Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1210 - Xông vào cấm khu



Chương 1210 - Xông vào cấm khu




“Có đạo lý!”
Có vài học sĩ đồng ý gật đầu, cũng cảm thấy nên ôm cây đợi thỏ.
"Ta cảm thấy không thể chờ đợi!"
Một học sĩ trẻ tuổi đứng ra, hăng hái nói: "Con thỏ đó không chỉ đê tiện, mà còn chơi bẩn, không ai biết nó còn có thủ đoạn ghê tởm gì, cho nên chúng ta nên chủ động xuất kích, trực đảo hoàng long."
“Đúng vậy, phòng ngự tốt nhất chính là tiến công!”
Một học sĩ trẻ tuổi khác mở miệng nói: "Mặc kệ con thỏ này có chiêu thức âm hiểm gì, chỉ cần chúng ta chủ động xuất kích là có thể bóp chết tất cả ở trong nôi.”
"Có đạo lý!!"
Các học sĩ trẻ tuổi khác nhao nhao gật đầu, đều ủng hộ đề nghị chủ động xuất kích.
“Không thể!”
Lão học sĩ vội vàng ngăn cản nói: "Chủ động xuất kích cũng có nghĩa là tiến vào địa bàn yêu tộc, mà trước đó chúng ta chưa bao giờ đi qua yêu tộc, nơi đó được gọi là cấm khu của nhân tộc, chúng ta không có ưu thế địa lý sân nhà.”
“Ta thấy đây là cấm khu của kẻ khiếp nhược đi!”
Học sĩ trẻ tuổi trực tiếp trả lời: "Hiện tại thanh uy đại Tần của ta đã vang vọng Hoàn Vũ, còn cường thịnh hơn so với bất kỳ hoàng triều nào, chúng ta nên tiến vào cái gọi là cấm khu kia, xé mở bức màn thần bí của nó, đem nó đưa vào bản đồ Đại Tần ta.”
"Không sai!!"
Các học sĩ trẻ tuổi khác cũng nhao nhao phụ họa nói: "Phàm là nơi nhật nguyệt chiếu đến, đều là Đại Tần!!”
"Nói rất hay!!"
Tần Hạo bị nói đến bệnh nhiệt huyết trung nhị phát tác, trực tiếp vỗ vỗ nói: "Thay vì chờ thỏ giở trò, không bằng chủ động xuất kích phá hủy hang ổ của nó.”
"Tần vương điện hạ..."
Một học sĩ lớn tuổi muốn nói thêm gì đó.
Nhưng Tần Hạo hiển nhiên đã không đợi được, giống như thiếu niên nhiệt huyết trung nhị, trực tiếp mang theo các học sĩ trẻ tuổi khác rời đi.
"Cái này cũng quá xúc động đi!?"
Có học sĩ lớn tuổi cảm thấy vô cùng sốt ruột, muốn khuyên Tần Hạo làm người vững vàng một chút.
“Không cần khuyên!”
Một học sĩ lớn tuổi khác mở miệng nói: "Tần vương sẽ không có nguy hiểm, hắn hiện tại đã đột phá đến cảnh giới đại đế, phóng mắt nhìn toàn bộ Hoang Cổ, ngoại trừ Tần Hoàng không ai là đối thủ của hắn.”
"Được rồi!!"
Các học sĩ khác không mở miệng nữa, mà là như có điều suy nghĩ.
Lúc trước Tần Hoàng không tiếc chịu áp lực, cũng phải công khai bao che Tần Uy, nhưng bây giờ lại mặc kệ Tiểu Bạch sát hại đệ tử Tần gia, trước sau thật sự là quá mâu thuẫn.
"Nếu như đổi suy nghĩ..."
Đồng tử các học sĩ cao tuổi co rụt lại.
Phát hiện những chuyện này nhìn như rất mâu thuẫn, nhưng người được lợi cuối cùng lại là Tần Hạo!!
Nếu như nói Tần hoàng mã đạp giang hồ, tru sát thế gia là vì củng cố hoàng quyền, như vậy đào kênh đào chính là lợi tại Thiên Thu, mà đem Tần Uy giáng chức về tổ tiên Tần gia, nhìn thế nào cũng giống như là đánh danh vọng cho Tần vương.
Về phần mặc kệ Tiểu Bạch giết đệ tử Tần gia, có phải đang ngăn chặn thế lực của dòng tộc hay không!?
Dù sao hiện tại đệ tử Tần gia đã vô cách vô thiên, nếu Tần Hoàng thật sự tính toán đem ngôi vị hoàng đế truyền cho Tần vương, lấy tính cách của Tần vương tương lai nhất định sẽ cùng đệ tử Tần gia bộc phát xung đột.
Nhưng nếu bây giờ đệ tử Tần gia chết đi một số, người có thể sống sót lại cùng Tần Hạo trải qua huyết chiến, tương lai khả năng bộc phát xung đột sẽ giảm đi rất nhiều.
Coi như là tương lai thật sự bộc phát xung đột, lấy danh vọng của Tần Hạo cũng có thể đem nó trấn áp.
Nếu như dựa theo loại suy nghĩ này, Tần Hoàng yêu đệ đệ hắn nhiều lắm!?
Đem mã đạp giang hồ, tru sát thế gia, đào kênh đào lớn, tàn sát tông tộc, tất cả những lời chửi rủa đều mang trên người mình, mà Tần Hạo sẽ tiếp quản một hoàng triều cường thịnh nhất trong lịch sử, trở thành đế vương hoàn mỹ nhất trong lòng vạn dân.
"Điều này có hợp lý không?”
Chúng học sĩ lớn tuổi liếc mắt nhìn nhau một cái, cảm thấy khả năng phi thường lớn.
Hiện tại Tần Hoàng đã đột phá đến đại đế cao giai, lấy thiên phú của hắn không quá hai năm rưỡi là có thể phi thăng.
Mà muốn trong thời gian ngắn như vậy, sinh ra một đứa con trai kế thừa ngôi vị hoàng đế căn bản không thực tế, cho nên thân đệ đệ Tần Hạo liền trở thành lựa chọn duy nhất của Tần Hoàng.
"Tần Hoàng thật sự là sâu không lường được!!"
Các cử nhân lớn tuổi chỉ cảm thấy lạnh sống lưng.
Uổng công bọn họ vẫn tự xưng là uyên bác, có được tài năng kinh thiên động địa, trong lòng lại càng phẫn nộ, cảm thấy Tần Hoàng mắt mù không biết tài năng trụ cột.
Nhưng ai biết Minh chủ ở ngay trước mắt mà không biết, thẳng đến khi Tần Hoàng hoàn thành bố cục mới coi như hiểu rõ.
Bọn họ làm gì bị giáng chức, rõ ràng là được trọng dụng!
“Thủy Hoàng, duy nhất Vạn Cổ!”
Vài lão học sĩ vô cùng cảm kích, quỳ về phía kinh đô quỳ hành đại lễ.
Hình ảnh vừa chuyển, địa bàn yêu tộc.
Dưới sự giám sát của Tiểu Bạch, động bà tơ rốt cục hoàn thành.
Càng tìm tới một đám nữ yêu Ngọc Diện Hồ Ly, Khổng Tước Công chúa, nhện tinh sau khi hóa hình, thậm chí còn có một con rồng phục vụ trong truyền thuyết.
"Đại vương!!"
Long Đế liếc mắt nhìn tiểu mẫu long mình yêu quý, muốn nói lại thôi: "Nhân tộc gọi yêu tộc chúng ta là cấm khu nhân tộc, chúng ta sẽ xây động bàn ti ở chỗ này, thật sự sẽ có người đến sao!?”
“Yên tâm!”
Tiểu Bạch giống như nắm bắt được Tần Hạo, vẻ mặt tự tin nói: "Lấy não bộ không phát triển cỉa Tần Nhị Đản, tiểu não phát triển không đầy đủ, gặp chuyện liền chỉ biết nhiệt huyết xông về phía trước, sớm muộn gì cũng sẽ chủ động đưa tới cửa..."



Bạn cần đăng nhập để bình luận