Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 160. Nhược Thủy Ba Ngàn, Chỉ Nguyện Xin Một Gáo Nước

Chương 160. Nhược Thủy Ba Ngàn, Chỉ Nguyện Xin Một Gáo Nước
"Đinh, chúc mừng túc chủ khiến niềm tin vô địch của thiên tuyển chi tử bị dao động, thu hoạch được 10 vạn điểm phản diện!”
“Ta biết rõ, hắn sẽ không để cho ta thất vọng!”
Tần Phong lạo tiếp tục góp gió thành bão, nói: “Lâm huynh, thật sự cảm tạ ngươi, vốn dĩ ta không thể lĩnh ngộ được đạo tâm, nhưng vừa nhìn thấy hạo nhiên chính khí của người thì lại đột nhiên hiểu rõ.”
"Ta. . ."
Lâm Tam lập tức xạm mặt lại, trong lòng điên cuồng chửi bậy.
Ta không tin!!
Đánh chết ta cũng không tin!!
Cho dù ta có đọc ít sách hơn nữa thì cũng tuyệt đối không tin, đạo pháp tự nhiên có thể lĩnh ngộ được từ trong hạo nhiên chính khí.
“Đinh, chúc mừng túc chủ khiến niềm tin vô địch của thiên tuyển chi tử bị dao động, thu hoạch được 10 vạn điểm phản diện!”
Trong lòng Tần Phong vô cùng yêu thích, dễ dàng gom góp được 20 vạn điểm phản diện.
Rống!!
Hành vi của Tần Phong cùng Lâm Tam đã hoàn toàn chọc giận Ma Thiện, bọn chúnh hóa thành bóng đỏ điên cuồng tấn công về phương hướng mọi người.
Trong đó còn có mấy con để mắt tới Nam Phong công chúa, chúng lập tức điên cuồng lao về phía nàng.
"Thiện ác đến cuối cùng cũng có bảo!” Tần Phong nhịn không được cảm khái một tiếng.
"Đáng chết!!"
Nam Phong Công chúa nghiến răng nghiến lợi, nhanh chóng né tránh công kích của Ma Thiện.
Đồng thời, cũng bởi vì trình độ biến thái, vượt xa khỏi tưởng tượng của nàng, khiến cho nàng bắt đầu hoảng loạn một cách khó hiểu, không còn bộ dáng tràn đầy tự tin như trước.
Người khác không biết rõ trình độ biến thái của Tần Phong, thế nhưng nàng đã tận mặt chứnh kiến nhìn thấy ở Âm Nguyệt hoàng triều.
Tu vi Linh Vũ nhất trọng chém giết Chân Long Nhập Đạo ngũ trọng, bây giờ đột phá đến Nhập Đạo tam trọng, lĩnh ngộ đạo pháp tự nhiên, chỉ sợ chỉ có tu sĩ Nguyên Đan cảnh mới có thể ngăn chắn hắn.
"Bảo hộ Công chúa!"
Nhóm thiên tử môn sinh rất nhanh liền ổn định đội hình, phân ra một bộ phận người bảo hộ Nam Phong Công chúa, những người khác thì phát động bao vây chém giết đệ tử Tần gia.
Coi như Tần gia hơn trăm người đều là đệ tử tinh anh, thì bọn hắn ba bốn người vẫn có thể đánh bại một người.
"Không cần phải để ý đến bản Công chúa, đi giết Tần Phong, giết Tần Phong!!"
Nam Phong Công chúa tê tâm liệt phế lớn tiếng gầm rú, trong lòng cũng không ngừng cầu nguyện là mình cả nghĩ quá rồi.
Dù sao Tần Phong chỉ dùng thời gian một tháng, liền theo Linh Vũ nhất trọng đột phá đến Nhập Đạo tam trọng, căn cơ dùng cái mông nghĩ cũng biết rõ sẽ không ổn định, cho nên chiến lực của hắn chắc chắn giảm đi rất nhiều, có lẽ không cần Nguyên Đan cảnh thì cũng có thể trấn áp Tần Phong.
Chỉ là trong một kiếm kinh diễm vừa rồi của Tần Phong, nàng lại không nhìn ra hắn có cái gì gọi là căn cơ bất ổn.
"Vâng!!"
