Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1452 - Ma kiếm trong truyền thuyết



Chương 1452 - Ma kiếm trong truyền thuyết




Nói xong - -
Tần Phong nhìn về phía đầu lĩnh Chân Tiên ngã xuống đất, trực tiếp chém giết tế cờ.
Phốc một tiếng, máu tươi bắn tung tóe!
Chỉ thấy đối phương ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có, đã bị ma kiếm tổ truyền đâm thủng lồng ngực.
Ngay sau đó ma kiếm tổ truyền như lữ giả đói khác trong sa mạc, tham lam hấp thu máu tươi trong cơ thể đối phương, người cũng lấy tốc độ mắt thường có thấy được mà khô quắc.
“Đây là kiếm gì?”
Trong lòng mọi người không hiểu sao lại kinh hoảng, cảm nhận được một cỗ khí tức vô cùng tà ác.
Leng keng!!
Chờ đợi mọi người không phải đáp án, mà là một kiếm quang sắc bén.
Chỉ thấy Tần Phong cầm ma kiếm tổ truyền trong tay xuyên qua ở trong đám người, mỗi một lần vung kiếm đều mang theo sát ý lạnh thấu xương, kiếm pháp như quỷ mị nhanh mãnh mà chuẩn xác, làm cho người ta không cách nào tránh né.
Nơi đi qua, gốc rễ đứt đoạn.
“Giết!”
Đệ tử Tiên Minh nhất thời sĩ khí tăng vọt, đi theo Tần Phong đại sát tứ phương.
Trong lúc nhất thời......
Kiếm khí tung hoành, hào quang bắn ra bốn phía!
Đinh tai nhức óc, hoa cả mắt!
Ngay khi Tần Phong dẫn mọi người đại sát tứ phương, trong đại điện tổng bộ Tiên Minh lại yên tĩnh không tiếng động.
Chỉ thấy mấy vị trưởng lão gắt gao nhìn chằm chằm Tần Phong trong gương, chuẩn xác mà nói là nhìn chằm chằm ma kiếm tổ truyền trong tay hắn.
“Không sai, sẽ không có sai!”
Tứ trưởng lão thần sắc đột nhiên kích động: "Thanh kiếm này tuyệt đối là thanh kiếm năm đó khiến cho toàn bộ Tiên giới lâm vào run rẩy, mai táng chư Thiên Thần Phật, Ma kiếm Tề Đế, các ngươi xem nó Thần Văn trên thân kiếm, quả thực quá đẹp!"
“Thật sự là ma kiếm trong truyền thuyết sao?”
Thất trưởng lão cực lực khắc chế chính mình, nhưng thanh âm vẫn run rẩy như trước: "Không phải nói năm đó Tà Đế cùng Phần Thiên Tiên Đế đại chiến, Ma Kiếm bị hủy trong trấn chiến sao?”
“Tần Phong cầm ma kiếm lại không gặp nguy hiểm?”
Lục gia vẻ mặt ngưng trọng nói: "Nghe nói Tà Đế năm đó vì luyện chế thanh ma kiếm này, mà huyết tế vạn sinh linh Thái Cổ, kiếm này vừa xuất thế liền ma vân bao phủ Riên giới, đừng nói là cầm nó chiến đấu, chính là liếc mắt một cái cũng sẽ rơi vào ma khi.”
“Cái này không cần lo lắng!”
Ánh mắt Nhị trưởng lão nhìn chằm chằm Tần Phong, trầm giọng nói: "Tiên thiên kiếm thể của Tần Phong có thể câu thông với kiếm, vô luận kiếm gì ở trong tay hắn, đều có thể đạt tới cảnh giới nhân kiếm hợp nhất, cho dù là ma kiếm ma khí ngập trời cũng không ngoại lệ.”
“Tuy nói như thế......”
Lục gia vẫn lo lắng như trước: "Đây dù sao cũng là ma kiếm, năm đó bao nhiêu đại năng Thái Cổ ngã xuống dưới thanh ma kiếm này, Tà Đế lại dựa vào kiếm này mà kết thúc thời đại Thái Cổ, nếu không Phần Thiên Tiên Đế hoành không xuất thế, chỉ sợ Tà Đế đã sớm giết xuyên qua chư thiên, khiến thiên địa trở về hỗn độn.”
“Cũng không cần buồn lo vô cớ!”
Thất trưởng lão hít sâu mấy hơi, bình phục tâm tình: "Ma kiếm đã này không phải ma kiếm năm đó, hiển nhiên là trong đại chiến năm đó đã bị thương nặng, uy lực chỉ sợ không đủ một phần trăm thời đỉnh phong.”
“Cái này có thể gọi là buồn lo vô cớ sao?”
Ngũ trưởng lão lo lắng nói: "Đừng quên Tần Phong chính là đệ nhất khí tu Thiên Tư bảng, cho dù hắn hiện tại không thể chữa trị ma kiếm, tương lai cũng tuyệt đối có năng lực chữa trị, huống chi Tiên Minh chúng ta còn có lão điên muốn thu hắn làm đồ đệ."
“Ngươi nói ai là lão điên?”
Tứ trưởng lão lập tức phát khùng, ánh mắt bất thiện nhìn qua.
“Đừng cãi nữa!”
Nhị trưởng lão lên tiếng răn dạy, quay đầu nhìn về phía đại trưởng lão.
"Một thanh kiếm mà thôi, không cần ồn ào!"
Đại trưởng lão hai tay khép lại chống cằm, đôi mắt vẫn bình thản như cũ: "Cho dù tương lai Tần Phong chữa trị nó, thì nó cũng chỉ là một thanh cực phẩm tiên khí, chỉ cần Tà Đế Xá Lợi không ở trên người Tần Phong, thì cũng không cần lo lắng hắn nhập ma trở thành Tà Đế đời mới.”
“Có lý!”
Mấy vị trưởng lão đều đồng ý gật gật đầu, tâm tình nhắc tới cổ họng cũng thả lỏng.
Mặc dù uy danh của Ma Kiếm làm cho người ta sợ hãi, nhưng cũng phải xem là ở trong tay ai, chỉ cần Tần Phong không có xá lợi truyền thừa của Tà Đế, như vậy q cũng không cần quá mức lo lắng.
“Bất quá tên Tần Phong này, bản Đế ngược lại đã xem thường hắn!”
Đại trưởng lão nhìn chằm chằm Tần Phong trong gương: "Không chỉ có thiên phú khí tu đứng đầu Thiên tư bảng, còn có thể có thiên phú võ tu siêu cường, lại phúc duyên thâm hậu được Ma Kiếm nhận chủ.”
“Quả thật xem thường hắn!”
Mấy vị trưởng lão nhìn Tần Phong, trong lòng nhao nhao giơ bảng thêm điểm.
Bọn họ nhìn thấy những thao tác vô sỉ của Tần Phong, sớm đã không ôm hy vọng gì, cảm thấy loại tiện nhân này căn bản không có khả năng thông qua khảo nghiệm.
Nhưng ai ngờ tiện nhân mà bọn họ đều không ôm hy vọng này, thấy đồng môn gặp nạn liền không nói hai lời mà xông lên, sau đó lại hô lên tuyên ngôn khí phách phạm Tiên Minh ta, dù xa tất tru.
Lúc này......
Trận chiến của đám người Tần Phong đã kết thúc.
Hơn trăm người ở trạm canh gác, không một ngoại lệ, đều bị chặt đứt gốc rễ sau đó bị chém giết.
“Ực!!”
Các đệ tử ngoại môn nhịn không được nuốt một ngụm nước miếng, theo bản năng lui về phía sau hai bước bảo trì khoảng cách an toàn.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ liên tục đoạn tuệ căn, thu hoạch được 12 vạn điểm nhân vật phản diện!!”
“Mới 12 vạn?!”
Tần Phong bất đắc dĩ thở dài một tiếng, phát hiện cuộc sống càng ngày càng khổ.
Để cho hắn hoài niệm thời gian sung sướng ở hạ giới, trong lòng cũng càng ngày càng nhớ Diệp Thần Giegie......



Bạn cần đăng nhập để bình luận