Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 879 - Nhi tử hiếu thuận



Chương 879 - Nhi tử hiếu thuận




“Ách..."
Năm đại Ngụy Đế không biết nên nói gì, chỉ là mở miệng nhắc nhở: "Bệ hạ, trước không nói Long Khiếu Cửu Thiên Hoàng Hà đại trận có thể giết chết Tần Phong hay không, chỉ nóii Tần gia sẽ cho chúng ta thời gian này sao!?"
“Yên tâm!”
Tân Đế Đại Hạ tự tin nói: "Tuy rằng chiến lực cao cấp của Tần gia rất mạnh, nhưng bọn họ muốn tranh giành thiên hạ còn cần phải xây dựng đại quân, trong khoảng thời gian này cũng đủ để chúng ta nhất thống Hoang Cổ rồi.”
“Ừm!”
Thái thượng hoàng đồng ý gật gật đầu, cảm thấy hoàng tôn nói không phải không có đạo lý.
Năm đó thực lực thủy tổ Tần gia mạnh hơn ông, nhưng thiên hạ cuối cùng lại thuộc về hoàng tộc bọn họ, nguyên nhân chủ yếu là lúc ấy ông nắm quân đội trong tay.
Đại đế không có quân đội ủng hộ, chỉ có thể gọi cường giả!
Đại đế có quân đội ủng hộ, vậy gọi là đế quốc!
Cho nên Tần gia muốn tranh giành thiên hạ, chỉ dựa vào mấy cường giả là không được, còn cần phải xây dựng quân đội của mình, trấn thủ bốn phương.
"Vâng!"
Năm đại Ngụy Đế hành lễ lĩnh mệnh.
Mặc dù không biết Long Khiếu Cửu Thiên Hoàng Hà đại trận có uy lực như thế nào, nhưng bọn họ dường như chỉ còn lại một con đường này có thể đi.
Lúc này...
Quang Thiên trực ban bên ngoài cung điện, đang lau phương thiên họa kích.
Hắn đã biết được Tần Phong cự tuyệt một lần tự lập làm hoàng đế, chỉ cần cự tuyệt lần nữa, thì hắn liền có thể trải nghiệm được niềm vui đâm nghĩa phụ...
…….
Trong phòng nhỏ của Tần gia.
Bởi vì ban ngày đại chiến với Tiên Nhân Thượng Giới, mọi người ít nhiều đều bị thương, cho nên sau đó cũng không vội vã trở về, mà là ở lại Tần gia.
“Thiên địa pháp tắc hình như buông lỏng!”
Võ Lăng thánh chủ ngồi xếp bằng trên giường, mở đôi mắt đẹp thì thào lẩm bẩm.
Trước kia Hoang Cổ mấy ngàn năm cũng không nhất định có thể tự mình đột phá đại đế, cơ bản đều là dựa vào tiểu bối từ Côn Luân bí cảnh mang ra tiên tinh hấp thu đột phá Ngụy Đế.
Nhưng từ khi Tiên Nhân Thượng Giới mạnh mẽ giáng xuống, lão Tử Thục Đạo Sơn phi thăng, thiên địa pháp tắc thật giống như nữ sinh đêm tân hôn, trong một đêm liền buông lỏng.
Tuy nhiên loại buông lỏng này chỉ là tạm thời, theo cái chết của Tiên Nhân Thượng Giới, thiên địa pháp tắc cũng đang tự chữa trị.
“Cũng không biết Võ Lăng Thánh Địa ta, có thể có người bắt được cơ duyên này hay không!”
Võ Lăng thánh chủ lập tức nghĩ đến Thiên Tú.
Là một trong tứ tú Hoang Cổ, thiên phú tuyệt đối là không thể nghi ngờ, hiện tại ngay cả Mộc Tú đứng cuối cùng cũng đột phá đại đế, Thiên Tú đứng cuối cùng không có lý do đột phá không được.
Hơn nữa nếu nàng nhớ không lầm, Thiên Tú mấy năm trước, bị lực hủy diệt Trọng Đồng của Tần Phong đả thương.
Mặc kệ dùng thủ đoạn gì cũng không thể khôi phục, chỉ có đột phá đại đế mới có thể tạo lại thân thể, tin tưởng hắn cũng sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Điều duy nhất làm cho nàng cảm thấy đau đầu là Tần Phong lại là một người đặc biệt cẩn thận.