Nhóm thiên tử môn sinh nhìn nhau một cái, không rõ Nam Phong Công chúa vì sao kích động như thế.
Cho dù một kiếm vừa rồi của Tần Phong có kinh thế tuyệt diễm, có thể chém giết mười con Ma Thiện Thiên Tông cảnh, nhưng tu vi của hắn từ đầu đến cuối chỉ có Nhập Đạo tam trọng, trái lại bọn hắn có hơn nghìn người, mà tu vi Thiên Tông cửu trọng cũng có hơn mười người.
Mặc cho Tần Phong có thông thiên chi năng, cũng không thể nào đánh lại nhiều người như vậy.
Bất quá ai kêu người ta là Công chúa, bọn hắn chỉ có thể trung thực nghe lệnh làm việc.
Ầm ầm!!
Cuồng bạo công kích đồng loạt bắn về phía Tần Phong, nhóm môn sinh thiên tử cũng lao đến.
Nhưng ngay lúc Tần Phong vừa định rút kiếm giúp bọn hắn chặt tuệ căn, giải trừ phiền não, thì Tần Mộc Tuyết đột nhiên chạy tới, đẩy hắn ngã nhào trên mặt đất, né tránh công kích của đối phương.
"Coi chừng!!"
Dưới cái nhìn của nàng, tu vi Nhập Đạo tam trọng của Tần Phong, cộng với vừa rồi lại sử dụng một kiếm kinh thế tuyệt diễm thì đã không còn đủ sức lực đến chiến tiếp, mà mình bây giờ hoàn toàn là đang cứu mạng hắn.
"Ngươi đây là cứu ta mạng sao!?"
Tần Phong nhịn không được mắt trợn trắng lên, thật muốn hô to một tiếng.
Trọng tài, nàng dẫn bóng đụng người!
Tần Mộc Tuyết hoàn toàn không biết gì về sức mạnh, nàng dùng khuôn mặt nghiêm túc để nói: “Ngươi nhanh lên mang theo người của ngươi rời khỏi nơi này, nếu như không đi thì sẽ không kịp, nhóm đệ tử Tần gia chúng ta có thể lăn lộn ở chỗ này, nhưng ngươi không thể, hi vọng tương lai ngươi có thể thay đổi triệt để và trở lại Tần gia.”
Nhịp tim của Tần Phong thoáng chậm nửa nhịp, xuất thần nhìn xem Tần Mộc Tuyết.
Thật có xúc động muốn nói chân tướng cho nàng biết, nhưng lý trí nói cho hắn biết bây giờ còn chưa được.
Bất quá lời nói đi cũng phải nói lại, Tần gia bọn hắn cũng không thể để mất mặt mũi như vậy, tại sao lại để Tần Mộc Tuyết làm thánh mẫu, đây không phải trong khe cống ngầm toác ra bông hoa sao!?
"Lão đại, coi chừng!!"
Thiên Quân, Vạn Mã hai người quát to một tiếng, thấy môn sinh Thiên Tử đã giết tới.
"Đi mau!"
Tần Mộc Tuyết từ dưới đất nhảy lên một cái, yểm hộ Tần Phong tranh thủ thời gian chạy trốn.
Chỉ là Tần Phong hoàn toàn không có ý muốn trốn, hắn không chút hoang mang đứng người lên phủi phủi bụi bặm trên người.
"Ngươi tại sao còn chưa đi!?" Tần Mộc Tuyết gấp giọng thúc giục, để Tần Phong nhanh chóng rời đi.
"Ta tại sao phải đi!?"
Tần Phong nhịn không được mắt trợn trắng lên nói: "Chẳng lẽ ngươi chưa từng nghe qua, Lão Tử từng nói với Khổng Tử, nhược thủy ba ngàn, chỉ nguyện xin một gáo nước sao!?” (Ba ngàn con sông nhưng ta chỉ cần uống một gáo nước)
"Ý gì!?" Tần Mộc Tuyết đầu đầy dấu chấm hỏi.
"Hô hô, mệt chết thỏ ta!"
Tiểu Bạch thoáng hiện trên bờ vai Tần Phong, thở hổn hển vù vù giải thích: “Dịch nghĩa là đối phương ba ngàn đệ tử yếu giống như nước, Lão Tử diệt bọn họ cũng đơn giản như múc một gáo nước uống…"
Bạn cần đăng nhập để bình luận