Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1011 - Trẫm tới mua say



Chương 1011 - Trẫm tới mua say




"Muốn cướp đầu người?!"
Tần Phong mắt thấy nhị đệ cùng tiểu Tam muốn động thủ, vội vàng buông Hữu Dung trong ngực xuống, lấy ra Ma Kiếm tổ truyền của Tần gia.
Ông! Ông!
Ma kiếm phát ra tiếng kêu chấn động tai, trên thân kiếm lóe ra hắc quang quỷ dị.
Một kiếm chém ra, tà khí lẫm liệt!!
"A!!"
Vài tên hắc y nhân phát ra tiếng kêu thảm thiết, máu tươi trong nháy mắt bị ma kiếm hấp thu.
"Ma kiếm!!"
Tháp gia trong Phần Thiên tháp lập tức bừng tỉnh.
Là khí linh của Phần Thiên tháp, nó rõ ràng hơn ai hết lai lịch ma kiếm, chính là bội kiếm của Tà Đế năm đó.
Mặc dù ma kiếm không phải là vật truyền thừa của Tà Đế, nhưng cũng là thần binh uy chấn chư thiên vạn giới.
Nhất là tà đế ngày hôm đó vì luyện chế thanh ma kiếm này, ước chừng tế hiến mấy vạn thế giới, có thể nói ma kiếm từ khi sinh ra đã báo hiệu sự hủy diệt này.
Bất quá cũng may năm đó Phần Thiên Tiên Đế cùng Tà Đế đại chiến, ma kiếm bị hao tổn nghiêm trọng, hiện tại ngay cả uy lực không tới một phần ngàn so với thời kỳ đỉnh phong.
"Nhưng mà..."
Tháp gia trong lòng càng thêm lo lắng.
Nếu ma kiếm rơi vào trong tay đám người Nhất Kiếm, nó tuyệt đối không lo lắng ma kiếm sẽ nguy hại nhân gian, nhưng Tần Phong chính là đệ nhất khi tu thiên tư bảng.
Cho dù hắn hiện tại không cách nào chữa trị ma kiếm, nhưng tương lai cũng nhất định có năng lực chữa trị ma kiếm.
Đến lúc đó chư thiên vạn giới, nhất định sẽ lần thứ hai nhấc lên một hồi huyết vũ tanh phong.
"Ừm!?"
Lông mày Tần Phong đột nhiên nhíu lại.
Chỉ thấy ma kiếm trong tay đột nhiên run rẩy, lần thứ hai ý đồ tà khí nhập thể khống chế hắn.
"Thành thật một chút cho ta!!"
Hai tròng mắt Tần Phong hiện lên một đạo hàn quang, tiên thiên kiếm thể cũng trong nháy mắt bị kích hoạt.
Giống như thiên kiếm của Nhất Kiếm, tiên thiên kiếm thể của hắn cũng là một trong tam đại kiếm thể, mặc kệ có tính tình như thế nào, đến phải ngoan ngoãn nghe lời ở trong tay hắn, cùng hắn đạt tới cảnh giới nhân kiếm hợp nhất.
Ông! Ông!
Ma kiếm giãy dụa hai cái, sau đó an tĩnh lại.
“Sau nay vẫn nên ít dùng ma kiếm!”
Tần Phong đăm chiêu nhìn ma kiếm.
Căn cứ vào kinh nghiệm mười năm làm mọt sách, ma kiếm bình thường đều là tồn tại giống như bug, mạnh quả thực thái quá, nhưng nhân vật phản diện sử dụng nó lại không có ai có kết quả tốt.
Nhất là ở thời điểm mấu chốt, thường xuyên bị ma kiếm cắn trả, bị nhân vật chính đến giết chết.
Lúc này——
Nhâm Hoàn, Tam Lộng đại sư nhao nhao ra tay, tràng diện trong nháy mắt đã được khống chế.
“Sát thủ, con lừa hói, các ngươi tránh ra!”
Mộc Tú trong nháy mắt liền cảm giác mình được, thế là liền bộc phát uy lực của đại đế.
"Vì chính nghĩa, vì hòa bình!!"
Trong ánh mắt hắc y nhân tràn đầy điên cuồng, hô to một tiếng trực tiếp tự bạo tại chỗ.
"Nguy hiểm!!"
Tần Phong vội vàng thu hồi ma kiếm lui về phía sau, gắt gao ôm lấy Hữu Dung bảo vệ ở trong ngực.
