Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 802 - Bình hoa chính là bình hoa



Chương 802 - Bình hoa chính là bình hoa




"Tiểu Chu Chu!?"
Ánh mắt Tần Phong hơi sáng lên, thử gọi một tiếng.
Tuy rằng mấy năm nay hắn luyện chế rất nhiều thần khí, trong hộp kiếm lại cất giấu hơn hai ngàn thanh thần kiếm, nhưng cho tới bây giờ chưa từng thấy qua một cái khí linh chủ động hiện thân.
Làm cho hắn giống như LSP gì đó, chuyên môn khai phá nhiều loại cách chơi của Khí Linh.
“Hắn vẫn tiến vào đây!”
Hồng y nữ tử bất đắc dĩ thở dài một tiếng, chính là khí linh tiểu Chu Chu trong miệng Tần Phong.
Tuy rằng nàng đã sớm dự liệu sẽ có ngày này, nhưng không nghĩ tới ngày này lại tới nhanh như vậy.
Kỳ thật chỉ luận Tần Phong là thiên tài luyện khí đứng đầu bảng, trên đời này không có khí linh thần khí nào sẽ cự tuyệt hắn.
Nhưng đối với nhân phẩm của hắn, thật sự là không dám khen ngợi, cũng là nguyên nhân nàng vẫn tránh mà không gặp.
Nhưng theo tu vi Tần Phong không ngừng đột phá, nàng coi như là muốn tránh cũng không cách nào có thể tránh được.
Cuối cùng sau khi Tần Phong đột phá Quy Nhất Cảnh ngũ trọng, có thể tự do tiến vào thế giới linh thức của nàng, từ nay về sau nàng đối với nam nhân này, sẽ không có bất kỳ bí mật nào đáng nói.
“Ngươi thật sự là khí linh của Thần Phong Chu!?"
Tần Phong rơi xuống thuyền nhỏ, từ trên xuống dưới đánh giá Tiểu Chu Chu.
Hắn tuyệt đối không phải là dùng ánh mắt LSP nhìn mỹ nữ, mà là dùng ánh mắt của một luyện khí sư chuyên nghiệp thưởng thức khí linh.
Chỉ có đem khí linh nghiên cứu thấu triệt, tương lai mới có thể luyện chế ra thần khí càng thêm cường đại.
"Ta biết!!"
Tiểu Chu Chu t đã sớm biết Tần Phong là người như thế nào, cũng không để ý tới ánh mắt của hắn đại biểu cho cái gì, nâng ngón tay ngọc nhỏ nhắn nhẹ nhàng điểm vào mi tâm Tần Phong.
Giờ khắc này ——
Tiểu Chu Chu chính thức nhận Tần Phong làm chủ, tâm thần của hai người liên hệ với nhau.
Cũng giống như là biết Tiểu Bạch nói, đánh Phong phải đánh miệng trước, đánh muội muội thì phải tách chân. Không đợi Tần Phong mở miệng nói chuyện, tay áo đỏ của Tiểu Chu Chu vung lên, liền đem ý thức của Tần Phong đuổi ra ngoài.
“Thật sự là không lễ phép chút nào!”
Sau khi ý thức Tần Phong trở về liền lắc đầu, trực tiếp khởi động xuyên không gian để đi tới Dược Thần cốc.
Lúc này ——
Trong một sơn động.
Diệp Thần sắc mặt tái nhợt ngồi xếp bằng trên mặt đất, vận chuyển thần công của mình để tu luyện chữa thương.
"Đây quả thực chính là một kỳ tích y học a!"
Ba vị trưởng lão ở một bên cảm thấy vô cùng khiếp sợ.
Vốn bọn họ ra tay là vì muốn cùng Diệp Thần tiếp tục lăn lộn, nhưng cứu trở về mới phát hiện đã không cần phải cấp cứu, ngay cả đội kèn chuyên nghiệp cũng đã tìm xong cho hắn.
Nhưng ai biết hắn cư nhiên sống lại như kỳ tích, lại một lần nữa thành công thoát chết từ trong tay Thượng Giới tiên nhân.