Ai cũng không biết sau khi Thiên Tú khôi phục, Tần Phong có thể chuyên môn chạy đi bẻ gãy nó hay không.
“Hẳn là không!”
Võ Lăng thánh chủ suy nghĩ một chút, mới lẩm bẩm nói: "Năm đó Tần Phong còn là một đứa trẻ, hiện tại hắn đã trưởng thành, hẳn là sẽ không tiện như khi còn bé..."
Lời còn chưa dứt, phanh một tiếng!
Chỉ thấy cửa phòng Lâm Tam cách vách bị đá văng ra, thanh âm quen thuộc theo đó truyền đến, "Lâm huynh quả nhiên chưa ngủ, ta thấy đêm nay ánh trăng không tệ, thích hợp đi khiêu chiến..."
"Leng keng, chúc mừng túc chủ quấy rầy thiên tuyển chi tử cấp thần thoại tu luyện, đạt được 20 vạn điểm phản diện!"
"20 vạn, quả nhiên đáng giá hơn Lan bảo bảo!”
Tần Phong cảm thấy vui sướng, tựa như nhặt được kim nguyên bảo.
“Không được, ta muốn ngủ!”
Lâm Tam mơ mơ màng màng quay đầu ngủ, quanh thân trong nháy mắt ngưng tụ ra một đạo bạch quang.
Gia hỏa tốt.
Người nằm trong nhà, nhưng võ nghệ lại âm thầm tăng lên.
Tần Phong càng nhìn càng tức giận, dựa vào cái gì hắn bật hack cần phải nói đạo lý, mà bọn họ mở hào quang cũng không cần giảng đạo lý, thế là đi tới lắc lắc khiến Lâm Tam tỉnh giấc.
"Tần huynh, ngươi còn có chuyện gì!?"
Lâm Tam mơ mơ màng màng mở mắt ra, không biết Tần Phong trễ như vậy còn muốn làm gì.
Bởi vì y tu luyện Đại Mộng Xuân Thu vốn đã buồn ngủ, hơn nữa ban ngày đại chiến cùng Tiên Nhân Thượng Giới cho nên rất mệt mỏi, hiện tại y đặc biệt muốn ngủ một giấc ngon.
Nhưng Tần Phong ỷ vào Thương Thiên Bá Thể vĩnh viễn không mệt mỏi, nhất quyết không cho y ngủ.
Không phải tìm y đi khiêu chiến, thì chính là tìm hắn biểu hiện sở trường, hoặc là tìm y đi dạy dỗ người...
Lặp đi lặp lại cho đến khi bình minh!
"Tần huynh, ngươi rốt cuộc muốn làm gì!?"
Lâm Tam đã sắp sụp đổ, hoài nghi Tần Phong có vấn đề.
“Nam nhân đến chết vẫn là thiếu niên!”
Võ Lăng thánh chủ cách vách hoàn toàn im lặng, phát hiện mình vẫn coi trọng tiết tháo của Tần Phong.
“Không sai biệt lắm rồi!”
Tần Phong nhìn Lâm Tam sắp bộc phát, chỉ có thể đi tìm Âu Đậu Đậu ngu xuẩn của hắn.
Chỉ thấy Tần Phong cũng không có ý định gọi Tần Hạo rời giường, mà đi tới tiểu viện nơi cha mẹ hắn ở.
Không chỉ tự tay làm điểm tâm cho cha mẹ, còn chủ động quét dọn sân, sau khi cha mẹ đứng lên hành đại lễ thỉnh an, chủ yếu là thiết lập hình tượng hiếu tử.
“Phong nhi, không cần như thế!”
Tần Thiên, Vân Tịch Nguyệt tất cả đều ngây ngẩn cả người, không nghĩ tới đại nhi lại làm như vậy.
“Đây là chuyện hài nhi nên làm!”
Tần Phong hành đại lễ xong, nghiêm mặt nói: "Nhi tử hiếu thuận cha mẹ là chuyện thiên kinh địa nghĩa, hơn nữa kế hoạch một ngày nằm ở buổi sáng, muốn thành công chỉ có nghiêm khắc với chính mình.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận