Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1634 - Tần Phong ca ca



Chương 1634 - Tần Phong ca ca




“Mồi nhử?”
Hai nữ tử liếc mắt nhìn nhau, tất cả đều cảm thấy khó hiểu.
Phải biết Tần Phong chỉ mới phi thăng được hơn một năm, coi như hắn để lộ chuyện Đại Tiên Thiên chí bảo ra ngoài, thì cũng có đủ năng lực làm hắc thủ sau màn kia!
“Các ngươi không nên xem thường Tần Phong, thực lực của hắn có thể vượt qua tưởng tượng của các ngươi!”
Vu Lan dường như nhìn ra nghi hoặc của hai người, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Đừng nhìn hắn là đệ nhất khí tu Thiên Tư Bảng, 38 Võ Tu Thiên Tư Bảng, nhưng thiên phú chân thật của hắn còn mạnh hơn Long Ngạo Thiên gì đó rất nhiều.”
“Nữ đế, thuộc hạ có lời này không biết có nên nói hay không!”
Một nữ tử giáp bạc thấy Vu Lan không phản đối, cẩn thận mở miệng nói: "Kỳ thật lấy điều kiện các phương diện của Tần Phong mà nói, đừng nói là ở Tiên giới, coi như là phóng nhãn toàn bộ Chư Thiên Vạn Giới cũng là tồn tại tương đối nổ tung, đây là nam nhân duy nhất có thể xứng đôi với Nữ Đế ngài, huống chi hai người các ngươi kiếp này vốn là một đôi tình nhân.”
“Đúng vậy, ông trời an bài duyên phận lớn nhất!”
Một nữ tử giáp bạc khác cũng nhìn ra tâm tư của Vu Lan, vội vàng mở miệng phụ họa nói: "Nữ đế, Tần Phong thật sự có thể gả, ngài không ngại suy nghĩ một chút..."
"Ai muốn gả cho tiện nhân đó!"
Vu Lan giống như bị đâm thủng tâm tư, lập tức thẹn quá hóa giận nói: "Bản đế là Hàn Nguyệt tiên đế, chúa tể hàng tỉ sinh linh Bắc vực, là tồn tại chí cao vô thượng, làm sao có thể giống như nữ nhân tầm thường lâm vào tình trường nữ nhi!?”
“Xin nữ đế trách phạt!”
Hai nữ tử giáp bạc hoảng sợ quỳ xuống nhận sai.
“Bản đế tuyệt đối sẽ không thích tiện nhân kia!”
Vu Lan tức giận lẩm bẩm, cũng lần nữa cảm thụ được đau đớn.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ khiến thiên tuyển chi nữ cấp thần thoại đau đớn, thu hoạch được 20 vạn điểm phản diện!”
“Lan Bảo Bảo!?”
Vẻ mặt Tần Phong không khỏi sửng sốt, ngay sau đó liền phiền muộn.
Từ lần trước Lan Bảo Bảo thức tỉnh, hắn liền đi tìm tin tức của nàng, nhưng không biết nàng hiện tại đang ở nơi nào, có cần cố gắng tích góp tiền làm của hồi môn hay không.
Đinh một tiếng!
Đá truyền tin của Tần Phong đột nhiên vang lên, dọa hắn vội vàng nhìn Tử Diên.
Chỉ thấy Tử Diên đang nằm sấp trên giường ngủ say, trên da thịt trắng nõn không chỉ có đỏ ửng chưa tiêu tan, còn có từng chút mồ hôi trong suốt, giống như người làm công tăng ca về nhà, toàn thân không còn khí lực.
“May mắn không đánh thức nàng!”
Tần Phong vội vàng rón rén vén chăn lên, chờ ra khỏi cung điện mới dám xem xét tin tức.
Chỉ thấy tin tức là Tần gia thủy tổ gửi tới, mặt trên viết ông được bổ nhiệm làm chấp sự cấp một, hiện tại phụ trách quản lý một tòa phòng chứa đồ trên Tiên Chú Phong.
“Cái này không được!”
Tần Phong xem xong tin tức, nhịn không được lo lắng.
Sắp xếp Tần gia thủy tổ làm chấp sự phòng chứa đồ, giống như đặt sinh viên đại học trong một phòng chứa hàng tết, có thể ăn bao nhiêu đường quất thì còn phải xem năm nay mẹ mua được bao nhiêu, muốn ăn giò lớn cũng phải phụ thuộc vào mẹ làm được mấy cân.
Nghĩ đến đây --
Tần Phong vội vàng gửi tin cho lão tổ tông, bảo ông ngàn vạn lần phải khống chế mình một chút.
Hắn không phải quên giấc mộng Tiên Minh tư hữu hóam mà là nếu Diệt tinh hạm xảy ra vấn đề chất lượng, vậy kế hoạch Nam Thiên Môn khẳng định sẽ mắc cạn.
Làm người tuyệt đối không thể vì nhỏ mất lớn!
“Yên tâm!”
Tần gia thủy tổ gửi tới tin tới, tỏ vẻ mình biết chừng mực.
Ông làm việc trong phòng chứa đồ cấp một gần một tháng, ngoại trừ lấy chút tài liệu đáng giá để tặng nhân tình, đi tạo quan hệ cho mình, thì cũng không có làm chuyện gì khác người.
“A này!!”
Tần Phong im lặng tại chỗ, không biết nên nói gì.
“Tần Phong ca ca!”
Tiểu Nhu thấy Tần Phong đi ra khỏi cung điện, lập tức hai mắt đẫm lệ nhào vào trong ngực.
Ngay sau đó liền bắt đầu lên án tên buôn thuốc Hữu Dung đã đào Thiên Tài Địa Bảo mà nàng vất vả bồi dưỡng, sau đó rửa sạch sẽ cầm về nhà đi ngâm rượu.
“Không khóc, không khóc, Tiểu Nhu không khóc!”
Tần Phong đau lòng ôm Tiểu Nhu, không quên nhẹ giọng an ủi: "Đợi lát nữa Tần Phong ca ca liền đi tìm Hữu Dung, hung hăng đánh nàng một trận, để xả hận cho Tiểu Nhu muội muội..."
“Nếu không, hay là quên đi!”
Tiểu Nhu nghe vậy liền mềm lòng.
“Ngươi chính là quá tâm thiện!”
Tần Phong nhìn tiểu đáng thương trong lòng, quyết định phải bồi thường thật tốt cho nàng.
Chỉ thấy đôi đồng tử của hắn bắt đầu xảy ra biến hóa, muốn thả Tiêu Cửu Nương ra.
Ngay sau đó lại bộc phát ra một cỗ lực kéo khủng bố, dời Bồ Đề cổ thụ trong Trọng Đồng ra ngoài.
Khi Bồ Đề cổ thụ từ trong Trọng Đồng được đưa ra ngoài, cung điện trên đỉnh núi giống như được bao trong một lĩnh vực, không chỉ xuất hiện một vầng trăng tròn mà còn có ánh sao lấp lánh che kín bầu trời đêm.
“Đây là cái gì?”
Tiểu Nhu kinh hãi đến mức môi anh đào hơi mở ra, ngẩng đầu nhìn Bồ Đề cổ thụ cao lớn.
Nàng chỉ cảm thấy thân ở dưới tàng cây trở nên thanh tĩnh, giống như thiên phú được gia tăng gấp mấy vạn lần, trước kia không nghĩ ra chuyện gì, hiện tại lập tức liền nghĩ ra.
“Bệ hạ!!”
Tiêu Cửu Nương mờ mịt mở mắt, thấy Tần Phong thì lập tức u oán.
Vốn tưởng rằng Tần Phong mang mình ra ngoài để thuận tiện tùy thời dập lửa, vì thế nàng còn chuẩn bị rượu cùng đồ ăn ngon ở trong thế giới Trọng Đồng, mỗi ngày kiên trì tẩy rửa, nhưng đợi trái đợi phải cũng không được được hỏa khí của Tần Phong.



Bạn cần đăng nhập để bình luận