Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1536 - Mai danh ẩn tích tiếp tục cẩu



Chương 1536 - Mai danh ẩn tích tiếp tục cẩu




Hả!?
Tiền Đa Đa sững sờ tại chỗ, thật không ngờ rằng sẽ có hai loại đáp án.
“Súc sinh!”
Triệu Trường Sinh không nhịn được nói thầm một tiếng, quyết định cách xa một người một thỏ một chút.
Mặc dù tới bây giờ y vẫn chưa hiểu vì sao một người một thỏ này phải nhằm vào mình, nhưng dựa vào các hành động không có giới hạn này, mình nhất định phải nhanh chóng rời xa bọn họ, nếu không sau này không biết còn chuyện gì xảy ra nữa.
Lỗ tai Tần Phong khẽ động, mỉm cười nhìn Triệu Trường Sinh.
“Tần sư đệ!”
Triệu Trường Sinh trong nháy mắt khôi phục bình thường, bưng chén rượu lên, vẻ mặt hắn áy náy nói: "Chén rượu này xem như sư huynh bồi tội cho đệ, ngươi tạo cơ hội cho sư huynh, nhưng sư huynh lại không thể hiểu được dụng tâm lương khổ của ngươi.”
“Hay lắm, tên gia hỏa này biết diễn hơn cả ta!”
Tần Phong không nhịn được chửi thầm một tiếng trong lòng, nhưng cũng nâng chén rượu lên, ra vẻ nghiêm túc nói: "Triệu sư huynh nói gì vậy, sư huynh đệ đồng môn chúng ta giúp đỡ lẫn nhau, cổ vũ lẫn nhau là việc nên làm, sau này đừng nói những lời như vậy nữa.”
“Tần sư đệ, không cần nói gì nữa!”
Triệu Trường Sinh ra vẻ cảm động không thôi, một ngụm uống một hơi cạn sạch rượu trong ly.
"Tất cả đều ở trong rượu!"
Tần Phong cũng không nói hai lời, uống hết rượu trong một ngụm.
“Thật là tình nghĩa sư huynh đệ làm người ta hâm mộ!”
Mọi người đồng loạt nhìn bọn họ với ánh mắt hâm mộ, ai cũng muốn có một huynh đệ như vậy.
“Hửm!?”
Tiểu Bạch nhìn qua nhìn lại hai người, luôn cảm thấy có gì đó không đúng.
Đúng lúc này - -
Cửa ngoài có thủ hạ đi vào báo cáo, tiểu trấn đã hoàn thành đúng hạn.
Chỉ thấy cách tiểu trấn của bọn họ không xa, một tiểu trấn hoàn toàn mới đột ngột mọc lên, không những được phục chế mà còn bảo đảm chất lượng, lại còn đầy đủ đồ dùng, chỉ việc đem hành lý vào ở.
“Đây là năng lực của tiền sao?”
Tần Phong đi ra ngoài quan sát, trong lòng không khỏi cảm khái.
Vốn tưởng rằng chỉ cần mình chịu cố gắng là có thể sống cuộc sống mà mình muốn, nhưng ai biết phấn đấu hơn hai mươi tuổi, ngay cả vạch xuất phát của người ta cũng không chạm tới.
"Thỏ ta không chịu nổi nữa rồi!"
Đôi mắt Tiểu Bạch lập tức đỏ lên, thật sự muốn xông lên trói người lại.
Nhưng còn chưa bắt đầu hành động, nó đã bị Tần Phong một phen đè xuống, hắn tỏ vẻ bọn họ sẽ không làm chuyện cướp bóc trái pháp luật, thiếu tiền có thể lẽ thẳng khí hùng đi mượn.
“Tiền gia!”
Vẻ mặt thủ hạ nịnh nọt hồi báo: "Sau khi chúng ta nhận được mệnh lệnh của ngài thì đã lập tức điều động một vạn tên Địa Tiên, thành công xây dựng một trấn nhỏ sau một canh giờ, hoàn toàn phục chế dựa theo trấn này, cam đoan mỗi chi tiết đều giống nhau như đúc."
“Không tồi, thưởng!”
Tiền Đa Đa hài lòng gật đầu nói: "Mỗi tên Địa Tiên thưởng mười viên Tiên Tinh thượng phẩm, lại tiêu thêm 1000 viên Tiên Tinh cực phẩm mua một vài thị nữ về, nhất định phải để đồng minh Lăng Tiêu cung cảm thấy như ở nhà."
“Rõ!”
Thủ hạ ôm quyền lĩnh mệnh, xoay người đi xuống chấp hành.
Đây chính là cuộc sống của người có tiền?
Đệ tử Tiên Minh thấy thế, vẻ mặt ai cũng hâm mộ, hận không thể cắt cổ đầu thai lần nữa.
Về phần đệ tử Lăng Tiêu Cung thì ai cũng u sầu, đối với việc khách đến ở như đang thể nghiệm, bọn họ cảm thấy vẫn là năm viên Tiên Tinh cực phẩm thơm hơn một chút, dã ngoại hai ngày cũng không có gì không tốt.
Lúc này......
Một cái cây cách đó không xa.
Lục gia đang đứng trên cành cây, tay cầm tẩu thuốc chép miệng.
Sau khi Tần Phong rời khỏi Tiên Minh, Tứ trưởng lão lập tức chạy tới Lang Gia Phong của hắn ta, sau đó bắt đầu một khóc hai nháo ba thắt cổ, cuối cùng nể tình cha mình, hắn ta đã tự mình ra tay hộ tống Tần Phong.
“Hình như còn có thu hoạch ngoài ý muốn!”
Lục gia nhìn Triệu Trường Sinh, nhẹ nhàng phun ra một vòng khói.
Là Lục trưởng lão của Tiên Minh, hắn ta tất nhiên có thể nhận ra, vừa rồi Triệu Trường Sinh đã che giấu thực lực khi chiến đấu với Tô Uyển.
Phát hiện này khiến hắn ta mừng như điên......
Bởi vì Tô Uyển là thiên kiêu xếp hạng ba mươi trên Võ Tu Thiên Tư Bảng, hiện tại Triệu Trường Sinh đang che giấu thực lực mà vẫn có thể đánh ngang tay, chẳng phải chứng tỏ Triệu Trường Sinh có tư chất của ba mươi vị trí đầu trên Võ Tu Thiên Tư Bảng sao?
Nhưng khi hắn ta gửi tin tức trở về mới phát hiện......
Triệu Trường Sinh này chỉ là một gã đệ tử bình thường của Tàng Thư Các, bình thường cũng chỉ thích đọc sách, chỉ như người bình thường ở trong mắt sư huynh đệ, chưa hề thể hiện ra dáng vẻ kinh diễm gì đó.
“Tiểu tử này rốt cuộc là không tranh sự đời, hay là gian tế do thế lực khác phái tới?”
Lục gia nhìn Triệu Trường Sinh từ phía xa, quyết định nên quan sát thêm một chút.
Ô ô......
Triệu Trường Sinh không nhịn được run rẩy một cái, chỉ cảm thấy tóc gáy trong nháy mắt dựng đứng.
Nhưng khi y nghi hoặc nhìn xung quanh, y lại chẳng nhìn thấy ai, ngay cả Tần Phong cũng không có gì khác thường, hắn đang nhìn tiểu trấn vừa rồi mới kiến thành ở phía trước.
“Tại sao lại như vậy!?”
Trong lòng Triệu Trường Sinh nói thầm.
Từ sau khi y miệng tiện bắt chuyện với Mộ Dung Tĩnh thì cứ hai ba ngày lại xuất hiện loại cảm giác kỳ quái này, cũng khiến cho trong lòng y càng thêm sợ hãi, không có một chút cảm giác an toàn nào.
“Cường giả tiên giới nhiều như vậy, ta cũng không muốn chết!”
Trong lòng Triệu Trường Sinh cảm thấy thấp thỏm lo âu, tự hỏi mình phải ứng phó như thế nào.
Hiện tại có tiện nhân Tần Phong nhìn chằm chằm mình, sau này chắc sẽ không còn sống yên ổn được nữa, không bằng nhân cơ hội lần này chạy nhanh, tìm một nơi không ai nhận ra mình, mai danh ẩn tích tiếp tục cẩu.
Chờ đến khi Tần Phong, Long Ngạo Thiên đều chết sạch, mình sẽ ra ngoài đi dạo.
Về phần có thể khiến Tần Phong và Long Ngạo Thiên chịu chết hay không, y có lòng tin mười phần vào chuyện này, bởi vì y đã nhận được Trường Sinh Đại Hào chi ấn ngoài ý muốn, có được sinh mệnh vô cùng vô tận.
“Có thể đứng trên đỉnh sinh mệnh, nhìn Tử Thần vô năng cuồng nộ!”



Bạn cần đăng nhập để bình luận