"Cẩn thận!!"
Tần Hạo biến sắc, vội vàng ôm chặt Giang Linh.
Ầm ầm!!
Tiếng nổ vang kinh thiên vang vọng khắp bầu trời đêm, Bạch Kim Hàn trong nháy mắt biến thành một mảnh phế tích.
"Xong rồi!!"
Mộc Tú nhìn phế tích trước mắt, tâm tình đừng nói là uể oải bao nhiêu.
Hiện tại bả vai hắn bị tiễn bắn bị thương, rất cần một tiểu tỷ tỷ có tình yêu, có lòng bao dung, còn có thể bao trị bách bệnh đến trị liệu, nhưng ai biết đám hỗn đản này cư nhiên làm nổ tung Bạch Kim Hàn.
"Đi!!"
Vài tên hắc y nhân còn sống sót mắt thấy đại thế đã mất, chỉ có thể không cam lòng nhìn Mộc Tú rồi lựa chọn rời đi.
"Muốn chạy!!"
Nhâm Hoàn cùng Tam Lộng đại sư hừ lạnh một tiếng, quyết đoán đuổi theo mấy người.
“Thật sự là mất hứng!”
Tần Phong nhìn phế tích trước mắt, tâm tình trong nháy mắt liền còn xinh đẹp nữa.
“Bệ hạ!”
Hữu Dung ngẩng đầu lên, nhẹ giọng hỏi: "Ngài có nên giải thích một chút, tại sao tối nay ngài lại ở nơi này!?”
“Trẫm là tới mua say!”
Tần Phong nói dối mặt cũng không đỏ, một giây nhập vai, vẻ mặt u buồn nói: "Đừng nhìn bên cạnh trẫm có rất nhiều nữ nhân, nhưng ngươi mới là người trong lòng trẫm, đáng tiếc cách đây không lâu Tử Diên mạnh mẽ cưỡng ép trẫm, trẫm cảm thấy có lỗi với ngươi, cho nên tối nay mới tới đây mua say!”
"A đây!!"
Tần Hạo ở một bên đều sợ ngây người.
Muốn hỏi xem đại ca tốt của mình, có biết mình đang nói cái gì hay không.
"Biểu tình gì đây!?"
Tần Phong thấy Hữu Dung không tin, lập tức nghiêm mặt nói: "Nam hài tử sao lại dùng trong sạch vu hãm một người..."
Mẹ kiếp!!
Đây là từ hổ lang gì!!
Tiểu đồng bọn toàn trường đều sợ ngây người, không biết ai cho Tần Phong dũng khí.
Trước không nói nam hài tử có thể dùng trong sạch vu hãm một người hay không, liền nói loại người như hắn còn có thể có loại vật trong sạch sao này!?
“Ta cảm thấy lời này của ngươi, hẳn là nên nói với Tử Diên!”
Hữu Dung nhịn không được trợn trắng mắt, không tin miệng rách của Tần Phong.
" Nhất thời cả đời, không cô phụ, một người một chuyện, thủ từ đầu đến cuối!"
Tần Phong lôi kéo bàn tay nhỏ bé của Hữu Dung, vẻ mặt thâm tình nói: "Tuy rằng việc này Tử Diên không làm được, nhưng ngày sau tất cả mọi người đều là người một nhà.”
“Bệ hạ!”
Đôi mắt đẹp của Hữu Dung đột nhiên chan chứa tình cảm, giống như thật sự tin vào cái miệng rách của Tần Phong.
" Tẩu tử, loại chuyện hoang đường này ngươi cũng tin!?"
Giang Linh nhìn không nổi nữa, vội vàng tiến lên khuyên Hữu Dung.
“Ngươi đừng không hiểu chuyện có được hay không!”
Hữu Dung trong lòng nhất thời nóng nảy.
Nàng đương nhiên biết Tần Phong đang nói bậy, nhưng mấy trăm mẫu thiên tài địa bảo không phải giả.
Tuy rằng nàng rất có lòng tin đối với tư sắc của mình, cũng có thể làm cho Đại Ma Vương có vài phần động tâm, nhưng nếu để cho hắn trêu chọc thêm hai người nữa, nói không chừng liền đem nàng ném ra sau đầu.
Hơn nữa hiện tại Tử Diên đã đắc thủ rồi, nếu không nhanh xuống tay, chỉ sợ ngay cả canh cũng không uống được.



Bạn cần đăng nhập để bình luận