"Vù vù!!"
Diệp Thần thở ra thật sâu, thu công mở mắt.
Không giống với ánh mắt tự tin ban đầu, lúc này trong ánh mắt hắn tất cả đều là lửa giận vô tận.
“Diệp Thần, ta biết ngươi rất phẫn nộ!”
Đại trưởng lão vội vàng trấn an nói: "Nhưng Thượng Giới tiên nhân có bao nhiêu khủng bố ngươi đã tự mình lĩnh giáo qua, hiện tại đi hoàn toàn chính là chịu chết, chúng ta cần lẳng lặng chờ đợi cơ hội.”
“Đại trưởng lão, ngươi hiểu lầm rồi!”
Diệp Thần trong mắt phun lửa, nghiến răng nghiến lợi nói: "Phẫn nộ của ta không phải đến từ thượng giới tiên nhân, mà là đến từ Tần Phong kia!!”
“Tần Phong!?"
Nhị trưởng lão vội vàng khuyên nhủ: "Lão phu biết ngươi trong tình cảm bại dưới tay Tần Phong, nhưng nam tử Hán đại trượng phu sao lại sợ không có vợ, hơn nữa ngươi không phải đã đào phần mộ của hắn để trút giận sao?!”
“Ta không có đào mộ hắn để trút giận!”
Sắc mặt Diệp Thần vặn vẹo gào thét nói: "Là Tần Phong một mực hãm hại ta, hắn không chỉ cướp đi Lan Lan, còn giả mạo chiến thần Bắc Cương, lấy danh nghĩa của ta ở bên ngoài làm bậy, càng dọn sạch bảo tàng tiền triều, thiết lập cạm bẫy, giá họa cho ta.”
“Không phải chứ!?"
Ba vị trưởng lão khiếp sợ, phát hiện lượng tin tức có chút lớn.
Đối với việc Tần Phong cướp đi Vu Lan, giả mạo chiến thần Bắc Cương bọn họ còn có thể tưởng tượng, nhưng Tần Phong mang bảo tàng tiền triều, thiết lập cạm bẫy, giá họa cho Diệp Thần thicó chút không hiểu.
Hắn làm sao biết bảo tàng ở chỗ nào, lại là làm sao biết Diệp Thần sẽ đi!?
Mộc Tú!!
Hoang Cổ đệ nhất thần toán, Mộc Tú!
Ba vị trưởng lão đột nhiên nhớ tới Mộc Tú là người của Tần Phong, rốt cục cũng thấy được sự khủng bố của Hoang Cổ đệ nhất thần tính.
Đồng thời, bọn họ cũng nhớ tới kết quả năm đó thỉnh Mộc Tú diễn tính, toàn bộ Hoang Cổ có thể thay thế Diệp Thần trở thành chiến thần Bắc Cương, chỉ có Lam Ma cung thiếu cung chủ, Vu Lan!!
.........
Dược Thần cốc.
Thái tử phi vẫn nhìn ra ngoài cốc như trước, chờ thân ảnh quen thuộc kia.
Hữu Dung thì ở không yên lòng giúp người ta khám bệnh, mỗi lần ngân châm hạ xuống đều đâm đến đối phương nhe răng trợn mắt, Dược Thần ở một bên tức giận thổi râu trừng mắt.
Hưu! Hưu! Hưu!
Tiếng phá gió đột nhiên vang lên, hơn mười đạo bóng đen từ trên trời giáng xuống, cũng không đợi mọi người có phản ứng, liền vọt tới chỗ Thái tử phi.
"Các ngươi là ai!?"
Thái tử phi cũng cảm nhận được đối phương kẻ đến không thiện, vội vàng phất tay lấy ra một thanh bảo kiếm phản kích.
Bất quá bình hoa chính là bình hoa, bị đối phương đánh liên tục lui về phía sau, nếu không phải Tân Đế Đại Hạ hạ lệnh muốn sống, chỉ sợ ngay cả một hiệp cũng không chống đỡ nổi.
“Thúc thủ chịu trói đi!”
Một gã hắc y nhân bịt mặt cảm thấy không kiên nhẫn, xông lên chuẩn bị cưỡng ép bắt lấy người.
"Cẩn thận!!"
Hữu Dung nhịn không được kinh hô một tiếng, muốn đi hỗ trợ đã không còn kịp.



Bạn cần đăng nhập để bình luận