Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1591 - Là ngươi!!



Chương 1591 - Là ngươi!!




Lúc này......
Lối vào Linh Chi Bí Cảnh.
Ba gã tiên quân đang nhắm mắt ngồi xếp bằng, chung quanh còn có mấy trăm tên thủ vệ.
Bọn họ đều là thế lực khắp nơi chọn lựa ra, phụ trách phong tỏa Linh Chi Bí Cảnh, không chỉ người bên trong không ra được, ngay cả đá truyền tin cũng bị trận pháp che đậy tín hiệu.
“Hả!?”
Ba gã tiên quân đột nhiên mở mắt ra.
Chỉ thấy cửa vào Linh Chi Bí Cảnh lóe lên một cái, nhưng không thấy người từ bên trong đi ra, chỉ có toát ra một luồng khói trắng, sau đó liền tiêu tán trong hư không.
“Sao lại có khói trắng?”
Một gã tiên quân khẽ nhíu mày, nhìn khói trắng tiêu tán.
“Đoán chừng là lại đánh nhau!”
Một gã Tiên Quân khác nói: "Gần đây bên trong rất loạn, nhất là chỗ chợ giao dịch, càng là máu tanh một mảnh, từ bên trong toát ra một luồng khói trắng chẳng có gì lạ."
“Có lý!”
Hai gã Tiên Quân khác cũng không nghi ngờ, tiếp tục nhắm mắt ngồi xếp bằng tu luyện.
Bất quá không có bao lâu, cửa vào lần nữa sáng lên.
Chỉ thấy Phó Sĩ Khang cùng vài tên Tiên Vương khác đi ra, Phụng Thiên lại bị một đám Tiên Vương bao vây.
Bởi vì Linh chi bí cảnh bị phong tỏa, căn bản không cách nào sử dụng đá truyền tin, cho nên chỉ có thể áp giải Phụng Thiên đi ra liên hệ Tần Phong, chỉ cần hắn có thể liên hệ bên ngoài với Tần Phong, là có thể chứng minh Tần Phong quả thật không có trong bí cảnh.
“Hừ, liên lạc thì liên lạc!”
Phụng Thiên đã thu hồi tin tức Tần Phong thoát thân thành công, không chút do dự liền dùng đá truyền tin liên lạc với Tần Phong.
Chỉ thấy Phụng Thiên bóp chặt chỉ quyết, nhanh chóng nhấn vào phía trên đá truyền tin.
Ngay sau đó đá truyền tin lóe ra một ánh kim quang, giống như một tầm ảnh chiếu, thân ảnh Tần Phong cũng theo đó xuất hiện trên tấm màn, đang nghe một hát trong một trấn nhỏ.
Bên trái ôm Mộ Dung Tĩnh, bên phải thì ôm Hữu Dung!
“Phụng Thiên, có gì không?”
Tần Phong làm bộ vô tội: "Ta không phải bảo ngươi ở lại bảo vệ Tiền sư huynh sao?”
Ầm ầm!!
Lửa giận của đám người Phó Sĩ Khang trong nháy mắt bộc phát, uy lực Tiên Vương khủng bố tuôn ra như bão táp.
Nếu như Tần Phong ở bên trong bí cảnh, Phụng Thiên căn bản không liên lạc được hắn, hiện tại liên lạc được thì càng chứng minh, nói cách khác bọn họ đều bị tiện nhân Liễu Như Yên này đùa giỡn.
“Ta không phải, ta không có......”
Liễu Như Yên nóng nảy, tỏ vẻ mình oan uổng.
Bất quá đám người Phó Sĩ Khang căn bản không muốn nghe nàng giải thích, không nói hai lời liền xông lên bắt đầu điên cuồng tấn công.
Ầm ầm!!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc lập tức vang vọng thiên địa, cách thật xa đều có thể cảm thụ được chấn động của mặt đất.
Đã nghiền, đã nghiền, trận này đánh càng ngày càng đã nghiền!
Tần Phong vui vẻ mang băng ghế nhỏ, lôi kéo hai nàng cùng xem Tiên Vương đại chiến.
“Tiểu tử này thật sự là tai họa!”
Lục gia nhịn không được phun ra khói thuốc: "Giả nhân giả nghĩa, cổ vũ giết chóc, đào hố, cô lập, đoạt công, vung nồi, bịa đặt, mượn đao tám loại quỷ kế, dùng cái này còn thuận tay hơn cái trước…”
“Hả!?”
Tần Phong nghi hoặc nhìn bốn phía, giống như nghe được có người khen mình.
“Nhiều Tiên Vương như vậy sao lại đánh nhau rồi?”
Hai má Mộ Dung Tĩnh ửng đỏ, giãy khỏi vòng tay muốn rời khỏi Tần Phong.
Vốn tưởng rằng mình ở trong thế giới trọng đồng lâu như vậy, sau khi đi ra sẽ có thể về đến Tiên Minh, nhưng ai ngờ Tần Phong lại không về Tiên Minh mà ở bên ngoài trận nhỏ, lại còn tùy tiện kéo mình ngồi vào trong lòng hắn.
Phải biết nàng chính là đại tiểu thư Mộ Dung gia, từ nhỏ đã tiếp nhận lễ nghi dạy dỗ của thiên kim đại tiểu thư.
Cho dù Tần Phong là loại hình chính trực mà nàng thích, cũng không thể ôm ấp trước công chúng, nếu truyền ra ngoài, để cho nàng về sau làm sao lập gia đình được!
“Có lẽ là do bọn họ rảnh rỗi không có gì làm!”
Tần Phong hời hợt trả lời một câu, tay như kìm gắt gao không buông.
“Chủ ngân nói đúng!”
Tiểu Bạch một bên vui vẻ ăn cà rốt, một bên say sưa xem Tiên Vương đánh nhau.
“Nhàn rỗi không có gì làm!?”
Hữu Dung không nhịn được liếc mắt xem thường, liền muốn hỏi Tần Phong xem mình có tin hay không.
Tuy rằng nàng không biết những Tiên Vương này đã xảy ra chuyện gì, nhưng căn cứ vào kinh nghiệm làm Tiểu Y Tiên bên người Đại Ma Vương nhiều năm như vậy, tám phần là không thoát khỏi quan hệ với Đại Ma Vương.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ chiếm tiện nghi của mệnh trung chú định của Thiên tuyển chi chủ, đạt được 20 vạn điểm phản diện!”
"Leng keng, chúc mừng túc chủ chiếm tiện nghi của mối tình đầu tiểu sư muội của Thiên tuyển chi chủ, đạt được 20 vạn điểm phản diện!”
“Lại nhập sổ 40 vạn!”
Khóe miệng Tần Phong không nhịn được mà giương lên, tiếp tục ôm muội tử xem Tiên Vương đánh nhau.
Ầm ầm!!
Tiếng nổ kinh thiên động địa vang vọng trời đất, vô số gợn sóng tứ tán làm cho hư không chấn động.
Chỉ thấy Liễu Như Yên cùng Quý Bác Đạt bị một đám Tiên Vương vây công, đánh bọn họ không hề có lực đánh trả, chỉ có thể dựa vào tu vi Tiên Vương Cảnh đau khổ duy trì.
“Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa!”
Liễu Như Yên thấy đối phương không dừng tay, chỉ có thể liều mạng giải thích: "Ta thật sự không tính kế các ngươi, kẻ đứng sau màn là Tần Phong, là hắn đoạt bảo bối cùng tiên tinh của các ngươi, các ngươi ngàn vạn lần không nên mắc mưu hắn.”
“Còn dám giảo biện!”
Phó Sĩ Khang mắt lộ ra ánh sáng lạnh lẽo: "Tin tức di tích Tiên Đế là ngươi nói cho chúng ta, mà Tần Phong người ta đã sớm rời khỏi Linh Chi Bí Cảnh, ngươi cho dù muốn vu hãm người ta thì cũng tìm một cái lý do, thật sự coi chúng ta đều là một đám ngu ngốc sao!?"
“Đúng!”
Tần Phong trái ôm phải ôm nghe vậy, liền gật đầu tán thành.
Những chuyện khác hắn không nói, nhưng chuyện này hắn tuyệt đối có quyền lên tiếng, nếu không cũng sẽ không đặc biệt phối cho bọn họ một bài hát cá sấu nhỏ.
“Ta thật sự không có!”
Liễu Như Yên vẫn không buông tha, kiên trì giải thích: "Có lẽ là Tần Phong thừa dịp người của các ngươi không chú ý, lén chạy ra ngoài? Còn có ngươi đừng quên, Tần Phong chính là khí tu đệ nhất thiên tư bảng, luyện chế ra một đá truyền tin có thể xuyên thấu phong tỏa cũng không phải là không có khả năng.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận