Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 528. Tính cách vẫn không thay đổi

Chương 528. Tính cách vẫn không thay đổi
Ù! Ù!
Một âm thanh chói tai đột nhiên vang lên.
Chỉ thấy một đạo tử sắc nguyệt luân từ bên ngoài cấp tốc bay tới, giống như lưỡi dao sắc bén chuyển động bay về phía Nhất Kiếm.
Đinh!!
Tiếng va chạm kim loại chói tai vang lên, tia lửa cũng không ngừng bắn tung tóe trên không trung, Tử Sắc Nguyệt Luân thành công chắn ở trước mặt Tần Phong, mạnh mẽ ngăn cản ma kiếm.
“Đây là Nguyệt Luân của Tử Diên!”
Hai người là thanh mai trúc mã lớn lên cùng nhau, Phong tự nhiên nhận ra vũ khí của Tử Diên.
Ngẩng đầu nhìn về phía Nguyệt Luân bay tới, một bóng dáng xinh đẹp đứng trong hư không, mặc một bộ y phục màu tím phiêu lãng trong gió, dung nhan tuyệt mỹ cộng thêm trăng sáng sau lưng, giống như Hằng Nga chạy về phía mặt trăng.
“Ngọ Cao nói không sai, màu tím thật sự rất có ý vị!
Tần Phong không nghĩ tới vẻn vẹn chỉ vài năm không gặp, Tử Diên liền trổ mã duyên dáng yêu kiều như thế…
“Thần nữ của Nguyệt Thần cung!”
Tiếng kinh hô ở hai bên bờ sông Hoài liên tiếp vang lên, có không ít người vội vàng quỳ xuống hành lễ.
Nguyệt Thần là một trong tứ đế của Âm Nguyệt Hoàng Triều, trong suy nghĩ của dân chúng tuyệt đối là tồn tại giống như thần.
Mà Thân phận Thần nữ cao quý của Tử Diên chính là người kế nhiệm Nguyệt Thần, tự nhiên cũng là thần trong lòng bọn họ.
“Càng ngày càng có phong thái của Nguyệt Thần tỷ tỷ!”
Tần Phong nhìn Thần Nữ đứng trong hư không, giơ tay nhấc chân đều tản ra khí tức tôn quý.
Hoàn toàn bất đồng với hình tượng con gái mới lớn bên nhà hàng xóm, sức nhổ núi, khí trùm đời.
"Hừ!!"
Tử Diên tức giận hừ một tiếng, hóa thành một đạo tử quang bay đi.
Vốn nàng nghe nói Tần Phong trở về thì vô cùng vui vẻ, chỉ là xuất phát từ sự rụt rè của nữ nhi gia nên không đi tìm hắn, ai biết ở Nguyệt Thần cung chờ nửa ngày cũng không thấy Tần Phong tới tìm nàng.
Chờ nàng buông nữ nhi nhà rụt rè đến Thúy Trúc Phong mới phát hiện, Tần Phong cư nhiên lại mang về hai nữ nhân.
Quá đáng nhất chính là chuyện đầu tiên hắn trở về, lại là đi thẳng đến mười dắm sông Tần Hoài.
Trong nhà nhiều mỹ nữ như vậy, muốn thân phận có thân phận, muốn diện mạo có bộ dạng, muốn dáng người có dáng người, làm sao không bằng những nữ nhân này.
"Khí chất đã thay đổi, nhưng tính cách lại không thay đổi chút nào!"
Tần Phong nhìn Tử Diên tức giận rời đi, lại không có ý đi dỗ dành.
Không giống như các muội tử khác, là thanh mai trúc mã từ nhỏ cùng nhau chơi đến lớn, hắn đã sớm đem nhìn thấu Tử Diên.
Miễn là tính cách không thay đổi, hắn liền có thể ăn nàng cả một đời.
Bang!!
Tề Tu Viễn một đao bổ lui Thất Đại Kiếm Nô, mắt lộ hung quang chắn trước người Tần Phong, giống như chỉ cần Nhất Kiếm lại dám ra tay, thì đừng trách y đại khai sát giới.
"Khụ khụ..."
Tần Phong một giây nhập vai, kịch liệt ho khan.
Còn mạnh mẽ phun ra một ngụm máu tươi, cả bàn tay đều là máu.
Khí tức cũng nhanh chóng giảm xuống, một bộ khí như tơ, mệnh không còn sống lâu.
Thấy một màn này, toàn trường sôi trào.
"Thánh tử đại nhân sao lại bị thương nặng như vậy!?"
"Vừa rồi ngay cả một kiếm của Nhất Kiếm cũng không ngăn được, nếu không phải thần nữ ra tay chỉ sợ sẽ lạnh."
"Lần này Thánh Tử đại nhân quyết chiến trên đỉnh Tử Cấm, chém long mạch Đại Hạ, cướp đoạt Thái tử phi, tăng mạnh sĩ khí Âm Nguyệt Hoàng triều ta, bị thương không phải là chuyện bình thường sao!?"
“Đúng vậy, Nhất Kiếm dám ra tay khi Thánh tử đang bị trọng thương, đợi thương thế tốt thì cho hắn mười lá gan cũng không dám ra tay!”
“Nhất Kiếm cũng xứng so sánh với Thánh tử đại nhân sao? Một kiếm trấn vạn ma, một mình xâm nhập đánh một trận phong thần, ai có thể tạo ra những chiến tích bất tử như vậy chứ!?”
“Không cần não thổi, hiện tại Diệp Long đã đi tiền tuyến đánh quân công, Tần Phong lại trở về, các ngươi không cảm thấy không thích hợp sao!?"
"Đúng vậy, vết thương gì mà cần phải trở về tĩnh dưỡng!?"
“Nghe nói, Tần Phong bị Ngô vương Đại Hạ đả thương, đánh chính diện, nhận một kích toàn lực!”
"Không phải chứ? Đây chính là một kích toàn lực của Chuẩn Đế, Tần Phong mới sinh tử cảnh, còn sống đã coi là kỳ tích rồi!”
“......"
Trong lòng mọi người không khỏi nhảy dựng, ánh mắt nhìn Tần Phong tràn đầy lo lắng.
Tần Phong bây giờ không chỉ là thần tượng trẻ tuổi của Âm Nguyệt Hoàng triều, mà còn là tín ngưỡng trong lòng đại quân tiền tuyến, một khi xảy ra chuyện ngoài ý muốn, thì sẽ là đả kích cực lớn đối với sĩ khí.
Mà bọn họ có thể tiếp tục phong hoa tuyết nguyệt hay không, liền cần tướng sĩ tiền tuyến chiến đấu đẫm máu.
"Chúng ta đi..."
Tần Phong gian nan phun ra mấy chữ, lại ho khan ra một ngụm máu tươi.
"Được!!"
Mộc Tú giống như diễn viên minh tinh phối hợp, vội vàng kêu lên: "Mau trở về Thúy Trúc Phong tìm Hữu Dung cô nương, chủ công sắp chống đỡ không nổi!”
"Đi!!"
Đám người Thiên Quân, Vạn Mã, Lý Cực chật vật đứng lên, ánh mắt tràn đầy lửa giận mà nhìn đám người Nhất Kiếm.
Nhưng cuối cùng vẫn đẩy xe đi, vội vàng rời khỏi mười dặm sông Tần Hoài.
“May mắn đại sư vẫn còn ở đây!”
Lão nương của Phong Thuyên ngại thân phận Tần Phong không dám tiến lên tính tiền, nghĩ đến Tam Lộng đại sư còn ở trong phòng thì mới nhất thời yên tâm.
“Tiêu dùng tối nay, do Tam Lộng đại sư trả tiền!”
Về phần Tam Lộng đại sư sau khi chấm dứt chiến đấu với Như Yến cô nương, thì liền để cho Như Yến cô nương sắm vai Nữ Bồ Tát, bắt đầu sám hối, đối với đánh nhau ở bên ngoài thì coi như điếc tai không nghe thấy.
“Đại sư, ngươi quá lợi hại!”
Như Yến nghe xong lời sám hối của Tam Lộng, nội tâm rất rung động.
Vốn tưởng rằng mình là đi tuyến đầu trong thời đại này, nhưng không Tam Lộng còn có thể chịu chơi hơn cả nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận