Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1352 - Đánh tới kinh đô



Chương 1352 - Đánh tới kinh đô




“Phong sắp phi thăng rồi sao?”
Nhìn tượng binh mã bị chôn vào Bồng Lai tiên sơn, chín vị lão tổ Tần gia lộ ra vẻ thương cảm.
Bọn họ biết Tần Phong đã không còn bao nhiêu thời gian, vì có thể lưu lại cho Tần gia nhiều át chủ bài nhất có thể, lại không tiếc đè ép tiếng xấu bạo quân thiên cổ trên lưng.
Ong! Ong!
Một hàn quang lao ra khỏi Tử Tiêu Âm Dương Đỉnh, còn kèm theo một tiếng kêu vô tận.
“Là đao!!”
Đám người Mộc Tú lập tức kinh hô một tiếng, nhao nhao quay đầu nhìn về phía Tề Tu Viễn.
Đối với chuyện Tề Tu Viễn làm mất tuế nguyệt bọn họ tự nhiên biết, cũng tự nhiên biết Tần Phong bảo y làm như vậy, lần luyện chế này chỉ sợ chính là tân binh của Tề Tu Viễn.
“Cái này......”
Nhâm Hoàn ở một bên hâm mộ vô cùng.
Tuy rằng tuế nguyệt đao thần kỳ, nhưng lúc đó Tần hoàng tuổi còn nhỏ.
Hiện giờ Tần Hoàng không chỉ có tu vi đại thành, càng dùng toàn bộ tài nguyên Hoang Cổ đến luyện chế, cộng với thiên phú của bản thân, kỹ thuật luyện khí đã lên tới một trình độ cao cấp.
Cho dù là dùng mông to nghĩ cũng biết, uy lực của đao này mạnh đến bao nhiêu!
“Không phải chỉ là một thanh đao thôi sao!?”
Tam Lộng đại sư nói chuyện chua chát, giống như là ăn cả một quả chanh.
Ầm!
Tuyết Ẩm Cuồng Đao từ không trung cấp tốc rơi xuống, trùng trùng điệp điệp cắm vào trước mặt Tề Tu Viễn.
Chỉ thấy thân thể lóe ra hàn quang chói mắt, hàn khí lạnh như băng đến cực điểm vờn quanh thân đao, còn có thể mơ hồ nghe tiếng sấm gầm thét, phạm vi trăm mét quanh thân đao càng bị khí trời vô tận bao phủ.
“Đa tạ bệ hạ ban thưởng!”
Lão Tề kích động vội vàng quỳ xuống khấu tạ, sau đó khẩn cấp tiến lên nhổ đao.
Trong phút tay chạm vào Tuyết Ẩm Cuồng Đao, một cỗ hàn khí lạnh lẽo đến cực điểm thổi quét toàn thân y, làm cho người ta bị vây trong một loại trạng thái tĩnh lặng, như có thể bảo vệ bản tâm không rơi vào ma quỷ.
Đồng thời, khí tức cả người cũng bắt đầu tăng vọt theo, đao ý vô tận càng xông lên tận trời, giống như muốn xé nát lôi kiếp trên bầu trời.
“Thật là lợi hại!!”
Đám người Mộc Tú kinh hô lên, bị Tuyết Ẩm Cuồng Đao làm cho sợ hãi.
Tuy rằng bọn họ biết tác phẩm của Tần Hoàng đạt đến đỉnh cao sẽ lợi hại như thế nào, nhưng thật không nghĩ Tần Hoàng có thể làm cho chiến lực của người ta thoáng cái tăng lên nhiều như vậy.
“Không phải chỉ một thanh đao sao?”
Tam Lộng đại sư nói chuyện vẫn chua xót, nhưng đáng thương hề hề nhìn về phía A Phòng cung.
Chỉ tiếc Tần Phong lúc này căn bản không rảnh dành thời gian luyện chế những thần khí khác, mà toàn lực luyện chế mười hai kim nhân từ binh khí trong thiên hạ.
Chúng nó khác với những thần khí khác, giá trị tồn tại chính là diệt thế.
Một khi mười hai kim nhân khởi động, liền tạo thành đại trận diệt thế, phạm vi bao trùm sẽ lan đến toàn bộ Hoang Cổ, lúc đó toàn bộ Hoang Cổ cũng sẽ triệt để trở về không.
“Nếu Tần gia không còn, còn muốn Hoang Cổ làm gì!”
Tần Phong không có ý định dừng tay, định để lại lá bài cuối cùng cho Tần gia.
Một khi tương lai Tần gia xuất hiện nguy cơ diệt tộc, là có thể khởi động mười hai kim nhân đồng quy vu tận cùng toàn bộ Hoang Cổ, coi như là hạt nhân uy hiếp đối với bên ngoài Tần gia.
Về phần hậu nhân có can đảm khởi động hay không, vậy thì không nằm trong phạm vi suy nghĩ của hắn!
Hắn đã hoàn thành sứ mệnh của mình, không làm thất vọng huyết mạch Tần gia, lưu lại át chủ bài cũng đã đủ nhiều, nếu còn thủ không được cũng chỉ có thể tự mình tìm nguyên nhân.
Thời gian vội vã - -
Khi Tần Phong luyện chế mười hai kim nhân, đội ngũ của Tần Hạo cũng không ngừng mở rộng.
Quân phòng thủ các nơi nhao nhao đầu hàng, dân chúng các nơi cũng nhao nhao quy phục... Lấy một loại tốc độ không thể tưởng tượng nổi, tấn công kinh đô Đại Tần.
"Đến kinh đô rồi!”
Lâm Tam nhìn tường thành cao lớn phía trước, quyết chiến cuối cùng sắp bắt đầu......
Lúc này......
Tin tức đại quân tấn công kinh đô, cũng truyền vào trong A Phòng cung.
Bất quá Tần Phong không có chút ý nào muốn quản, không chút hoang mang luyện chế mười hai kim nhân, chỉ thiếu chút nữa là có thể luyện chế thành kim nhân.
“Cái gì? Tần Nhị Đản đánh tới kinh đô rồi!”
Tuy rằng Tần Phong tuyệt không sốt ruột, nhưng Tiểu Bạch gấp đến độ nhảy lên nhảy xuống.
Nếu thật sự để Tần Nhị Đản công phá kinh đô Đại Tần, nó ăn nhiều bánh lớn như vậy chẳng phải là đều ăn không, huống chi nó còn đầu tư mấy trăm vạn linh thạch cực phẩm.
“Giấc mộng này còn chưa tỉnh sao?”
Đám người Mộc Tú hết chỗ nói.
Không biết là Tiểu Bạch không muốn từ trong mộng tỉnh lại, hay là Tần Hoàng vẽ bánh quá thơm ngon.
"Không, thỏ ta không thể ngồi chờ chết!"
Tiểu Bạch suy nghĩ một hồi, mới nói: "Hiện tại kinh đô còn có trăm vạn quân Hổ Bí, chỉ cần chúng ta thủ vững được, quân hoàng gia cùng đại quân Ma tộc chắc chắn sẽ đến viện trợ, thực sự không thể còn có thể truyền tin cho cứ điểm Bắc Cương Bạch Khởi cùng Vạn Lý Lãng, để cho bọn họ hồi kinh hộ giá, đến lúc đó chúng ta có thể trước sau giáp kích Tần Nhị Đản.”
“A này!!”
Đám người Mộc Tú nhìn nhau, trong lòng không nhịn được mà thở dài.
Tuy rằng kế hoạch của Tiểu Bạch vô cùng nghiêm túc, nhưng lão đại bọn họ làm phản, cho dù Tiểu Bạch là quân thần chuyển thế, chỉ sợ cũng khó có thể xoay chuyển bại cục cuối cùng.
“Còn có......”
Tiểu Bạch lại quay đầu nhìn về phía đám người Mộc Tú, bắt đầu vẽ bánh nói: "Nếu các ngươi theo thỏ ta tử thủ kinh đô, như vậy chờ tương lai thỏ ta kế vị, nguyện khôi phục chế độ phân đất phong hầu của tiền triều, các vị đều có đất phong vương, có được lãnh địa cùng tất cả đại quyền sinh sát.”
“A này!”
Đám người Mộc Tú nhảy dựng, lập tức mơ hồ.
Không phải Tiểu Bạch không muốn từ trong mộng tỉnh lại, thực tế là bánh này ăn quá thơm, ai có thể cự tuyệt hấp dẫn của loại quyền lực Liệt Thổ phong Vương này!
Nhưng một giây sau, trong lòng mọi người đều thở dài.
Nếu như không có pháp ấn Tiên Nô của Tần Hoàng, bọn họ nhất định sẽ chịu không nổi hấp dẫn, toàn lực ủng hộ Tiểu Bạch kế vị, cho dù Tần Hoàng không có ý định truyền ngôi cho Tiểu Bạch, bọn họ cũng có thể ngụy tạo một phần chiếu thư truyền ngôi.
Nhưng với thủ đoạn thông thiên của Tần Hoàng , bọn hắn căn bản không dám vi phạm ý chí của Tần Hoàng!



Bạn cần đăng nhập để bình luận