Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1666 - Mộng ma tinh phấn



Chương 1666 - Mộng ma tinh phấn




Giờ khắc này - -
Nàng đã quên Long Ngạo Thiên, cũng quên gông xiềng đạo đức.
Nàng chỉ muốn tuân theo trái tim của mình sống một lần, cho dù cuối cùng vạn kiếp bất phục cũng không tiếc.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ thành công câu dẫn người yêu dấu của thiên tuyển chi tử cấp thiên đạo, đạt được 50 vạn điểm phản diện!”
“Hắc hắc......”
Tần Phong thấy Tâm Nhan tiểu thư không cự tuyệt, lập tức càng thêm lớn mật.
Tuy nhiên ngay lúc hắn thành công leo lên đỉnh núi, đang định tiến thêm một bước nữa thì Tâm Nhan tiểu thư đột nhiên ngăn cản hắn, hơn nữa còn thừa dịp hắn nghi hoặc mà đẩy người ra khỏi phòng trúc nhỏ.
“Này, đây là ý gì?”
Tần Phong sững sờ ngoài cửa, vội vàng gõ cửa nói: "Tâm Nhan tiểu bảo mau mau mở cửa, ta còn chưa có lên xe!!”
"Ta, ta hôm nay không tiện!"
Tâm Nhan tiểu thư trốn ở trong cửa, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng.
“Không tiện?”
Tần Phong lộ ra nụ cười nghiền ngẫm nói: "Ý này có phải là lúc thuận tiện thì có thể cho ta tiếp tục, vậy chủ nhật này ngươi có rảnh không?”
“Phi, đồ biến thái!”
Tâm Nhan tiểu thư đỏ mặt khinh bỉ một tiếng, tỏ vẻ mình không phải là nữ nhân tùy tiện.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ đào xuyên góc tường của thiên tuyển chi tử cấp thiên đạo, thu được 500 vạn điểm phản diện!”
"Leng keng, chúc mừng túc chủ đào xuyên góc tường của thiên tuyển chi tử cấp thiên đạo, đạt được một lần cơ hội rút thưởng!"
“Nữ nhân quả nhiên khẩu thị tâm phi!”
Tần Phong bất đắc dĩ thở dài một tiếng, sau đó lẩm bẩm nói: "Thế nhưng Ngạo Thiên huynh đúng là hào phóng, không chỉ đưa vợ mà còn cho nhiều điểm phản diện như vậy, lại càng cho thêm một lần cơ hội rút thưởng.”
Nói xong......
Tần Phong liền nhanh chóng hô hào rút thưởng, kiên quyết không cho cẩu tác giả có cơ hội kẹt văn.
Một tiếng rầm!
Chỉ thấy bàn xoay lớn quen thuộc xuất hiện, bắt đầu chậm rãi chuyển động.
“Leng keng, chúc mừng túc chủ rút trúng đạo cụ bí hiểm, Mộng Ma Tinh Phấn!”
Mộng Ma Tinh Phấn: Đạo cụ bí hiểm chế tạo mộng cảnh trong truyền thuyết Mộng Ma, khiến người ta rơi vào mộng cảnh, giống như lạc vào cảnh giới kỳ lạ, người sử dụng không chỉ dựa vào mộng cảnh nhìm trộm bí mật của người khác mà còn có thể căn cứ vào ý thức của bản thân để thay đổi mộng cảnh (chú thích: đạo cụ này là đạo cụ dùng một lần, chỉ đối với tu tiên dưới tiên đế)
“Mộng!?”
Tần Phong nhìn tin tức giới thiệu, lập tức sững sờ tại chỗ.
Cho rằng lần rút thưởng này vẫn sẽ giống trước đó, rút được một buff hỗ trợ chiến đấu, nhưng ai ngờ lại rút ra đạo cụ, còn là đạo cụ tạo mộng.
Tuy rằng thông qua mộng cảnh thăm dò bí mật của người khác cũng không tệ, nhưng đối với hắn thì có chút dư thừa.
Không giống với thẻ Thiên Cơ nhìn trộm cơ duyên của thiên tuyển chi tử, hắn cũng không biết bí mật nào mới đáng giá ở trong lòng người khác, mà muốn biết bí mật đáng giá thì hình như cũng không cần lãng phí Mộng Ma Tinh Phấn.
“Sử dụng với lão Triệu!?”
Tần Phong nhịn không được lầm bầm.
Hiện tại Thiên Tuyển Chi Tử đều đã bị hắn nhìn thấu, nhai nát, chỉ có Triệu Trường Sinh là nhìn không thấu, có thể dùng Mộng Ma Tinh Phấn thăm dò bí mật của đối phương.
“Không được!”
Tần Phong lập tức lắc đầu bác bỏ.
Hiện tại hắn vẫn chưa hoàn toàn trở mặt với Triệu Trường Sinh, hai bên còn là đồng môn, mình có thể tiếp tục dùng đại nghĩa và đạo đức để bắt cóc y, ép ra lượng lớn dầu mở trên người đối phương.
Cơ bản cũng không vội vã đi thăm dò y có cất giấu một ít át chủ bài nào đó.
Đối với loại thiên tuyển chi tử cẩu lưu đạo này thì dù hiện tại ngươi nhìn thấy át chủ bài của y, đó nhất định không phải át chủ bài cuối cùng, sử dụng Mộng Ma Tinh Phấn với người này cũng rất lãng phí, không đem lại lợi ích lớn.
“Đúng rồi!!”
Ánh mắt Tần Phong đột nhiên sáng lên, lập tức nghĩ tới một người.
Nếu như hắn sử dụng lên người này, nhất định có thể tối ưu hóa lợi ích…
“Vậy quyết định là ngươi!”
Sau khi Tần Phong xác nhận tốt mục tiêu, liền xoay người rời khỏi Sơn Hà Xã Tắc Đồ.
“Vậy là đi rồi!?”
Nam Phong công chúa nhìn thân ảnh Tần Phong đã biến mất, trong lòng lập tức dâng lên một cỗ cảm giác lạc lõng.
Nàng còn cho rằng sau khi bị Tâm Nhan tiểu thư đuổi ra ngoài thì Tần Phong sẽ nổi giận mà tìm đến mình dập lửa, nhưng ai ngờ từ đầu đến cuối hắn đều không nhớ đến mình.
“Không được, bản công chúa không thể dựa vào chờ đợi......”
Nam Phương công chúa nhanh chóng tỉnh táo lại, quyết định muốn tìm cơ hội chủ động xuất kích.
Làm một nữ nhân dã tâm sao có thể cảm tâm bị nhốt ở trong lồng, làm trò tiêu khiển, liếm cẩu cho Tần Phong được?
Nàng nhất định phải chủ động đi tìm cơ hội, tự nắm chặt tương lai của mình.
Hình ảnh vừa chuyển, màn đêm buông xuống.
Sau khi Tần Phong nghe ngóng được tin tức liên quan thì liền mang theo Tiểu Bạch đến sát vách Thiên Kiếm Phong.
Chỉ thấy Thiên Kiếm Phong trong màn đêm, đứng sừng sững dưới trăng tròn, giống như một thanh thiên kiếm vạn trượng đâm thẳng lên trời, kiếm khí sắc bén lại càng xông thẳng lên trời cao, khiến người ta sợ hãi không dám dễ dàng tiếp cận.
"Đêm hôm khuya khoắt chúng ta tới đây làm gì?"
Tiểu Bạch bộ dáng còn ngái ngủ, hiển nhiên là bị Tần Phong cưỡng ép mở máy.
“Đương nhiên là làm chuyện đứng đắn!”
Tần Phong thuận miệng nói có lệ, sau đó liền dừng ở trên Thiên Kiếm Phong.
“Đứng đắn?!”
Trên đầu Tiểu Bạch đầy dấu chấm hỏi.
Nếu nó nhớ không lầm, Thiên Kiếm Phong là nơi ở của Thất trưởng lão, quả phụ của vị hôn phu đã chết, mà hôm nay vừa đúng lúc mây đen gió lớn, nó thật sự nghĩ mãi mà không rõ lúc này tới đây thì có thể làm chuyện gì đứng đắn.
Hô!
Ngay khi một người một thỏ vừa bước vào Thiên Kiếm Phong, một cỗ kiếm thế sắc bén lập tức đập vào mặt.
Chỉ thấy trong núi cổ mộc chọc trời, có kiếm khí xẹt qua ngọn cây. Dòng suối nhỏ chảy xuôi trong rừng, dưới kiếm khí kích động nổi lên tầng tầng gợn sóng. Mỗi khi gió thổi qua còn có thể nghe được tiếng kiếm minh... Có thể nói cả tòa tiên sơn khắp nơi đều tràn ngập một cỗ kiếm thế.



Bạn cần đăng nhập để bình luận