Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 64. Ngươi Thật Vô Sỉ!!

Chương 64. Ngươi Thật Vô Sỉ!!
Giọng nói cất lên, toàn trường liền vang lên một hồi thổn thức.
“Đây chính là đệ nhất thiên kiêu Hoang Cổ trong truyền thuyết?!”
“Đợi nửa ngày, còn tưởng đây sẽ là một trận đại chiến, đúng là không nghĩ tới, không nghĩ tới!”
“Sử dụng mị dược để chiến đấu, ta cảm giác mình đã được thông một cánh cửa mới!”
“Rốt cuộc thì ta đã hiểu, tên tuổi đệ nhất thiên kiêu này là đến như thế nào.”
“.........”
Sự tích không mấy đứng đắn của Tần Phong đã truyền đến, mà chính điều này đã khiến mọi người bắt đầu hoài nghi liệu hắn có phải là đệ nhất thiên kiêu Hoang Cổ hay không.
Cái gì kiếm ý, vô địch kiếm tâm, thượng thương kiếp quang, thượng cổ trùng đồng, tự nghĩ ra hai môn thần công, bây giờ một cái cũng không thể nhìn thấy mà chỉ thấy hắn làm cách nào để đột phá giới hạn vô sỉ của nhân loại.
Rất nhanh ——
Vòng đầu thứ 16 đã kết thúc, bọn họ bắt đầu tiến vòng đấu tám.
Không biết là vì chiến khu này có ít người tham gia, hay là bởi vì môn sinh Đại Hạ thật sự lợi hại mà ngoại trừ Vương Bằng mới bị Tần Phong trở thành Vương Minh, thì tất cả mọi người đều tiến vào vòng tám, trong đó còn bao gồm vị Nam Phong công chúa kia.
“Tần Phong, ngươi cứ chờ đó!!”
Ánh mắt của đám môn sinh thiên tử khi nhìn về phía Tần Phong thì hận không thể ăn thịt hắn, uống máu hắn.
Đối với chuyện này, Tần Phong nhàn nhạt nhìn về phía bọn hắn, ánh mắt chậm rãi dời xuống phía dưới, đột nhiên dừng ở chỗ trứng trứng, khóe miệng không tự giác mà vẽ ra một nụ cười tà ác.
“Ô ô......”
Môn sinh thiên tử lập tức sợ run cả người, chỉ cảm thấy dưới thân đột nhiên mát lạnh.
Bọn họ bắt đầu có suy nghĩ muốn chịu thua, phải nhanh chóng rời xa tên ma quỷ này.
Lúc này ——
Nam tử áo đen lơ lửng giữa không trung, mặt không chút thay đổi nói: “Trận đầu, Nguyệt Thần cung Tần Phong chiến đầu với Nam Phong công chúa của hoàng triều Đại Hạ.”
“Là hắn!”
“Là nàng ta!”
Cả hai đều cảm mười phần ngoài ý muốn, nhịn không được mà nhìn về phía đối phương.
Ánh mắt của Nam Phong công chúa nhìn về phía Tần Phong rõ ràng có chút hốt hoảng, dù lúc này nàng hận không thể cắn chết Tần Phong, nhưng nàng vẫn không dám chiến đấu trực diện với hắn, cho nên suy nghĩ đầu tiên chính là tùy thời chịu thua.
Tần Phong nhìn Nam Phong công chúa với ánh mắt trêu đùa, hắn tin rằng mình sẽ thu được rất nhiều điểm phản diện khi so tài với vị công chúa này.
“Cẩn thận một chút!”
Phương Thường hơi không yêu lòng, bắt đầu căn dặn Nam Phong công chúa không nên cậy mạnh.
“Ta biết!”
Nam Phong công chúa khôn khéo gật đầu một cái, sau khi chứng kiến được sự cuồng vọng cùng kinh khủng của Tần Phong thì nàng biết mình tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn, huống chi Tần Phong còn không biết xấu hổ như vậy.
“Nam Phong công chúa cố lên!!”
Người xem dưới đài nhao nhao cổ vũ cho Nam Phong công chúa, dù biết nàng là công chúa Đại Hạ nhưng vẫn không có ai chịu ủng hộ hắn, điều này đã để cho Tần Phong hiểu rõ cái gì là nhan sắc chính là chính nghĩa.
“Bắt đầu tranh tài!”
Trọng tài thấy hai người đã bước lên lôi đài thì trực tiếp bắt đầu quyết đấu.
Víu một tiếng!!
Nam Phong công chúa giống như báo đi săn mà lao nhanh về phía Tần Phong, dao găm trong tay lập loè hào quang chói mắt, hung hăng hướng tới ngực của Tần Phong.
Nàng biết bản thân không phải là đối thủ của Tần Phong, cho nên nhất định phải xuất hết toàn lực.
“Tốc độ thật nhanh!!”
Sắc mặt Tần Phong lập tức biến đổi, chỉ thấy Nam Phong công chúa trong nháy mắt đã giết đến trước mặt hắn.
Coi như hắn từ nhỏ dốc lòng muốn làm nam nhân nhanh nhất Hoang Cổ thì vẫn bị tốc độ của Nam Phong công chúa dọa sợ, tốc độ này so với hắn còn nhanh hơn rất nhiều…
“Phải dùng trùng đồng sao!?”
Ý nghĩ này liền bị Tần Phong phủ định, năng lực trùng đồng của hắn còn chưa lộ ra ánh sáng, đây là con át chủ bài của hắn, bởi vì con đường về sau rất dài cho nên chưa đến lúc cập kề cái chết thì tuyệt đối không thể sử dụng.
Kháng cự!!
Tần Phong lập tức có quyết định, đưa tay ra ngăn cản trước ngực.
Phốc!!
Chủy thủ đâm vào, máu tươi bắn tung toé.
“Cái gì!!”
Đám người đều kinh hô lên, rõ ràng bị chấn kinh bởi một màn trước mắt.
Nam Phong công chúa vừa tấn công liền đắc thủ, thành công làm đệ nhất thiên kiêu Hoang Cổ bị thương, đồng thời cũng là người đầu tiên đâm Tần Phong kể từ khi hắn xuất đạo cho đến nay.
“Đệ nhất thiên kiêu Hoang Cổ cũng không có hơn!”
Sau khi Nam Phong công chúa thành công, khóe miệng liền lộ ra nụ cười khinh miệt, nàng ta nhanh chóng rút chủy thủ ra rồi lui về phía sau và giữ một khoản cách an toàn, chuẩn bị phát động một đợt công kích mới.
“Phải không!?”
Vết thương trên cánh tay Tần Phong đã bắt đầu khép lại với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, mà trong tay lại có thêm một chiếc yếm nhỏ hình con vịt màu hồng, sau đó còn đứng trước mặt Nam Phong công chúa mà dùng nó lau đi vết máu trên tay mình.
Thuật trộm thần cấp, cách không lấy vật!
“Cái kia không phải......”
Nam Phong công chúa lập tức kinh hoảng bắt lấy cổ áo, không rõ Tần Phong đã trộm đi lúc nào.
Tần Phong tà mị cười nói: “Có người muốn nhìn một chút hay không, xem bên trong Nam Phong công chúa mặc cái gì…”
“Cmn, quá vô sỉ!!”
Đám người xung quanh đều nhao nhao nói ra âm thanh khiển trách, nhưng ánh mắt lại là tràn đầy chờ mong.
Đồng thời, bọn hắn cũng đặc biệt hiếu kỳ, Tần Phong làm cách nào mà lấy được yếm trên thân Nam Phong công chúa, lại nhìn biểu tình khó coi của Nam Phong công chúa thì có thể thấy đây thật sự là yếm của nàng.
“Quả nhiên là tên lưu manh này......”
Giương mặt xinh đẹp của Tử Diên nổi lên một vòng đỏ ửng, nhớ tới lần gặp mặt đầu tiên cùng Tần Phong vào bảy năm trước, yếm đỏ của chính mình cũng biến mất như vậy.
Tuy nhiên, nghĩ đến Tần Phong đem chiêu này dùng trên thân nữ nhân khác, trong lòng liền dâng lên một cỗ lửa vô danh, sau đó lại tức giận mà bắt lấy tiểu Bạch rồi không ngừng nhào nặn.
“Ô ô, thỏ ta vô tội !”
Khuôn mặt tròn của tiểu Bạch bị nhào nặn đến biến hình, chật vật lấy ra một quyển sổ nhỏ, viết thật kỹ vào bên trong, rằng năm nào đó tháng nào đó, thỏ ta bị chà đạp thay cho Tần Phong, cần đền bù 10 củ cà rốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận