Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1101 - Có nội hàm, có tu dưỡng



Chương 1101 - Có nội hàm, có tu dưỡng




"Đại Tần, Tần Hoàng!?"
Uyên tổng vừa vặn đi ngang qua hiện trường khai quật kênh rạch, nhìn thấy cảnh Đông Phương tiểu thư trấn áp.
Chờ sau khi hắn lật xem ký ức về Tần Phong trong đầu, quả thực bị hoảng sợ, khó có thể tin tưởng trên đời này lại có yêu nghiệt khủng bố như vậy.
Lĩnh ngộ rất nhiều Buff còn chưa tính, cư nhiên còn có thượng cổ trọng đồng.
Chờ đã!
Còn có thương thiên bá thể!?
Chờ một chút!
Như thế nào còn có tiên thiên kiếm thể!?
"Làm sao có thể!?"
Uyên tổng lập tức ngây ngẩn cả người.
Mặc kệ nói như thế nào hắn cũng là Tiên Vương thượng giới chuyển thế, chưa bao giờ nghe nói qua có người có thể có được nhiều thể chất như vậy.
Hơn nữa hắn cảm thấy biến thái nhất chính là, Tần Phong có được nhiều thể chất đặc thù như vậy, cùng lực lĩnh ngộ yêu nghiệt như thế, cư nhiên chỉ có thể xếp hạng 38 trên Thiên Tư bảng?
"Nếu hắn là 38, vậy vị trí thứ hai của ta là cái gì! ?"
Uyên tổng ngơ ngác đứng tại chỗ, tỏ vẻ mình cần lẳng lặng.
Tuy nhiên căn cứ vào trí nhớ của Lâm Uyên, lúc trước hắn đã tận mắt chứng kiến Tần Phong xếp thứ 38 trên Thiên Tư bảng của Võ Lăng thánh địa, ngoại trừ 38 ra, còn có đệ nhất khí tu thiên tư bảng.
“Hỏa hệ tiên thiên đại viên mãn!”
Uyên tổng nhịn không được lẩm bẩm một tiếng, trong lòng liền suy nghĩ rõ ràng.
Khó trách mấy năm trước đám lão gia hỏa luyện khí thượng giới kia kích động như vậy, không tiếc hao phí vạn năm đạo hạnh cũng phải mạnh mẽ giáng xuống truyền thừa luyện khí, thì ra là Tần Phong có được thiên phú luyện khí khủng bố như thế.
“Người này tuy rằng ở hạ giới có thể xưng là vô địch, nhưng ở trước mặt tiên vương chuyển thế như ta thì vẫn không đủ nhìn!”
Khóe miệng Uyên tổng phác họa nụ cười tự tin của Long Vương.
Dự định thừa dịp Tần Phong còn chưa đạt tới đỉnh phong liền thu phục đối phương, để sau này mình trở lại tiên giới thực hiện tự do tiên khí.
"Leng keng, nhiệm vụ trở thành đại hôn quân thống nhất Hoang Cổ…”
"Leng keng, chúc mừng túc chủ áp bách mấy chục vạn người tu luyện đào kênh đào, dùng vũ lực mạnh mẽ trấn áp, độ hoàn thành nhiệm vụ trước mắt là 70%!!”
“70%!!”
Tần Phong không khỏi sáng mắt lên, không ngờ thoáng một cái đã tăng lên 20%.
Làm cho hắn hận không thể hiện tại đi dốt lang yên, diễn một hồi kịch hong Hỏa Hí Chư Hầu cho các ái phi...
"Ừm!?"
Tử Diên tò mò nhìn về phía Tần Phong, không rõ hắn đang nói thầm cái gì.
Tuy nhiên từ biểu tình của hắn thì không khó nhận ra, hắn khẳng định lại kìm nén thứ gì đó, đây là nàng dựa trên kinh nghiệm từ nhỏ của hai người mà tổng kết ra.
"Tại sao lại nhìn trẫm như vậy!?"
Tần Phong bỗng nhiên hơi chột dạ, sau đó lập tức nghiêm túc, nói: "Trẫm là một nam hài có nội hàm, có tu dưỡng, tam quan đúng đắn.”
"Có nội hàm, có tu dưỡng!?"
Tử Diên nhịn không được trợn trắng mắt, không biết ai cho Tần Phong dũng khí.
Tuy rằng nàng cũng không can thiệp vào nội chính của Đại Tần, nhưng cũng nghe nói qua Tần Phong làm những chuyện hoang đường kia, vì ven đường thưởng thức cảnh đẹp, cư nhiên hạ lệnh cho mấy chục vạn tu luyện giả đi đào một con kênh lớn.
Chỉ riêng chuyện này, thì sao có thể hình dung hắn với có nội hàm, tu dưỡng, tam quan đúng đắn đây!?
"Thái độ gì đây!?”
Tần Phong rất là không vui, vội vàng chứng minh: "Trẫm mỗi lần thấy trưởng bối đều là lấy lễ đối đãi, nhất là đại di Nguyệt Thần của ngươi, đây có tính là nội hàm hay không?!”
"Ừm!?"
Đôi mắt đẹp của Tử Diên lập tức hơi híp lại, luôn cảm thấy Tần Phong còn chưa hết hy vọng đối với đại di của nàng.
"Còn có..."
Tần Phong tiếp tục nói: "Trẫm mỗi lần đối địch, đều chỉ dùng ba phần lực, đây có tính là tu dưỡng hay không?!”
“Bệ hạ, thật đúng là có tu dưỡng!”
Tử Diên nghiến răng nghiến lợi, nói: "Đối địch chỉ dùng ba phần lực, đối với thần thiếp lại dùng mười phần lực!”
“Khụ khụ, không cần cưỡng ép lái xe!”
Tần Phong ho khan che giấu xấu hổ, lại tiếp tục nói: "Trẫm mỗi lần nhìn thấy tiểu tỷ tỷ xinh đẹp, đều muốn cho các nàng một nhà, đây có tính là tam quan đúng đắn!?”
“A, hôn quân!”
Tử Diên không chút che dấu khẽ hừ một tiếng, còn vươn tay ngọc bóp Tần Phong một cái.
"Đau, đau, đau!
Tần Phong làm bộ kêu đau, cũng nhân cơ hội bắt lấy tay Tử Diên.
Ngay sau đó một phen đem Tử Diên kéo vào trong ngực, muốn cho nàng lần nữa cảm thụ được cái gì gọi là mười phần lực.
“Bệ hạ, chờ một chút!”
Tử Dio cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của Tần Phong, khuôn mặt trắng nõn nổi lên một tia đỏ ửng.
Tuy nhiên vẫn thẹn thùng ngăn Tần Phong lại, chỉ chỉ con mèo nhỏ màu trắng đang cuộn tròn ngủ ở bên cạnh.
Bạch Miêu này chính là Hoa Linh, bản thể là Ngân Nguyệt Ngự Miêu.
Từ sau khi Tử Diên biết nàng là Ngân Nguyệt Ngự Miêu, thì liền trở thành linh vật độc quyền của Đại Tần, không cần phải vì mấy lượng bạc vụn mà liều mạng đánh chữ, mỗi ngày chờ Tử Diên cho ăn đúng giờ là được.
“Con mèo này đúng là không có mắt!”
Tần Phong tức giận nghiến răng nghiến lợi, giơ tay vỗ lên mông nó.
"Meo!!”
Hoa Linh bừng tỉnh kêu lên.
Nàng còn không hiểu Tần Phong gọi mình làm gì, tại sao lại đánh vào mông nàng!?
“Bổn y tiên nhất định sẽ bắt được ngươi!”
Cách đó không xa, Hữu Dung nghe được tiếng mèo kêu, tức giận nắm chặt nắm đấm nhỏ của mình.
Từ sau khi Hoa Linh được Tử Diên bao nuôi, những tiểu thuyết mà nàng đọc đã hoàn toàn bị cắt đứt.
Mà Tử Diên nhìn qua ôn nhu hiền lành, kì thực giống như Vu Lan, đều là nữ ma đầu giết người không chớp mắt, khiến cho nàng không dám đi lên cướp Hoa Linh.



Bạn cần đăng nhập để bình luận