Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 335. Không có thiên phú

Chương 335. Không có thiên phú
Sau khi Côn Luân bí cảnh đóng cửa, toàn bộ Hoang Cổ đều không ngừng nổ ra các sự kiện lớn.
Tháng thứ nhất. . .
Tất cả đại thế lực vì tìm kiếm đám tiểu bối nhà mình mà nhao nhao xuất động, cũng vì sự kiến biến mất của hơn 80 phần trăm tiên tinh mà bắt đầu vây bắt Lâm Tam.
Kết quả lại tận mất chứng kiến đệ nhất thiên kiêu Hoang Cổ Tần Phong trỗi dậy mạnh mẽ, còn có tình nghĩa huynh đệ vô cùng sâu đậm giữa hắn và Lâm Tam.
Tháng thứ hai. . .
Âm Nguyệt hoàng triều thừa dịp liên quân thế gia Đại Hạ vây bắt Lâm Tam, liền lập tức lấy thế sét đánh không kịp bưng tai mà tấn công Đại Hạ hoàng triều, từ đây mở ra cuộc khai chiến chính thức giữa hai đế quốc đứng đầu Hoang Cổ.
Tháng thứ ba. . .
Tần Phong mang binh diệt Kim Ưng tông; Mộc Tú căn cứ vào phỏng đóng không có lửa thì sao có khói mà vang vọng Hoang Cổ, dẫn tới tất cả đại thế lực triển khai vây bắt Lâm Tam cùng Thần Tú, thậm chí không tiếc vây công một trong ba đại thánh địa, Tạo Hóa tiên tông.
Tháng thứ tư. . .
Chín tiếng chuông của Lâm Tam khiến cho đại lão thượng giới chú ý, Tần Hạo đăng đỉnh Đăng Tiên đài, lấy lại Chí Tôn Vương giả.
Tần Phong lưu vong Vạn Ma tháp, Ma Tộc phát động bạo loạn muốn phá tháp ra ngoài, Tần Phong một kiếm trấn vạn ma khiến cho Ma Tộc cúi đầu xưng thần, giải quyết triệt để vấn đề xâm phạm biên giới trong vài vạn năm qua của Âm Nguyệt hoàng triều.
Tháng thứ năm. . .
Tần Phong bắt được ma đầu giết người không chớp mắt là Phương Trường, mời tất cả các đại thế lực đến để đấu giá bốn vị trí Đại Đế.
Chỉ là trở ngại Phương Trường là một nam nhân, tất cả đại thế lực bận tâm mặt mũi của mình, cho nên đại đa số cũng không có lựa chọn ứng ước.
Thẳng đến Tần Phong luyện chế ra mặt nạ có thể ẩn tàng khí tức cùng biến đổi thân hình, khiến cho số lượng người đến thành đô của Âm Nguyệt hoàng triều tăng vọt lên mấy lần, dù một mạt nạ có giá 10 vạn linh thạch cực phẩm thì vẫn có người mua.
Dù linh thạch cực phong trong nhà có nhiều như thế nào thì cũng không đào ra được một Đại Đế.
"Bất tri bất giác, đã mười sáu tuổi!"
Tần Phong bấm ngón tay tính toán thời gian, phát hiện đã rời Tần gia được tám năm.
"Bẹp, bẹp. . ."
Tiểu Bạch không tim không phổi mà ngồi trên bờ vai Tần Phong, đem từng khỏa đan dược ném vào miệng mình.
Đây là đan dược mà Tần Phong luyện chế cho nó, hiện tại thứ này đã rất khác so với phiên bản sềnh sệch trước đó, bởi Tần Phong đã thành công luyện chế ra đan dược hoàn chỉnh.
“Nó ăn hết sạch rồi!?”
Thiên Quân, Vạn Mã lòng vẫn còn sợ hãi mà nhìn về phía những viên đan dược kia.
Mấy ngày gần đây, Tần Phong đã hoàn toàn đắm chìm trong thú vui luyện đan, chỉ là thiên phú luyện đan và luyện khí của hắn hoàn toàn chính là một trời một đất.
Cho dù thứ luyện chế ra giống như đan dược, thì nó vẫn có thể khiến người ta kêu thấu trời xanh, quỷ khóc sói gào, chết ngay tại chỗ.
Nhưng ngay cả tiên dược mà chó không thèm ăn, Tiểu Bạch lại có thể ăn một cách thích thú, mà khí tức của nó thì lại đang không ngừng tăng lên.
Điều đó làm cho Tần Phong sinh ra một loại ảo giác, bản thân không chỉ là tuyệt thế vô song Luyện Khí kỳ tài, mà còn là một tuyệt thế vô song luyện đan kỳ tài, sau đó dự định đêm tuyệt phẩm đan dược do mình luyện chế ra bán đấu giá.
"Nếu không ngươi đi lên khuyên nhủ thử!?"
Thiên Quân quay đầu nhìn về phía Vạn Mã, để hắn ta lên nói lời thật lòng với Tần Phong.
"Ô ô. . ."
Vạn Mã lắc đầu liên tục, đánh chết cũng không đi.
Vạn nhất Tần Phong không tin, lại kêu mình ăn thử, vậy chẳng phải kêu mình đi chết tiếp!
“Vậy thì chỉ có thể chúc những người kia may mắn!”
Thiên Quân thầm mặc niệm ba giây cho những người mua phải đan dược này, trông cậy Tần Phong có thể tự nhận thức thì chỉ sợ khó hơn lên trời.
Đầu tiên Thương Thiên Bá Thể vĩnh viễn không thiếu máu của hắn, Tam Thập Tam Thiên Tạo Hóa quyết có thể phục sinh máu, hơn nữa còn có thiên phú tu luyện tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả (thời trước không có ai, sau cũng không ai được như vậy), kiếp này chỉ sợ không cần phải ăn đan dược do chính mình luyện chế.
Tiếp theo là Tiểu Bạch một mực lừa dối ở bên cạnh, hắn căn bản sẽ không hoài nghi bản thân sai.
. . .
Bên trong thành đô của Âm Nguyệt hoàng triều.
Thế lực khắp nơi cũng đang mua mặt nạ do Tần Phong luyện chế.
Ngoại trừ có thể thay đổi thân hình cùng ẩn tàng khí tức không bị người quen phát hiện, thì còn có một thực tế là chiếc mặt nạ này chính là tấm vé tham gia buổi đấu giá và chỉ những người đeo chiếc mặt nạ này mới có thể vào hội sở đấu giá.
Bất quá tất cả đại thế lực đến cùng vẫn phải giữa mặt mũi, cho nên cũng không có tự mình đi ra mua sắm.
Lúc này ——
Một tên nam tử mặc hoa phục, lén lén lút lút trên đường, sau khi xác nhận không có ai chú ý thì mới nhanh chóng đi vào hẻm nhỏ.
Chỉ thấy một tên nam tử sớm đã chờ hồi lâu, nhìn thấy nam tử hoa phục đến, hắn liền vội vàng gật đầu cúi người, đưa mặt nạ ra.
"Rốt cục cũng mua được!”
Nam tử hoa phục ngạc nhiên cầm mặt nạ lên, quả thật như trong truyền thuyết, biến đổi thân hình cùng ẩn tàng khí tức, coi như người quen cũng không nhận ra được.
Đúng lúc này ——
Một giọng nói mười phần gợi đòn vang lên trong hẻm nhỏ: “Nhìn Lam Ngân Triền Nhiễu của ta!!”
"Người nào!?"
Nam tử hoa phục giật mình, chỉ cảm thấy toàn thân bị vật gì đó cuốn lấy.
Hưu một tiếng!!
Không đợi nam tử hoa phục kịp phản ứng, liền bị một bóng đen tiến đến trước mặt, chỉ thấy được đối phương không có tay phải thân mật, mà tay trái còn cầm chùy, đập về phía hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận