.
“Tu tiên không màn tuế nguyệt!”
Trong lòng Tần Phong không nhịn được cảm khái một tiếng, ngay sau đó đầu bắt đau đầu.
Bởi vì hắn không chỉ có một kiện Tiên Thiên Nhất Khí Y cần luyện, mà còn có năm ngàn thanh tiên kiếm trung phẩm, một trăm tiên kiếm thượng phẩm cũng cần luyện.
Cho dù độ khó luyện tiên kiếm không cao bằng Tiên Thiên Nhất Khí Y, nhưng mỗi thanh tiên kiếm cũng cần thời gian một tháng mới có thể luyện thành, dưới tình huống tu vi không thay đổi, thì ít nhiều phải tốn đến mấy chục năm.
“Có lẽ...”
Tần Phong đột nhiên nhớ tới Thời Gian Đại Đạo Chi Ấn.
Hiện tại theo thực lực của hắn không ngừng tăng lên, sử dụng thời gian đại đạo chi ấn cũng càng thêm thuận buồm xuôi gió, không chỉ có thể sử dụng thời gian tạm dừng cùng thời gian hồi tưởng, còn có thể mở ra một kết giới thời gian.
Tu luyện ở bên trong 1 năm, bằng 1 ngày ở bên ngoài.
“Tần sư đệ!”
Hai vị sư huynh lại lễ phép thi lễ một cái, nói: "Nếu như không còn chuyện khác, chúng ta trở về phục mệnh Tứ trưởng lão!”
“Làm phiền hai vị sư huynh rồi!”
Suy nghĩ của Tần Phong bị kéo về, vội vàng lễ phép nói cảm tạ.
“Không ngại!”
Hai vị sư huynh giơ tay ngăn cản, không quên dặn dò: "Tần sư đệ, Thiên Phủ viện là nơi ở của đệ tử ngoại môn, ngươi hiện tại đã bái Tứ trưởng lão làm sư phụ, vẫn là sớm dời vào Tiên Đúc Phong, chớ để Tứ trưởng lão sốt ruột.”
“Đa tạ sư huynh nhắc nhở!”
Tần Phong lại ôm quyền nói: "Sư đệ thu thập một chút, lát nữa sẽ đến Thần Đúc Phong tìm sư tôn.”
“Ừm, rất tốt!”
Hai vị sư huynh hài lòng gật đầu, sau đó hóa thành hai luồng ánh sáng rời đi.
“Vậy là đi rồi!?”
Tiểu Bạch ngẩng đầu nhìn hai người rời đi, cảm thấy tứ trưởng lão này không hiểu chuyện.
Chỉ chuẩn bị lễ bái sư cho Tần Phong, nhưng lại khochuẩn bị lễ gặp mặt cho nó, cũng không biết lên làm trưởng lão Tiên Minh như thế nào, thật sự là không hiểu đạo lý đối nhân xử thế.
Ầm!!
Đúng lúc này, tiếng chuông vang lên.
Chỉ thấy hai chiếc Thiên Chu chở đệ tử ngoại môn chậm rãi chạy tới, đại biểu cho khảo hạch nội môn Tiên Minh lần này chính thức kết thúc, ngay sau đó chính là phân đoạn bái sư kích động lòng người.
Chỉ cần tu vi bản thân vượt qua Tiên Quân, là có thể lựa chọn đồ đệ.
Tần Phong vốn tưởng rằng mình đã bái sư, Tứ trưởng lão sẽ không tham dự hoạt động này, ai biết Tứ trưởng lão không chỉ tới, còn đặc biệt chui vào trong đám đông.
“Bái kiến Tứ trưởng lão!”
Mọi người hoảng sợ, vội vàng chắp tay hành đại lễ.
“Làm sao các ngươi biết ta thu đồ đệ?”
Tứ trưởng lão lập tức cười to nói: "Không sai, Tần Phong đệ nhất Thiên Tư Bảng, vừa rồi đã bái bản đế làm thầy..."
“Chúng ta có hỏi sao!?”
Mọi người lộ ra vẻ xấu hổ nhưng vẫn không dám thất lễ, cũng không quên chắp tay chúc mừng nói: "Chúc mừng tứ trưởng lão thu được đồ đệ tốt, thông minh lanh lợi, chăm chỉ hiếu học, tin tưởng được ngài dạy dỗ, Tần Phong nhất định sẽ trở nên càng ưu tú, trở thành danh ngạch thứ năm của Tiên Minh ta…”
“Quá khen, quá khen!”
Ngoài miệng Tứ trưởng lão nói vô cùng khiêm tốn, nhưng nụ cười trên khóe miệng lại không thể không chế.
Mặc dù ông vì nhận Tần Phong, mà ký kết nhiều hiệp ước bất bình đẳng, nhưng nghĩ lại mình nhận một đồ đệ bảo bối, tâm tình lập tức vui vẻ lên.
Đi đường càng ưỡn ngực ngẩng đầu, tiếp tục đi đến nơi đông người.
“Ách......”
Tần Phong ở một bên nhìn đến hết hồn hết vía, sợ ông ta sẽ gọi đồ nhi ta có tư chất tiên đế.
“Tiểu tử, sư tôn ngươi dự định sẽ ghé từng nơi!”
Lục gia đột nhiên xuất hiện bên cạnh Tần Phong, trong miệng còn ngậm điếu thuốc quen thuộc.
“Lục gia!”
Tần Phong vội vàng lễ phép ôm quyền thi lễ, thấy tẩu thuốc còn chưa châm, thì cũng rất có mắt mà bắn ra ba đoàn thần hỏa hỗ trợ châm thuốc.
“Tiểu tử ngươi châm thuốc không tệ!”
Lục gia ý vị thâm trường nhìn thoáng qua, sau đó chít chít điếu thuốc xoay người rời đi.
“Lão già này thật quá đáng!”
Tiểu Bạch khó chịu nói: "Chủ ngân của thỏ ta đã tự mình đốt ba đại thần hỏa giúp hắn châm thuốc, hắn còn không cho lễ gặp mặt, ngay cả một tiếng cám ơn cũng không nói.”
"Ngươi còn phải học nhiều thứ!"
Tần Phong bắt đầu giáo dục: "Ta vừa rồi đốt cũng không phải là thuốc lá, mà là nhân tình thế cố, ngươi nghĩ ai cũng có tư cách châm thuốc cho Lục gia sao?”
"Châm thuốc cũng là đạo lý đối nhân xử thế?"
Tiểu Bạch nghi hoặc, phát hiện giới nhân loại thật phức tạp.
Mỗi chữ nói ra nó đều có thể nghe hiểu được, nhưng khi cần phiên dịch lại mới có thể hiểu được đối phương có ý gì, học được vài chục năm chỉ mới được chút da lông.



Bạn cần đăng nhập để bình luận