Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 287. Tình huynh đệ cảm động

Chương 287. Tình huynh đệ cảm động
"Đế Quân!!"
Tần Phong nhìn thấy binh quyền đã được thu hồi thành công, vui vẻ hướng về phía phương hướng Lục Đạo Đế Quân rời đi, kêu lên: “Hai ngày này, tâm tình của ta không tốt, cần vài ngày nghỉ ngơi, đợi khi nào tâm tình tốt hơn, ta sẽ đến vui vẻ hướng về phía Lục Đạo Đế Quân rời đi
"Ngọa tào, cái này TM còn có thể xin nghỉ phép?!"
Các phương đại lão đều ngây người, cảm giác thế giới quan muốn sụp đổ.
Người khác khi đối mặt với Lục Đạo Đế Quân thì ngay cả thở mạnh cũng không dám, thế nhưng hắn lại liên túc khiêu khích uy tín của Lục Đạo Đế Quân, là ỷ lại sủng mà kiêu, thật đúng là không có đem Lục Đạo Đế Quân đặt ở trong mắt.
"Thôi đi, chưa thấy qua việc đời!"
Tần Phong ghét bỏ nhếch miệng, cảm thấy bọn hắn quá kinh hãi tiểu quái.
Cần biết, hiện tại thời đại đã thay đổi.
Trước kia đi làm không đạt được thứ hạng thì nhất định sẽ bị phạt, hiện tại đi làm là ta đạt được thứ hạn, lão bản ở bên ngoài còn phải chạy một vòng.
Đi làm mà không chơi lão bản thì còn có ý nghĩa gì!?
"Theo ngươi!"
Giọng nói của Lục Đạo Đế Quân truyền đến, trong lòng còn hung hăng lẩm bẩm.
Vì đại cục!
Vì đại cục!
. . .
"Cái gì!?"
Diệp Long cùng Trần Tổ lập tức mất bình tĩnh, không nghĩ tới Lục Đạo Đế Quân lại đồng ý.
“Như vậy cũng đồng ý!?”
Các phương đại lão nhìn chằm chằm Tần Phong, sau đó cũng nhanh chóng biến mất ngay tại chỗ.
Bất kể là vì cái gì mà Lục Đạo Đế Quân đồng ý yêu cầu nghỉ phép của Tần Phong, nhưng sự thiên vị của ông ta đối với Tần Phong đã rõ như ban ngày.
Ở trong đó đại biểu hàm nghĩa, không cần nói cũng biết.
"Đáng chết!!"
Diệp Long cùng Trần Tổ khắp khuôn mặt đều là phẫn nộ, hiển nhiên còn không có dự định từ bỏ đế vị.
Coi như Lục Đạo Đế Quân chính miệng thừa nhận đem đế vị truyền cho Tần Phong, bọn hắn cũng sẽ không dễ dàng từ bỏ quyền lợi chí cao vô thượng kia, nếu như cúi đầu xưng thần với hắn thì không bằng oanh oanh liệt liệt chết đi.
"Đế Quân, ta kháng nghị!!"
Nhất Kiếm không cam tâm mà lớn tiếng gọi, cảm thấy xử phạt này quá tùy ý.
Gã hoàn toàn có thể tưởng tượng được sau khi mọi người nghe được xử phạt này, thì sẽ chế giễu Danh Kiếm sơn trang gã vô năng, ngay cả năng lực đòi lại công đạo cho tiểu đệ của mình cũng không có.
"Thiếu trang chủ, lý trí!"
Thất đại kiếm nô vội vàng ngăn chặn miệng của Nhất Kiếm, sợ làm Lục Đạo Đế Quân không cao hứng.
Mặt mũi Nhất Kiếm tràn đầy phẫn nộ, kêu to để phát tiết lửa giận trong lòng.
Gã vốn định làm một thanh niên vì dân vì nước, thế nhưng cuối cùng lại nhìn thấy sự dơ bẩn của thế giới này, trên đời không có công bằng, vậy thì để các ngươi nhìn xem bảo kiếm của gã có sắc bén hay không.
"Chúng ta đi!"
Nhất Kiếm giống như nghĩ ra chuyện gì, trước khi đi còn nhìn chằm chằm về phía Tần Phong.
“Tên trùm phản diện này, muốn hắc hóa đúng không!?”
Tần Phong nhịn không được thì thào một tiếng, luôn cảm thấy có người muốn cướp làm ăn của hắn.
"Tần Phong, ngươi rốt cuộc muốn làm gì!?"
Nguyệt Thần đi đến bên cạnh Tần Phong, trong lòng giận không chỗ phát tiết.
Vốn dĩ chỉ cần bị phạt một chút liền không sao, thế nhưng hắn lại nhất định phải tự tay mình giao binh quyền ra, hiện tại trở thành một tư lệnh không có miếng.
"Nguyệt Thần, đây là ngươi không đúng!"
Lam Ma theo sát phía sau, cười tủm tỉm nói: "Hiền tế ta muốn làm gì, còn cần phải được ngươi đồng ý sao!?”
"Ha ha!"
Nguyệt Thần ghét bỏ cười nói: "Hiền tế? Bảo bối nữ nhi của ngươi chỉ xứng làm thiếp.”
“Cái này ngươi nói thì cũng không tính!”
Lam Ma lười nhác đấu võ mồm cùng Nguyệt Thần, mà quay đầu hỏi: "Tần Phong, có rảnh thì đến Lam Ma cung ăn bữa cơm, nói chuyện thường ngày!?”
"Chuyện thường ngày!?"
Sắc mắt của Tần Phong bắt đầu rồi rắm, tự hỏi có muốn mang theo lễ vật hay không.
Làm một tên quân tử nho gia nghiêm chỉnh tự nhiên không thể đến tay không, nhưng tặng thứ quá quý giá thì có vẻ hơi tục khí, nghĩ nghĩ, vẫn là mang một số vật dụng cần thiết hàng ngày là được…
Rất nhanh ——
Tin tức liên quan đến chuyện Tần Phong mang binh diệt Kim Ưng tông đã truyền ra ngoài, cũng truyền đến các thế lực ở sát vách Đại Hạ hoàng triều.
"Cái gì? Tiểu Phong diệt Kim Ưng tông!!"
Sau khi nghe được tin tức, các lão tổ Tần gia đều có tâm tình tốt.
“Đứa trẻ này thật là!”
Thập tổ vô cùng vui vẻ, nhưng đồng thời cũng rất phiền muộn.
Ông ta định lén làm lão lúc, đến diệt Kim Ưng tông, khiến cho bọn hắn sống trong sợ hãi, nhưng ai biết rõ nửa đường giết ra một tên Tần lão lục, cướp đoạt sinh ý của ông ta.
Nhưng sau đó tất cả lão tổ đều lo lắng, cảm thấy Tần Phong làm việc quá hấp tấp, làm như vậy chẳng phải muốn nói cho thiên hạ biết mình còn có quan hệ với Tần gia hay sao.
Đặc biệt là vừa đoạt được binh quyền liền bị thu lại, nhiều năm vất vả cố gắng đều uổng công, còn bị đày đến Vạn Ma tháp nửa tháng, đó chính là nơi cửu tử nhất sinh a!
“Tiểu Hạo có ca ca như vậy, thật sự là phúc khí của hắn!”
Lão tổ của Tần gia nhịn không được mà cảm khái một tiếng, biết rõ Tần Phong làm như vậy cũng là vì Tần Hạo.
Vị đệ đệ ngu xuẩn này, hắn có thể bên ngoài chịu nhục bảy năm, cũng vì ước hẹn ba năm của đệ đệ ngu xuẩn, để y có thể toàn thân trở ra, hắn không tiếc tự mình mạo hiểm, lấy thân làm mồi nhử kẻ địch.
Bây giờ hắn thà hủy bỏ sự nghiệp mà mình đã dày công vun đắp suốt bảy năm, cửu tử nhất sinh tiến vào Vạn Ma tháp cũng phải báo thù cho đệ đệ.
Tình huynh đệ như vậy, thật khiến người ta cảm động!
Thập tổ sắc mặt nghiêm túc hỏi: "Lão tổ, hiện tại tiểu Phong đã ra tay, nhóm Tần gia chúng ta phải ứng đối như thế nào!”
"Không cần khẩn trương!"
Thủy Tổ tay sợi râu, khẽ cười nói: "Hiện tại Tần gia chúng ta đã không còn bị động như bảy năm trước, áp lực không phải Âm Nguyệt hoàng triều, cũng không phải Tần gia chúng ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận