Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 947 - Đế Uy



Chương 947 - Đế Uy




Mà so với đám người Nguyệt Thần khiếp sợ, Đại Hạ Thái thượng hoàng vô năng cuồng nộ, thì các thế lực lớn ủng hộ Tần Phong đăng cơ, lại có loại cảm giác bị lừa lên thuyền giặc.
Bọn họ sở dĩ ủng hộ Tần Phong đăng cơ, chính là thấy thực lực Tần gia tổn thất lớn, năng lực quản lý nhân thủ không đủ, có thể nhân cơ hội từ trong đó vớt được chỗ tốt.
Nhưng hiện tại tinh nhuệ Tần gia đều ở đây, thậm chí ngay cả một chút tổn thương cũng không có.
Đừng nói Tần Phong ăn thịt, bọn họ uống canh, có thể ăn được bọt thịt hay không cũng khó nói.
Dù sao những người đó đều là bằng hữu, huynh đệ tay chân của Tần Phong, cho dù có canh cũng là cho người nhà mình uống trước, chờ ăn no uống đủ mới có thể đến phiên bọn họ.
"Không hoảng, không hoảng!!"
Thủ lĩnh thế lực khắp nơi vội vàng an ủi mình.
Cho dù quân đội của Tần gia vẫn còn, chỉ cần chín vị lão tổ ngã xuống, trong thời gian ngắn cũng không cách nào khôi phục, bọn họ vẫn có thể nằm sấp trên người Tần Phong hút chút máu.
Nhưng ông trời cũng không nghe được lời cầu nguyện của bọn họ, một tiếng cười vui vẻ vang vọng khắp trời đất.
"Oa ha ha..."
Chỉ thấy chín vị lão tổ đã chết của Tần gia đột nhiên xuất hiện, quanh thân còn tản mát ra đế uy khủng bố mà cường giả đế cấp mới có được.
“Chín vị Ngụy Đế!”
Toàn trường mọi người hít sâu một hơi.
Tuy rằng chín đại ngụy đế không chấn động bằng 17 đại ngụy đệ của Đại Hạ, nhưng cũng đủ Tần gia uy hiếp toàn bộ Hoang Cổ, ý nghĩa bọn họ về sau chỉ có thể thành thành thật thật nghe lời.
“Lão tổ tông!!"
Tần Hạo hoàn toàn phá phòng, không nghĩ tới lão tổ tông còn sống.
Y vốn tưởng rằng mình là anh hùng cứu gia tộc thoát khỏi biển đao núi lửa, nhưng ai biết cho dù y không ngăn cản được tiến công của Đại Hạ, thì chín vị lão tổ Tần gia cũng sẽ đi ra ngoài, cũng lần nữa chứng minh Tần gia có y hay không, cũng không có gì khác biệc.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ đả kích lòng tự tin của thiên tuyển chi tử cấp thần thoại, đạt được 50 vạn điểm phản diện!”
"Chỉ có tố chất tâm lý như vậy tgif sau này làm sao có thể làm hoàng đế!?"
Tần Phong im lặng quay đầu nhìn nhị đệ, luôn cảm thấy muốn chờ y tạo phản thì phải cần thật lâu thật lâu.
"Ừm!?"
Tiểu Bạch lập tức ngơ ngác nhìn về phía Tần Phong, bảo hắn một lần nữa tổ chức ngôn ngữ.
Ngôi vị hoàng đế này rốt cuộc truyền cho ai!?
“Đệ ta ngu xuẩn, thỏ ngươi đừng quan tâm!”
Tần Phong thuần thục vẽ bánh lớn.
Nếu như vẽ ra bánh lớn có thể ăn, tuyệt đối có thể dùng sức một mình cung cấp cho toàn bộ.
Nói xong ——
Còn không quên cầm lấy Ngọc tỷ truyền quốc, lắc lư trước mặt Tiểu Bạch.
"Ừm, thỏ ta sẽ cố gắng!
Tiểu Bạch gật cái đầu nhỏ, ánh mắt nhìn chằm chằm Ngọc Tỷ truyền quốc.
“Leng keng, cập nhật nhiệm vụ trở thành đại hôn quân thống nhất Hoang Cổ…”
“Leng keng, chúc mừng túc chủ thành công mưu triều soán vị, trước mắt độ hoàn thành nhiệm vụ đã đạt tới 15%!"
"Mới 15%!?"
Tần Phong rất không hài lòng đối với tiến độ, quyết định mau chóng tuyên bố Đại Tần kiến quốc.
Nhất định phải phái đám thủ hạ chó săn đi thu hết mồ hôi nước mắt nhân dân, mở ra cuộc sống hôn quân đêm xuân khổ ngắn ngày càng cao lên
Lúc này ——
Tầm mắt tân đế Đại Hạ càng ngày càng mơ hồ, muốn chống đỡ trở về gặp ái phi lần cuối.
Đáng tiếc một chiêu vừa rồi của Quang Thiên đã đả thương nguyên thần của hắn, cuối cùng vẫn là không cam lòng phát ra âm thanh.
Ngao!!
Một con kim long từ trong cơ thể Tân Đế Đại Hạ bay ra, phát ra tiếng long ngâm cực độ bi thương.
Cũng không biết là vì Tân Đế Đại Hạ ngã xuống mà kêu rên, hay là vì đại hạ hoàng triều diệt vong mà bi minh.
"Chết rồi sao?!"
Lục Đạo Đế Quân nhìn Tân Đế Đại Hạ đã chết.
Không chỉ không cảm thấy thương tâm, ngược lại phát hiện tâm tình của mình lại tốt hơn một chút.
Tuy rằng mọi người đều bị Tần Phong tính kế, cũng đều bị Tần Phong diệt quốc, nhưng ít nhất ông ta có thể bảo trụ mạng nhỏ của mình, cũng không có thu bừa nghĩa tử gì.
"Là long mạch của Đại Hạ!!"
Hai tròng mắt Tần Phong không khỏi sáng ngời, mãnh liệt rút ra nhân hoàng kiếm.
Ầm!!
Tiếng kiếm thanh thúy vang vọng khắp thiên địa, hư không cũng theo đó chấn động lên.
Ánh sáng nhấp nháy, long tượng bốc lên!
Chỉ thấy lưỡi kiếm của Nhân Hoàng Kiếm lóe ra hào quang chói mắt, hư ảnh nhật nguyệt tinh thần, sông núi cỏ cây hiện lên phía sau Tần Phong, khí tràng cũng theo đó mà xảy ra thay đổi.
Một cỗ khí tức bễ nghễ thế gian tất cả sinh linh bao trùm thiên địa, giống như đến từ huyết mạch áp chế, làm cho người ta không kìm lòng được mà quỳ rạp dưới mặt đất.
"Đây là kiếm gì!?"
Toàn trường mọi người trợn to hai mắt kinh hô.
Phát hiện đế uy trên người Lục Đạo Đế Quân và Tân Đế Đại Hạ, hoàn toàn không cùng cấp bậc với Tần Phong, là một loại uy lực đế vương đồng tôn với trời đất.
"Uy lực của nhân hoàng, khủng bố như vậy!!"
Tiểu tâm can của Vu Lan đập thình thịch, nàng đến nay vẫn chưa hiểu được, Tần Phong đã đạt được ngôi vị nhân hoàng ở hạ giới như thế nào.
“Thiếu cung chủ, có thể gả!”
Cao thủ Lam Ma cung không biết từ khi nào xuất hiện, hàng ngày thúc giục Vu Lan nhanh chóng thành thân.
Ngao!!
Long mạch Đại Hạ nhìn thấy nhân hoàng kiếm thì giống như nhi tử nhìn thấy phụ thân, dọa vội vàng hóa thành một đạo kim quang dung nhập vào trong Nhân Hoàng kiếm.
"Long mạch Đại Hạ của ta!!"
Trong mắt Thái thượng hoàng tràn đầy bi thương, nhưng lại bất lực.
Nhớ lại năm đó, ông ta cùng loạn thế quật khởi, áp chế Tần gia thủy tổ mà đăng cơ, khai quốc Đại Hạ, khai sáng vạn năm thịnh thế, nhưng bây giờ lại bại trong tay một tiểu tử.
Sau khi nhân hoàng kiếm trở về vỏ, uy áp cũng theo đó biến mất.
“Hô hô, dọa chết ta!”
Nguyệt Thần thở phào nhẹ nhõm, tiến lên oán giận nói: "Tiểu đệ đệ, ta chính là đại di của Tử Diên, nếu ngươi dọa gặp phải nguy hiệm tính mạng thì Tử Diên sẽ hận chết ngươi?”
"Ừm!?"
Tần Phong quay đầu lại nhìn về phía ngực phập phồng của Nguyệt Thần, lẩm bẩm nói: "Nếu ta có a di như vậy, thân tình nhất định sẽ biến chất..."
“Ai u!!”
Lỗ tai Nguyệt Thần vừa động, cười khanh khách nói: "Không nhìn ra tiểu đệ đệ vẫn là sơ tâm không thay đổi, nhiều năm như vậy vẫn lưu luyến không quên đối với tỷ tỷ, đây là muốn làm đại di phu của Tử Diên!?”
“Câm miệng!!"
Tần Phong nghiêm túc nói: "Trẫm bây giờ là Thủy Hoàng của Đại Tần, nếu còn dám gọi tiểu đệ đệ, đừng trách trẫm định tội vô kính của ngươi.”
Nguyệt Thần căn bản không ăn bộ dáng này, tràn đầy ủy khuất nói: "Tiểu đệ đệ lớn lên, đã bắt đầu mạnh miệng!!”
“Yêu nữ này!”
Tần Phong nhìn bộ dáng nhỏ nhắn của Nguyệt Thần ta thấy còn thương, càng cảm giác tương lai thân tình sẽ phát sinh biến chất.
"Tiểu đệ đệ..."
Nguyệt Thần vụng trộm liếc mắt nhìn Tần Phong, nương theo ủy khuất nhắc nhở: "Ngươi chớ quên, năm đó là ta cứu ngươi từ trong tay hai vị đế vương của Đại Hạ, ngươi hiện tại làm hoàng đế, cũng không thể quên ân nha!”
"Ừm!?"
Tinh thần mọi người trong trường chấn động, ánh mắt đồng loạt nhìn qua.
Hiện tại Tần Phong làm hoàng đế đã là chuyện ván đóng thuyền, cho nên việc hắn sẽ phong thưởng công thần giúp hắn đánh thiên hạ như thế nào, cũng trở thành đại sự hàng đầu trong lòng mọi người.
Nhưng tất cả mọi người không dám chủ động đề cập đến, cũng may Nguyệt Thần dám là người đầu tiên!



Bạn cần đăng nhập để bình luận