Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1580 - Bắt đầu kiếm tiền



Chương 1580 - Bắt đầu kiếm tiền




“Đừng đánh, đừng đánh!”
Phụng Thiên thấy thời cơ đã tới, vội vàng dựa theo kịch Tần đạo đưa, đứng ra châm ngòi thổi gió: "Nếu Liễu Như Yên cùng Quý Bác Đạt nói không biết, vậy để cho bọn họ thề với Đại đạo là được rồi.”
"Thề với đại đạo!”
Sắc mặt Liễu Như Yên và Quý Bác Đạt dần khó coi với tốc độ bằng mắt thường.
Nếu họ thực sự thề với Đại Đạo rằng, nói rằng bọn họ biết mọi thứ, chỉ là muốn ăn một mình, có lẽ sẽ bị Đại Đạo đánh chết tại chỗ.
“Có lý!”
Mọi người nhao nhao gật đầu, buộc hai người thề.
“Khinh người quá đáng!”
Quý Bác Đạt còn muốn giãy dụa, trực tiếp lấy ra một thanh tiên kiếm.
Ong! Ong!
Kiếm ý hóa thành gió lốc thổi quét thiên địa, còn kèm theo tiếng kiếm kêu chói tai.
Chỉ thấy Quý Bác Đạt giống như kiếm tiên giáng lâm trong thiên địa, kiếm tiên trong tay nở rộ ra vạn kiếm quang, ngay sau đó cấp tốc chém về phía đám người Phụng Thiên.
“Muốn chết!”
Phó Sĩ Khang nổi giận ngay tại chỗ, trực tiếp kích hoạt huyết mạch Tiên Đế.
Ầm ầm!!
Chỉ thấy mi tâm ông ta hiện ra một ấn ký hỏa diễm màu vàng kim, khí tức cổ xưa hùng hồn bộc phát trong cơ thể, dẫn tới hư không chấn động kịch liệt.
“Huyết mạch Tiên Đế!”
Sắc mặt Quý Bác Đạt đột nhiên biến đổi, lập tức cảm nhận được áp lực.
Bất quá hắn ta không có ý định từ bỏ, sau khi chém ra vạn đạo kiếm quang, liền kéo Liễu Như Yên nhanh chân bỏ chạy.
Ầm ầm!!
Kiếm quang chém xuống, đinh tai nhức óc.
Chỉ thấy Phó Sĩ Khang đánh ra một quyền, trực tiếp đánh nát vạn đạo kiếm quang, hóa thành nhiều điểm tinh quang rơi xuống mặt đất.
“Chạy đi đâu!”
Những người khác thấy hai người muốn chạy trốn, nhanh chóng xông lên bao vây hai người.
“Liễu Như Yên, Quý Bác Đạt!”
Sắc mặt Phó Sĩ Khang trở nên uy nghiêm: "Bổn vương khuyên các ngươi ngoan ngoãn phối hợp, nếu các ngươi không thề với Đại Đạo, tuyệt đối không thể thả các ngươi rời đi.”
“Đúng vậy!”
Mọi người nhao nhao gật đầu phụ họa.
Không phải bọn họ muốn bức ngươi, thật sự là di tích Tiên Đế quá mê người.
“Xong rồi!”
Quý Bác Đạt lộ ra vẻ mặt tuyệt vọng, biết không thể ăn một mình.
"A, ta thú nhận!"
Liễu Như Yên nhìn Tiên Vương bốn phía, chỉ có thể không cam lòng: "Ta quả thật gặp Tần Phong, đi theo hắn tìm được một chỗ tế đàn, không chỉ chính tai nghe được hắn nói chuyện di tích Tiên Đế, còn tận mắt nhìn thấy hắn đem Thập Tinh Thần Châu cùng Chúc Dung Hỏa Luyện Chi Ấn làm chìa khóa mở tế đàn, tuy nhiên chìa khóa mở tế đàn phải có bảy cái, Tần Phong vì dựa vào Cửu Hoa Tiên Hạc trực tiếp tiến vào nơi sâu trong mộ thất, cho nên chỉ có hai cái chìa khóa, về phần năm cái chìa khóa khác cũng không biết, đây chính là toàn bộ tin tức mà ta biết.”
“Thật sự có di tích Tiên Đế!”
Đám người Phó Sĩ Khang lộ ra ánh mắt nóng bỏng, hô hấp cũng bắt đầu dồn dập.
Hiện tại bọn họ không chỉ xâu chuỗi lại tất cả manh mối, càng chiếm được đáp án từ Liễu Như Yên cùng Quý Bác Đạt, ý nghĩa bọn họ có thể yên tâm lớn mật mang tài sản vào sân.
“Xong rồi!”
Khóe miệng Phụng Thiên không nhịn được mà nhếch lên, bắt đầu truyền tin cho Tần Phong.
Hình ảnh vừa chuyển, trong Thế giới trọng đồng.
Tần Phong không biết mình luyện chế bao nhiêu, chỉ thấy bên cạnh xuất hiện một ngọn núi nhỏ.
“Chủ ngân, thỏ ta đau lưng!”
Tiểu Bạch mệt mỏi quỳ rạp xuống đất, tỏ vẻ thật sự không làm nổi nữa.
“Đừng nói nhảm, mau dọn đi, hài tử đâu có thắt lưng!”
Tần Phong giống như là thuê lao động trẻ em, đem đồ chơi cũ nhét vào trong lòng Tiểu Bạch.
“Ô ô......”
Tiểu Bạch phát ra tiếng nức nở ủy khuất, tỏ vẻ thỏ phú quý nhân gian của mình.
Có thể chịu thiệt, nhưng không thể chịu khổ!
“Thành rồi sao?”
Tần Phong nhận được tin Phụng Thiên gửi tới, khóe miệng cũng nhếch lên theo.
Hiện tại thế lực khắp nơi đã tranh nhau mang vật tư vào sân, mà bên này hắn cung cấp cũng vô cùng sung túc, có thể yên tâm lớn mật xuất hàng, bọn họ muốn bao nhiêu thì hắn có bấy nhiêu…
Rất nhanh…
Linh Chi Bí Cảnh trở nên náo nhiệt, tất cả các thế lực đều mang tài sản tiến vào sân.
Tuy nhiên cũng bởi vì Phụng Thiên đưa ra giá quá cao, sau lưng lại có nhi tử ngốc nhà địa chủ làm chỗ dựa, hơn nữa hiện tại đại lão vào sân quét hàng quá nhiều, cho nên giá cả cũng đang dùng một loại tốc độ cực kỳ khoa trương mà tăng lên.
Tuy rằng các đại lão vào sân cảm thấy đau lòng, nhưng vừa nghĩ tới di tích Tiên Đế, cuối cùng vẫn quyết định gia tăng cường độ quét hàng.
“Oa, thật náo nhiệt a!”
Tần Phong thay lớp áo da Bách Hợp xinh đẹp, mang theo Tiểu Bạch đi tới chợ giao dịch.
Chỉ thấy trong chợ giao dịch đang phun trào, người giơ chiêu bài thu mua vật bồi táng Tiên Vương có thể thấy được ở khắp nơi, có mấy quầy hàng bị người vây chật như nêm cối, tranh đến mặt đỏ tới mang tai.
"Tiền lời, tiền lời!”
Trong mắt Tiểu Bạch lóe ra ánh sáng tham tiền, không để ý đau thắt lưng liền mà đi tìm chỗ bày sạp.
Theo Tiểu Bạch bày ra mấy món đồ chơi nhỏ, chợ ồn ào cũng bắt đầu dần dần an tĩnh lại.
Chỉ thấy ánh mắt của mọi người bốn phía không hẹn mà nhìn về phía quầy hàng, xuyên thấu qua khí tức năm tháng tản mát phía trên, cùng với hoa văn đồ án, liếc mắt một cái liền có thể xác định đây là đồ trong di tích Tiên Vương.
Ầm một tiếng!!
Thật giống như hòn đá rơi xuống mặt hồ, mọi người lập tức chen chúc vây quanh.
“Mỗi kiện 50 viên tiên tinh cực phẩm, ta đều bao hết!”
"Giá thị trường đã là 100 viên tiên tinh cực phẩm, sao ngươi còn không biết xấu hổ mở miệng hô 50 viên tiên tinh cực phẩm!?"
"Cái gì cũng không nói, 100 viên tiên tinh cực phẩm, toàn bộ đóng gói cho ta!!”
“Ta ra, 120 viên tiên tinh cực phẩm......
“………”



Bạn cần đăng nhập để bình luận