Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 42. Duyên Phận Với Kiếm Pháp

Chương 42. Duyên Phận Với Kiếm Pháp
“Từ hôm nay trở đi, ta sẽ gọi ngươi là thùng cơm!”
Thấy Tần Phong tùy tiện đặt tên cho tiểu gia hỏa, Tử Diên liền trợn tròn mắt.
“Gọi thỏ thỏ!”
“Không được, thùng cơm!”
“Gọi a Bảo!”
“Không được, thùng cơm!”
“Gọi tiểu Bạch!”
“Tốt a, đại danh thùng cơm trắng!”
Mặc kệ Tử Diên nói cái gì, Tần Phong đã định hai chữ thùng cơm này rồi.
“Ân!?”
Tần Phong đột nhiên nhăn mày lại, hắn phát hiện xung quanh đây có rất nhiều người.
Không cần nghĩ cũng biết, bọn họ đều hướng về treo thưởng của Tần gia, bây giờ đại yêu tỷ tỷ đã đi, cáo mượn oai hùm cũng không thể hù được bọn họ. Hiện tại, một cuộc truy đuổi mãnh liệt đã sắp sửa bắt đầu.
“Chúng ta cần phải tăng cường thực lực!”
Tần Phong lôi kéo Tử Diên, nhanh chóng cắt đuôi đám người đang rình rập ở phía sau, lúc chạy trốn đến một sơn động, hắn mới mở giao diện hệ thống ra.
Lần này, ngoài trừ thu được một trăm vạn điểm phản diện, hắn còn thu được một rương hoàng kim bào và một cơ hội rút thưởng, đặc biệt còn có bảo vật trong hộp ngọc.
“Trước tiên mở rương hoàng kim bảo!”
Tần Phong gọi hệ thống, quyết định mở rương hoàng kim bảo trước.
“Đinh, chúc mừng túc chủ mở rương hoàng kim bảo, thu được kiếm ý!”
Một cơn ớn lạnh chạy dọc cả người, Tần Phong mơ hồ thấy được một thân ảnh ở trước mặt.
Gật đầu, rút kiếm!
Ông!
Tiếng kiếm lanh lảnh vang lên trong đầu Tần Phong, mang theo một cỗ cao ngạo tịch mịch khiến lòng người run sợ, kiếm quang kinh diễn xuất hiện sau mỗi bước di chuyển.
Hoa lệ nhưng không khoa trương, nhẹ nhàng lại không mất đi ý nghĩa.
Để cho người ta vì đó say mê, thật lâu không cách nào tự kềm chế!
Tần Phong không khỏi có loại cảm giác hóa thân thành bướm đêm, duy chỉ có xé mở kén trước mắt, mới có thể hóa bướm.
Mãi đến cuối cùng, khí thế toàn thân bỗng nhiên tăng vọt, giống như một thanh kiếm sắc bén ra khỏi vỏ, cắt kim đoạn thạch, cỏ dại khắp nơi đều bị chém gãy.
“Kiếm ý!!”
Tử Diên che miệng kinh hô, trong lòng hô to Tần Phong không phải là người.
Nếu như nàng không nhớ lầm, mặc dù Lâm Tam được xưng là đệ nhất kiếm của trăm năm sau, nhưng cũng bởi vì hắn đã lĩnh ngộ được kiếm ý vào năm mười hai tuổi, phá vỡ kỷ lục tại Hoang Cổ.
Nhưng bây giờ, kỷ lục này chỉ giữ vẻn vẹn trong hai năm, sai đó liền bị hài tử mới tám tuổi Tần Phong phá vỡ.
Trời ạ!!
Đại tranh chi thế, thiên kiêu mạnh đến mức không còn gì để nói a!
“Kiếm ý!”
Tần Phong đột nhiên mở mắt ra, hai con ngươi đen láy như mực, ánh lên một vòng tinh quang, bây giờ đã có kiếm ý, Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật của hắn sẽ càng mạnh hơn.
Thế nhưng hắn lại không quá hài lòng, cho nên lại trao đổi với hệ thống về độ phần trăm phù hợp.
Mặc dù hắn đã học xong Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật, nhưng hiệu quả còn xa mới đến cảnh giới viên mãn và không thể gia tăng độ sát thương mạnh nhất cho đối phương.
“Đinh, chúc mừng túc chủ tiêu phí 100 vạn điểm phản diện, trao đổi độ phù hợp một trăm phần trăm cảnh giới viên mãn!”
“Đinh, chúc mừng túc chủ sử đụng độ phù hợp trăm phần trăm, Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật đạt đến cảnh giới viên mãn!”
Thần sắc Tần Phong lại bắt đầu thay đổi, đối với Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật có lĩnh ngộ sâu hơn.
Một bên khác......
Lâm Tam phí hết tâm tư cuối cùng cũng thành công cắt đuôi truy binh, mang theo tâm tình kích động mà mở hộp ngọc ra.
“Ân!?”
Vẻ mặt Lâm Tam lập tức cứng đờ, cảm thấy nhất định là do phương thức mở không đúng.
Khép lại!
Mở ra!
Khép lại!
Mở ra!
.........
Nhiều lần xác nhận, nhưng vẫn rỗng tuếch.
“Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng!!”
Lâm Tam căn bản không có cách nào tiếp nhận được thực tế, y đang suy nghĩ xem là rốt cuộc mình đã mắc lỗi ở chỗ nào......
Trong sơn động.
Tần Phong vẫn đang tiếp tục cường hóa, đồng thời dùng cơ hội rút thưởng của hệ thống.
Đinh!
Bàn quay rút thưởng xuất hiện trước mặt và bắt đầu xoay tròn.
“Đinh, chúc mừng túc chủ rút trúng vô địch kiếm tâm!”
Vô địch kiếm tâm: Người luyện kiếm theo đuổi hình thái cuối cùng, trong lòng không nữ nhân, rút kiếm như thần, kiếm pháp có độ sát thương gấp 10 lần.
Vạt áo trên người Tần Phong bắt đầu tung bay trong gió, khí tức cả người thay đổi trong nháy mắt, hắn cao ngạo giống như một đóa tuyết liên đứng trên vạch đá ngược gió, mang theo một cỗ sức mạnh làm lay động lòng người.
“Chuyện gì xảy ra!?”
Tử Diên vội vàng dụi dụi con mắt, cảm giác bản thân sẽ ảnh hưởng đến tộc độ rút kiếm của Tần Phong.
“Kiếm ý, kiếm tâm!”
Tần Phong phát hiện mình rất có duyên với kiếm thuật, liên tiếp mở hai lần rút thưởng đều nhận được kiếm pháp có độ sát thương cao.
Lại thêm trao đổi được độ phù hợp một trăm phần trăm, khiến hắn thật sự không dám tưởng tượng, bây giờ Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật sẽ khủng bố đến mức nào.
“Ta muốn kiếm người để thử kiếm!”
Tần Phong kiếm chế rục rịch trong lòng, sau đó lấy ra một quyển thẻ tre bên trong không gian gian tùy thân.
Đây chính là bảo bối mà hắn trộm được từ trong hộp ngọc của Lâm Tam, bên trên không có chữ nào, mà chỉ tản mát ra một loại khí tức khiến cho con người cảm thấy bình tĩnh, an ổn.
“Cái này chẳng lẽ chính là thẻ tre Thánh Nhân!”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tử Diên nghiêm túc nghiên cứu thẻ tre, lật qua lật lại mấy lần mới xác nhận.
Không tệ!
Chính là thẻ tre Thánh Nhân!
Nghe nói thẻ tre Thánh Nhân là của thánh nhân từ thời kỳ Thượng Cổ để lại, tổng cộng có ba quyển Thiên Địa Nhân, người hữu duyên thì có thể cảm ngộ được đại đạo vô thượng trên thẻ tre, còn người vô duyên thì một chữ cũng không nhìn thấy.
“Thứ đồ chơi này là thẻ tre Thánh Nhân!?”
Tần Phong cũng từng nghe đệ thập tổ nhắc qua, biết thứ đồ chơi này vô cùng quý hiếm.
Mỗi lần hiện thế đều có thể gây nên một hồi gió tanh mưa máu, chỉ cần là người có thể cảm ngộ ra được thứ gì đó thì chắc chắn sẽ trở thành cường giả tuyệt thế tiếng tăm lừng lẫy bên trong lịch sử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận