Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 961 - Không bằng thỏ



Chương 961 - Không bằng thỏ




"Chuyện gì xảy ra!?"
Dân chúng trong đô thành bị hoảng sợ, nhao nhao quay đầu nhìn về phía hoàng cung.
Chỉ thấy Tần Phong ba đầu sáu tay đứng ở hư không, Diệp Thần ở đối diện lại lộ ra vẻ mặt chật vật, cho dù trên người có chiến thần giáp bảo hộ, thì máu tươi cũng giống như không cần tiền mà phun ra.
"Khụ khụ..."
Diệp Thần cuối cùng vẫn không nhịn được, kịch liệt ho ra một ngụm máu tươi.
Thấy một màn này, cả thành sôi trào.
“Diệp Thần này chính là chiến thần Bắc Cương, vì sao lại không chịu nổi một kích như vậy?!"
"Không nhìn thấy ba đầu sáu tay của Tần Hoàng sao? Đây là thần thông pháp tướng!”
“Pháp tướng thần thông? Theo truyền thuyết là đại thần thông mà thượng giới tiên nhân mới có thể tu luyện!”
Cho dù Tần Hoàng có đại thần thông, nhưng Diệp Thần tự xưng là đệ nhất thiên kiêu Hoang Cổ, còn đột phá đến đại đế, không có lý do gì để bại thảm như vậy a!?"
"Năm đó bất quá chỉ là Tần Hoàng giả chết, Diệp Thần mới dám nhảy ra xưng đệ nhất, song phương vốn không ở cùng một cấp độ."
“Cái gì chiến thần Bắc Cương, ngay cả tư cách xách giày cho Tần Hoàng cũng không đủ tư cách!”
“Lấy thân thể phàm nhân, sánh vai tiên nhân, thiên cổ chỉ có một mình Tần Hoàng!
"......"
Toàn trường dân chúng đồng loạt nhìn về phía Tần Phong, hơi thở không giận tự uy làm cho người ta sinh lòng kính sợ.
"Không tốt!!"
Ba vị trưởng lão đang tìm hiểu tin tức trong thành biến đổi sắc mặt, trong lòng càng nhịn không được bắt đầu điên cuồng chửi bới.
Mẹ nó!!
Biết rõ nơi này là địa bàn của Tần Phong, còn dám nháo ra động tĩnh lớn như vậy.
Thật sự coi thủ hạ của Tần Phong là bài trí, tùy ý để hắn giết bảy vào bảy ra sao!?
"Ta không tin, ta không tin..."
Diệp Thần nghe thấy âm thanh khinh bỉ ở bốn phía, thì giống như mất đi lý trí mà lớn tiếng gào thét.
Hắn ya không tin mình bị người vượt cấp khiêu chiến, cũng không tin đột phá đại đế còn không cách nào áp chế Tần Phong, càng không tin mình chỉ là vai phụ của thời đại này...
Đúng lúc này ——
Tiểu Bạch tràn đầy phẫn nộ nổi lên, "Ngươi đang sủa cái gì?”
"Ừm!?"
Vẻ mặt Diệp Thần hơi sửng sốt.
Chỉ thấy Tiểu Bạch đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, không cho hắn thời gian phản ứng, giơ gạch đạo đức lên chiếu lên mặt hắn.
Bang một tiếng!!
Gạch đạo đức hung hăng đập vào ót, trong nháy mắt liền tiến vào trạng thái choáng váng.
“Dám quấy rầy thỏ ta kiếm tiền, lá gan của ngươi không nhỏ!”
Tiểu Bạch vẫn không hả giận, lại giơ gạch đạo đức lên.
Phanh! Phanh! Phanh!
Đập vào mặt, lại dùng sức, tay trái xong lại tay phải…
"Cảm giác thật quen thuộc!!"
Tần Hạo nghe thấy động tĩnh liền chạy ra.
Nhất là nhìn thấy Tiểu Bạch liên tức đập gạch vào Diệp Thần, để cho y thoáng cái liền nhớ tới lúc trước bị đánh, mặt cũng không khỏi bắt đầu đau lên.
"Thỏ lại kiếm tiền nữa à? Xem ra đã đến lúc móc ổ thỏ ra!”
Khóe miệng Tần Phong hơi nhếch lên, gọi hệ thống bắt đầu rút thăm trúng thưởng.
Rầm rầm một tiếng!!
Bàn xoay lớn quen thuộc lại xuất hiện, cũng bắt đầu chậm rãi chuyển động.
“Leng keng, chúc mừng túc chủ rút được chí bảo nhân sinh, Nhân Hoàng tỉ!”
Nhân Hoàng Tỉ: Nhân đạo diễn sinh chí bảo, có thể lớn như núi trấn áp chư thiên vạn giới, tất cả địch nhân xâm nhập, cũng có thể nhỏ như bàn tay trấn áp số mệnh nhân tộc, có thể ngưng tụ nhân lực, Nhân Hoàng chi uy chống lại thiên đạo.
Nhân đạo chi lực càng mạnh, nhân hoàng chi uy càng mạnh.
(Lưu ý: Nhân Hoàng Tỉ có thể chiết xuất linh lực giữa trời đất, không ngừng cung cấp cho người dùng)
"Nhân Hoàng Tỉ!?"
Vẻ mặt Tần Phong không khỏi sửng sốt.
Lần trước rút ra một thanh Nhân Hoàng kiếm, hiện tại lại rút ra Nhân Hoàng tỉ, trang bị đều đã chuẩn bị xong, không xưng Nhân Hoàng thì hình như có chút khó nói.
Tuy nhiên Nhân Hoàng tỉ này quả thực không tệ, có thể công kích địch nhân, có thể trấn áp số mệnh, còn có thể làm pin dự phòng.
Bang một tiếng!!
Chỉ thấy Diệp Thần mạnh mẽ tránh khỏi gạch đạo đức gạch, bộc phát ra một cỗ năng lượng chấn bay Tiểu Bạch ra ngoài.
“Không nói đạo lý như vậy!?”
Tiểu Bạch liền choáng váng.
Gạch đạo đức của nó đến nay chưa bao giờ thất thủ, Diệp Thần làm sao thoát khỏi!?
"Hồng hộc..."
Toàn thành nhất thời vang lên một mảnh tiếng thổn thức.
Vốn tưởng rằng Diệp Thần chỉ là sinh nhầm thời đại, ai biết hắn ngay cả thỏ Tần Phong cũng đánh không lại.
"Hỗn đản!!"
Diệp Thần thẹn quá hóa giận rống lên giận dữ.
Hắn ta đường đường là chiến thần của cứ điểm Bắc Cương, bị Tần Phong đè lên mặt đất ma sát còn chưa tính, hiện tại lại bị linh sủng của đối phương đánh lên mặt.
Nếu hôm nay không thể tìm lại được danh dự, vậy sau này hắn còn làm sao sống trên Hoang Cổ!?
"Leng keng, chúc mừng linh sủng của túc chủ đả thương thiên tuyển chi tử cấp sử thi, đạt được 50 vạn điểm phản diện!"
"Leng keng, chúc mừng linh sủng của túc chủ vũ nhục thiên tuyển chi tử cấp sử thi, khiến nội tâm bị chấn thương nặng, đạt được 50 vạn điểm phản diện!"
"Tố chất tâm lý của Diệp Thần cũng quá kém đi!?"
Tần Phong bất đắc dĩ lắc đầu.
Vốn tưởng rằng Diệp Thần trải qua hoạn nạn có thể trở lại cấp thần thoại, nhưng ai biết hắn ta học ai không học, hết lần này tới lần khác muốn học cách cam chịu của Phương Trường.
"Đi chết cho ta!!"
Diệp Thần không cách nào chịu đựng ánh mắt khác thường từ bốn phía, sắc mặt giận dữ, cầm Ngân Long Thương xông về phía Tiểu Bạch.
Ầm ầm!!
Một thương ra, Song Long hiện.
Thương ý trùng thiên hóa thành hai con cự long, gầm thét mở ra miệng to như chậu máu, giống như muốn nuốt Tiểu Bạch.
“Dám khi dễ thỏ ta!”
Tiểu Bạch nhanh chóng ném gạch đạo đức ra ngoài, không quên bóp ra một đạo chỉ quyết.
Ầm ầm!!
Gạch đạo đức nhanh chóng trở nên lớn hơn, che khuất bầu trời như một ngọn núi.
Làm cho toàn bộ người trong thành có loại cảm giác sợ hãi như tổ sắp bị phá, liệu trứng có còn nguyên vẹn hay không.
Ầm ầm!!
Gạch đạo đức cùng một thương song long trùng trùng điệp điệp va chạm vào nhau, tiếng nổ chấn động kèm theo bão táp ngập trời bao trùm thiên địa.
"Không tốt!!"
Cao thủ trong thành đột nhiên biến đổi sắc mặt, nhao nhao xuất thủ ngăn cản năng lượng phong bạo.
"Trượt, trượt!!"
Tiểu Bạch chỉ cảm thấy khí huyết trong cơ thể bốc lên lợi hại, cũng biết liều mạng không phải là đối thủ của Diệp Thần.
Vội vàng vươn tay nhỏ nhắn gọi gạch đạo đức trở về, sau đó nhảy lên vai Tần Phong ăn một củ cà rốt đè nén kinh hãi.
“Thật đúng là không nói đạo lý!”
Tần Phong nhịn không được nói thầm một tiếng, tự hỏi có nên cường giết hay không.
Bởi vì hắn rõ ràng cảm nhận được, lá bài tẩy của Diệp Thầngiegie đã ra.
Ngược lại trên người hắn còn có mấy lá bài chưa dùng tới, cho dù cường sát không thành thì cũng có Diệp Long diễn thêm mấy vở kịch.



Bạn cần đăng nhập để bình luận