Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 70. Tình Yêu Tuổi Trẻ

Chương 70. Tình Yêu Tuổi Trẻ
“Tần Phong, ngươi là tên hèn hạ vô sỉ…”
Sau khi Nam Phong công chúa nghe được tên của Phương Thường thì đã có thể lấy lại ý chí cuối cùng trong cơn say dược, nàng liều mạng đẩy Tần Phong ra, sau đó lại liều mạng áp chế không để cho mình mê loạn.
“Đâu có chuyện gì liên quan tới ta!?”
Tần Phong cảm thấy mình vô tội, hắn nắm lấy tai thỏ, lại ủy khuất nói: “Rõ ràng chính ngươi giao dịch với nó, hơn nữa vừa rồi chiếm nhiều tiện nghi của ta như vậy, ta mới là người bị hại đây này.”
“Ý gì? Cuộc mua bán này thất bại rồi!?”
Tiểu Bạch phát ra âm thanh tuyệt vọng, kiên quyết biểu thị chết cũng không lùi.
“Ngươi cút cho ta!!”
Nam Phong công chúa tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, chỉ muốn để cho Tần Phong cách xa nàng một chút.
“Làm như ta cần người lắm vậy!”
Tần Phong nhớ kỹ trong sứ đoàn Đại Hạ có một lão đầu lợi hại, bây giờ nhiệm vụ đã hoàn thành, hắn vẫn nên nhanh chóng trở về, đợi khi nào thăng cấp xong, hắn sẽ quay lại dạy dỗ Nam Phong công chúa làm người.
“Tiền thì thỏ ta sẽ không trả, nhưng thỏ ta là một con thỏ hiểu quy củ, kinh doanh không cần nhân nghĩa, cái này có thể giúp ngươi giải độc.”
Tiểu Bạch đau lòng mà lấy ra một củ cà rốt, đặt nó lên bàn rồi đi theo Tần Phong biến mất ở trong đêm tối.
“Cà rốt có thể giải độc?!”
Sắc mặc Nam Phong công chúa xoắn xuýt, tay cầm lấy cà rốt, sau đó lại thử cắn một miếng…
Nguyệt Thần cung.
Tử Diên ngồi ở trước cửa chính.
Vốn dĩ chuyện ban ngày Tần Phong dám công khai hôn Nam Phong công chúa ở trên lôi đài, đã khiến nàng vô cùng tức giận, bây giờ đêm hôm khuya khoắt không chịu ngủ mà lại mang theo tiểu Bạch, lén lút đi ra ngoài.
Không cần nghĩ cũng biết, chắc chắn là đi tìm tiểu tiện nhân Nam Phong công chúa đó .
Nàng thật sự không hiểu, bản thân muốn nhan sắc có nhan sắc, muốn dáng người có dáng người, muốn thân phận có thân phận, muốn địa vị có địa vị, nhưng tại sao lại không bằng đóa hoa dại Nam Phong công chúa đó được.
“Hừ, bản thần nữ lần này tuyệt đối không tha thứ hắn!”
Tử Diên tức giận ngồi ở cửa chính, chờ Tần Phong chủ động đến tìm nàng nói chuyện.
“A, tại sao ngươi lại ở chỗ này!?”
Tần Phong vừa về liền nhìn thấy Tử Diên ngồi ở cửa chính, cũng ngay tại thời khắc này, hắn mới phát hiện Tử Diên đã thật sự trưởng thành.
Nếu như nói bảy năm trước Tử Diên chỉ mới là nụ hoa chớm nở, thì bây giờ chính là nở rộ hoàn mỹ, dáng người mềm mại nở nang, vòng eo yểu điệu giống như mảnh liễu, da thịt trắng noãn, hai chân tinh tế thon dài rất thích hợp để khiêng lên vai.
Mọi người đều bận đuổi theo thơ ca phương xa, nhưng lại quên mất người đẹp bên người.
Tử Diên cảm nhận được ánh mắt không đứng đắn của Tần Phong, gương mặt xinh đẹp nổi lên một vòng đỏ ửng mà nộ khí trong lòng cũng tiêu tan hơn phân nữa, nhưng nghĩ tới vấn đề rất nghiêm trọng là Tần Phong đêm không về ngủ, thì nàng liền lập tức hỏi ngược lại: “Giữa đêm giữa hôm, ngươi đã chạy đi đâu!?”
Tần Phong nghe ngữ khí chất vấn của chính cung nương nương Tử Diên thì nào có dám nói mình đêm khuya không ngủ mà mang theo con thỏ đi đùa giỡn vợ của người khác.
“Ta đi mua thức ăn khuya cho ngươi!”
Tần Phong lấy ra một phần bánh bao nhân thịt, là loại không có muối.
“Thật sự!?”
Bên trong ánh mặt của Tử Diên tràn đầy hoài nghi, sau đó nhận lấy bánh bao nhân thịt, cắn một miếng.
Không có muối!!
Ngay lúc Tử Diên cảm thấy không hiểu thì Tần Phong lại từ trong hệ thống, trao đổi lấy một bó hoa hồng tím, ánh mắt lộ ra vẻ thâm tình vô hạn: “Yêu thương ngươi không cần nhiều muối!”
Ô ô......
Khuôn mặt nhỏ của Tử Diên lập tức đỏ bừng, thật giống như đầu tàu đang khởi động, tiểu tâm can đều bị Tần Phong trêu chọc đến bấn loạn cả lên.
“Chán ghét!!”
Tử Diên đỏ mặt thẹn thùng chạy đi, còn không quên cầm lấy đóa hoa hồng.
Về phần bánh bao nhân thịt không có muốn, mùi vị cũng rất đặc biệt.
“Thỏ ta cảm thấy mối làm ăn này có thể thành công!”
Tiểu Bạch nhìn bóng lưng Tử Diên chậm rãi chạy đi, nguyện vọng lớn nhất kiếp này của nó chính là bán Tần Phong đổi lấy tiền.
“Ta có nên ngăn cản bọn họ hay không!?”
Nguyệt Thần nổi bồng bềnh giữa không trung, nhìn thấu hết một màn vừa rồi vào trong mắt, nàng cảm thấy vô cùng xoắn xuýt, liệu mình có nên ngăn cản Tử Diên cùng Tần Phong hay không.
Với tư cách là đại di kiêm trưởng bối của Tử Diên, nàng hy vọng Tử Diên hạnh phúc, chỉ là nàng thật sự không thể nhìn thấu con người Tần Phong này.
Từ việc hắn móc chí tôn cốt của đệ đệ ruột là có thể thấy nội tâm hắn vô cùng hung ác.
Nhưng trong bảy năm sống ở Nguyệt Thần cung, ngoại trừ ngẫu nhiên đùa giỡn đệ tử trong cung thì hắn không hề làm ra chuyện gì vượt mức, ngược lại là con thỏ kia thường xuyên gây chuyện thị phi, trở thành tài liệu giảng dạy tiêu cực số một của Nguyệt Thần Cung.
Nhưng gần đây, không biết Tần Phong có chuyện gì, hắn kiêu ngạo đến mức dám bán đấu giá môn sinh của Đại Hạ ngay trên đường phố, còn dám bức Nam Phong công chúa quỳ trên đường phố, thậm chí còn khinh bạc nàng ta ngay trong cuộc tỷ thí.
“Quên đi, chuyện của người trẻ tuổi, vẫn là để người trẻ tuổi tự mình đi làm!”
Nguyệt Thần nhanh chóng trở lại bình thường, thừa dịp tuổi trẻ mà để cho Tử Diên cảm thụ được hỷ nộ của tình yêu, như vậy cũng không có gì xấu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận