Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1898

Chương 1898Chương 1898
"Đây là uy áp của tiên đế!"
Các đại lão của các thế lực run lên, vội vàng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Chỉ thấy Lăng Tiêu tiên đế đang mặt mày u ám đứng trên một Tiên thuyền, nhìn xuống phía dưới nơi Triệu Trường Sinh đang giằng co với Tân Phong, ngọn lửa giận dữ trong mắt khiến người ta có thể cảm nhận được ngay cả qua màn hình.
"Con mẹ nó, kiếp trước ta tạo nghiệt gì vậy!"
Triệu Trường Sinh cảm thấy muốn khóc không ra nước mắt, tỏ vẻ mình không quen Tần Phong...
"Hắn còn ấm ức nữa!"
Tần Phong liếc nhìn Triệu Trường Sinh, trong lòng lập tức chửi thâm.
Phải biết rằng, sở dĩ mình bị Lăng Tiêu tiên đế nhắm vào, đều là vì gánh tội thay y và Diệp Thần ca ca.
Nếu như theo đúng diễn biến của cốt truyện thì Diệp Thần ca ca phải được Thập nhị tinh thân châu, Lăng Tiêu tiên đế biết tin liền bám riết lấy Diệp Thần ca ca, từ đó bị lão Triệu mặt dày vô liêm sỉ này cướp nhà.
Nhưng hiện tại bọn họ không những không biết ơn mình, còn bày ra vẻ mặt ấm ức như vậy.
Thật sự là người tốt khó làm!
"Quả nhiên là Lăng Tiêu tiên đết"
Các vị đại lão sắc mặt kỳ lạ, nhìn sang Tần Phong bên cạnh.
Ba vị tiên đế vốn đang chiến đấu trên bầu trời, cũng vì sự xuất hiện của Lăng Tiêu tiên đế mà lựa chọn dừng tay.
Chỉ thấy bọn họ vừa đề phòng lẫn nhau, vừa đề phòng Lăng Tiêu tiên đế, không biết hắn ta sẽ chọn vì sự nghiệp mà đội nón xanh, hay vì sĩ diện mà lật bàn.
Mà bất kể hắn ta chọn cách nào thì đối với bên còn lại đều không có lợi.
Bởi vì Long Ngạo Thiên chỉ có thể cùng lúc đối phó với hai vị tiên đế, mà không có khả năng cùng lúc đối phó với ba vị tiên đế, ngược lại tổ hợp già yếu cũng vậy, bọn họ có thể ngăn cản Long Ngạo Thiên nhưng tuyệt đối không thể cùng lúc ngăn cản Long Ngạo Thiên và Lăng Tiêu tiên đế.
Cho nên tiếp theo Lăng Tiêu tiên đế lựa chọn như thế nào, sẽ quyết định đến cục diện thắng lợi của cuộc chiến sau này.
"Bọn họ nhìn ta làm gì!2"
Tần Phong vô thức sờ sờ mặt mình: "Chẳng lẽ là dạo này ta lại đẹp trai hơn saol?"
Triệu Trường Sinh không nhìn nổi nữa, trợn mắt nhắc nhở: "Ta chỉ nói có phải có một khả năng là bọn họ đang khinh thường ngươi quyến rũ nữ nhân đã có chồng không!"
"Cái gì mà quyến rũ? Giữa chúng ta là tình yêu đích thực!"
Tần Phong lập tức tức giận lại ấm ức: "Ta thật không biết thế giới này làm sao vậy, rõ ràng là chồng nàng ta làm sai, không những không thể cung cấp giá trị tình cảm, còn nhất định phải trở thành chướng ngại vật trên con đường tình yêu của chúng ta, vậy mà các ngươi không những không thương cảm cho đôi uyên ương khổ mệnh, ngược lại còn giúp chồng nàng ta chỉ trích chúng ta, lương tâm các ngươi không đau sao!2" Chết tiệt!!
Đây là phát ngôn phản trời gì vậy!!
Tất cả mọi người đều kinh ngạc đến há hốc mồm, chứng kiến một cú đấm làm chấn động thế giới quan.
"Quả nhiên là ngươi!"
Triệu Trường Sinh không nhịn được giơ ngón tay cái, khen ngợi hành vi xuất sắc của Tần Phong.
"Tần Phong!!"
Lăng Tiêu tiên đế tức đến mắt đỏ ngầu, trên đầu còn bốc lên ánh sáng màu xanh lục.
"Lăng Tiêu!
Long Ngạo Thiên biết cơ hội đã đến, lập tức khiêu khích: "Tiên Minh sỉ nhục ngươi như vậy, căn bản là không coi ngươi là đồng minhl"
"Lăng Tiêu, đừng nghe hắn nói bậy!"
Minh chủ Tiên Minh lập tức vội vàng nói: "Mọi người đều biết Long Ngạo Thiên là kẻ có dã tâm lang sói, một khi Tiên Minh chúng ta sụp đổ thì kẻ tiếp theo sụp đổ chắc chắn sẽ là Lăng Tiêu cung của ngươi, ngươi muốn nhìn cơ nghiệp hàng trăm triệu năm của Lăng Tiêu cung bị hủy hoại trong chớp mắt saol?"
Lăng Tiêu tiên đế không nói gì, chỉ nhìn cả hai bên.
Mặc dù hiện tại hắn ta hận không thể lập tức xé nát đôi nam nữ cặn bã này thành từng mảnh nhưng lời nói của Minh chủ Tiên Minh cũng không thể không cân nhắc, một khi mất đi sự kiềm chế của Tiên Minh, Long Ngạo Thiên chắc chắn sẽ dẫn đầu chiến thần điện quét ngang Tiên Giới, bản thân hắn ta cũng chắc chắn sẽ không có kết cục tốt đẹp gì.
"Lăng Tiêu ca cal"
Tâm Ngữ tiên tử thấy Lăng Tiêu tiên đế im lặng, vội vàng hiện thân khuyên nhủ: "Tiên Minh sỉ nhục ngươi như vậy, sớm đã không còn đáng tin cậy nữa, ngươi ngàn vạn lần đừng nghe lời bọn họ."
"Tâm Ngữf"
Lăng Tiêu tiên đế nghe thấy hai chữ ca ca, ánh mắt lập tức trở nên dịu dàng.
"Tuyệt, còn biết liếm hơn cả Uyên tổng!"
Trong lòng Tần Phong không nhịn được chửi thầm, sau đó khiêu khích: "Miệng thì gọi là Lăng Tiêu ca ca, trong lòng nghĩ đến lại là Ngạo Thiên ca ca, người ta thay đổi tư thế hết lần này đến lần khác, còn ngươi thì trong hồi ức tìm kiếm hết lân này đến lần khác, ở nơi ngươi không nhìn thấy, người ta nói không chừng đã có con rồi, chỉ có ngươi vẫn ngốc nghếch chờ đợi ánh trăng trong ký ức.
"Hải!?"
Mọi người xung quanh lập tức phấn chấn, vội vàng bê ghế chuẩn bị ăn dưa.
Mặc dù Long Ngạo Thiên chưa chính thức cưới Tâm Ngữ tiên tử nhưng cả Tiên Giới đều biết mối quan hệ của hai người, nói cán bột mì cứ để đó không cán vỏ bánh thì chẳng ai tin, cũng chẳng có sức thuyết phục gì.
"Ngươi...
Tâm Ngữ tiên tử tức đến mặt đỏ bừng, phát hiện cái miệng thối của Tân Phong thật sự quá đáng.
"Lời này nói hay!" Minh chủ Tiên Minh lập tức nhìn vê phía Tần Phong, trao cho hắn một ánh mắt khẳng định.
Mặc dù nhãi ranh này mỗi lần đều có thể chọc tức lão đến mức nửa sống nửa chết nhưng không thể không thừa nhận cái miệng thối của hắn thực sự lợi hại, đặc biệt là khi dùng để đối phó với kẻ thù, có thể khiến người của mình cảm thấy vô cùng thoải mái.
"Hừi!"
Lăng Tiêu tiên đế hừ lạnh một tiếng nói: "Tân Phong, ngươi đừng ở đây mà khiêu khích ly gián, Tâm Ngữ có con hay không thì bản đế không biết nhưng chuyện của ngươi và tiện nhân Mộng Dao này thì bản đế lại biết rõ như lòng bàn tay."
Bạn cần đăng nhập để bình luận