Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 261. Trở Về

Chương 261. Trở Về
Đúng lúc này ——
Một trận âm thanh ồn ào phát ra từ bên trong thư viện Thiên Hồng.
Chỉ thấy mấy trăm nam nữ trẻ tuổi đã lớn tiếng kháng nghị, nhìn kỹ sẽ phát hiện, đều tầm 30 đổ xuống, bọn họ là thiên kiêu tiến vào bí cảnh Côn Luân, trong đó còn có Vu Lan nhiều ngày không gặp.
“Kháng nghị, dựa vào cái gì mà bắt chúng ta vào Vạn Ma tháp!?”
“Chúng ta chỉ mang về 10 tiên tiên, tất cả đều có nguyên nhân của nó!”
“Không sai, huống chi cũng không phải chúng ta không mang được thứ gì về.”
“So với các thế lực khác, ít nhất mỗi người đều mang về mấy viên tiên tinh.”
". . ."
Tần Phong nghe một hồi, liền hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Nguyên nhân là do số lượng tiên tinh mà họ mang về không đủ, đối phương nhất quyết ném họ vào Vạn Yêu Tháp để tu luyện.
Người này không ai khác chính là viện trưởng, Vô Đạo của thư viên Thiên Hồng!
Nghe nói người này đã sống vài vạn năm, chứng kiến Yêu Cơ Sắc Lam từ nam biến thành nữ, chứng kiến qua Trường Không Kiếm Thần quật khởi đến vẫn lạc, cũng chứng kiến qua Long Tượng Đại Đế xẹt qua như ngôi sao.
Có thể nói, tại Âm Nguyệt hoàng triều, lực chiến đấu của ông ta không phải mạnh nhất, nhưng bối phận thì tuyệt đối cao nhất, thậm chí còn dạy bảo qua mấy đời Đế Quân của Âm Nguyệt hoàng triều, được người đời tôn xưng là Đế Sư.
Tuy nhiên lão đầu này lại vô cùng quật cường cố chấp, một chính là một, hai chính là hai, chỉ cần một khi định ra quy củ, thì coi như Lục Đạo Đế Quân thì ông ta cũng không nể mặt.
"Hắn chính là Đế Sư Vô Đạo!?"
Lúc mời vào thư viện Thiên Hồng, Tần Phong đã từng nghe rất nhiều người nói về sự nghiêm khắc của Vô Đạo. Thế nhưng hắn vừa vào được một tháng thì đối phương đã bế quan, cho nên hắn mới có thể trốn học mỗi ngày, đi ức hiếp, trộm yếm của các tiểu tỷ tỷ.
Đế Sư Vô Đạo sắc mặt nghiêm túc nói: "Không quy củ không thành phương viên, quy củ đã định ra, coi như trời sập xuống cũng vô dụng, không hoàn thành liền bị phạt."
“Gia hỏa tốt!”
Tần Phong hô to gia hỏa tốt.
Mặc dù hắn đã sớm nghe qua Đế Sư Vô Đạo vô cùng nghiêm khắc, nhưng thật sự không ngờ lại nghiêm khắc đến loại trình độ này, hoàn toàn không muốn mở ra một con đường, dù cho hy sinh mấy trăm thiên kiêu thì vẫn nhất định vẫn phải giữ gìn quy củ.
Tuy nhiên, chính vì sự tồn tại của những người như vậy mà Âm Nguyệt hoàng triều mới có thể trỗi dậy nhanh chóng trong một khoảng thời gian ngắn.
Tuy nhiên làm bạn với loại người này sẽ rất đau đầu, nhưng đến làm việc chung thì hoàn toàn có thể an tâm.
"Trời ạ!!"
Toàn trường lập tức vang lên tiếng than khóc, biết rõ không cách nào thay đổi kết quả.
"Ừm!?"
Đế Sư Vô Đạo nhìn thấy đám người Tần Phong, ánh mắt cũng rơi vào trên thân Đế Tú.
Ông ta đã có trên trăm năm không thấy được loại trạng thái này của Đế Tú, giống như Đế Tú tài hoa hơn người năm đó đã quay trở lại.
Đế Tú lẩm bẩm nói: "Tại sao Đế Sư lại nhìn ta, không sai, hắn đang ghen tỵ ta!"
"Thánh Tử đại nhân, ngươi còn nhớ ta không!?"
Một thanh niên thấy được Tần Phong, lập tức kích động chạy tới.
Tần Phong suy nghĩ một chút nói: "Ta nhớ được ngươi, ở Huyết Thương Hải ta đã để người phân chia tiên tinh cho mọi người, ngươi tên Lý Cực đúng không!?”
"Đúng, đúng, đúng, ta gọi Lý Cực!"
Lý Cực kích động đến nói năng lộn xộn, không nghĩ tới Tần Phong còn nhớ rõ mình.
"Ừm? Tần Phong trở về!"
Vu Lan nghe được động tĩnh thì quay đầu nhìn về phía Tần Phong, khí tức của hắn lúc này còn mạnh hơn rất nhiều so với lúc còn ở Huyết Thương Hải.
“Rốt cuộc tên biên thái này đã tu luyện như thế nào!?”
Vu Lan vô cùng kinh ngạc, căn bản nhìn không thấu người này.
Tuy nhiên, dựa theo sự hiểu biết của nàng đối với Tần Phong, hắn tuyệt đối không phải là loại người sống an nhàn, đi đến chỗ nào mà không gây chút chuyện thì liền thấy toàn thân khó chịu.
Nghĩ tới đây ——
Lông mày Vu Lan hơi nhíu lại, yên lặng lui đến sau lưng đám người.
"Thánh Tử đại nhân trở về!"
Chu vi mấy trăm tên thiên kiêu cũng nhao nhao vây quanh, nhìn về phía Tần Phong, bên trong ánh mắt cũng một tia khát vọng.
Bọn họ hy vọng trên người Tần Phong còn có thể có tiên tinh, cũng hy vọng Tần Phong có thể trợ giúp bọn hắn, tuy rằng biết rõ việc này xác suất rất thấp, nhưng bọn họ vẫn hy vọng kỳ tích xuất hiện.
"Không đúng!"
Tần Phong đã sớm dự liệu được loại kết quả này, nói: “Coi như số tiên tinh ta đưa không đủ, nhưng đệ nhất Thánh Tử, Diệp Long, đệ nhị Thánh Tử, Trần Tổ, chẳng lẽ không bù đắp cho các ngươi được sao!?”
"Ai. . ."
Đám người thở dài một tiếng.
Bởi vì bọn hắn chỉ là thiên kiêu ba mươi tuổi trở xuống, kẻ có tu vi cao nhất cũng chỉ là Thiên Tông cảnh, làm sao có thể so sánh với tiên tinh quý giá, hai thánh tử còn lại tự nhiên lựa chọn nhắm mắt làm ngơ.
"Cái này không phải ức hiếp người thành thật sao!?"
Tần Phong mở miệng ôm bất bình thay cho bọn hắn, lớn tiếng nói: “Hiện tại lớn không chịu ra, lại bắt nhỏ bé chịu trách nhiệm, mau, gọi bọn hắn ra…”
"Ta biết ngay!”
Vu Lan thối lui đến phía sau đám người, một bộ biểu tình đã sớm biết sẽ như vậy.
"Lão đại, quá lợi hại!"
Thiên Quân, Vạn Mã hai người bừng tỉnh đại ngộ, hận không thể lập tức quỳ xuống trước mặt Tần Phong.
Khi còn ở Huyết Thương hải, bọn hắn nhìn Tần Phong muốn lôi kéo nhóm thiên kiêu này, những lại chỉ cho mỗi người mấy viên tiên tinh, thật sự quá hẹp hòi.
Nếu Tần Phong không làm thì còn có thể hiểu được, nhưng vấn đề là 80% tiên tinh trong bí cảnh Côn Luân đều nằm trong tay hắn, chỉ lấy ra mấy trăm viên để mua lòng người thì thật sự là quá vô lý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận