Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 53. Nam Nhân Là Hàng Hiếm

Chương 53. Nam Nhân Là Hàng Hiếm
Mặc dù tu vi không thể gia tăng cao, nhưng những năng lực khác lại được khai phá.
Thượng thương kiếp quang trở nên mạnh mẽ, ngoại trừ tốc độ của trùng đồng bị chậm lại thì việc phân giải động tác, thấu thị bản nguyên, trùng đồng còn cảm ngộ ra âm dương nhị khí thần quang.
Tuy nói Tần Phong chỉ có tu vi Siêu Phàm cửu trọng, nhưng bởi vì căn cơ của hắn rất vững chắc, sát chiêu lại nhiều, cho nên việc giết chết các tu sĩ Nhập Đạo cảnh cũng không phải là việc quá khó khăn.
Điều tiếc nuối duy nhất chính là trong vòng bảy năm qua, hắn không thể gặp được một vị thiên tuyển chi tử nào, gần 70 vạn điểm phản diện, dù có cố gắng dùng tiết kiệm đến đâu thì cũng đã sớm tiêu hao sạch sẽ.
Bây giờ hắn chỉ có thể thông qua tương tác với các tiểu tỷ tỷ trong Nguyệt Thần cung, miễn cưỡng kiếm chút ít điểm phản diện sống qua ngày. Chính vào những lúc này, hắn lại càng tưởng niệm Lâm Tam, hy vọng sẽ sớm ngày gặp được y.
“Bảy năm qua ta bị tửu sắc gây thương tích, khiến cho tu vi rơi xuống một cách trầm trọng, bắt đầu từ hôm nay, ta sẽ kiêng rượu!”
Tần Phong âm thầm hạ quyết tâm nhất định phải cai rượu.
Mặc dù hắn cũng không uống bao nhiêu chén, nhưng chắc chắn nguyên nhân chính là rượu.
Tuyệt đối không phải vì sắc đẹp như lang như hổ ở Nguyệt Thần cung, làm tan rã ý chí con người, mà là vì hắn bận củng cố căn cứ của bản thân.
Đúng!
Chính là vì củng cố căn cơ của bản thân!
…..
“Chớ đẩy, để cho ta nhìn một chút!”
Cách đó không xa, một đám tiểu tỷ tỷ ở Nguyệt Thần cung đang chen lấn nhìn trộm, vừa thấy được cơ bụng của Tần Phong thì liền hưng phấn hét lên.
Cuối cùng thì nam nhân duy nhất ở Nguyệt Thần cung cũng đã trưởng thành!
“Mua vé, mua vé, người nào mua vé thì có thể ngắm nam nhân trong 5 phút!”
Một giọng nói non nớt vang lên, nếu nhìn kỹ thì liền phát hiện đối phương là một con thỏ nhỏ trắng tinh vô cùng đáng iu, cũng chính là linh sủng tiểu Bạch mà Tần Phong nuôi suốt bảy năm qua.
Kể từ bảy năm trước, Tần Phong đã bắt đầu cho nó ăn cà rốt, mà nó vì muốn ăn được một ngụm thiên tài địa bảo chính tông, cho nên cũng bắt đầu tự dưỡng bản thân trở thành một con thỏ.
Ngay từ đầu không biết cố gắng thì sao có thể dễ dàng nhận được thiên tài địa bảo.
Tuy nhiên dưới sự dạy dỗ nhiều năm của Tần Phong, nó rất nhanh liền phát hiện ra cơ hội buôn bán, nam nhân là một mặt hàng hiếm ở Nguyệt Thần cung này.
Từ đó, cứ mỗi lần Tần Phong đi tu luyện ở dưới thác nước, nó sẽ bắt đầu đứng bán vé vào cửa, một khối linh thạch 5 phút, quyết không gạt già trẻ.
Đương nhiên, Tần Phong cũng không phải thường xuyên khoe dáng người ở dưới thác nước, do đó nó liền nghĩ cách lấy một ít đồ vật cá nhân như đồ lót của Tần Phong, đem đi bán đấu giá…
“Thỏ ta thật sự là một con thỏ cần kiệm, biết quản công việc!”
Tiểu Bạch đắc ý kiểm kê linh thạch vừa kiếm được, sau đó lại lôi ra một bộ đồ lót mới trộm hôm qua, chỉ cần đấu giá xong cái này thì nó có thể đi mua thiên tài địa bảo,
“Đồ lót thời kỳ trưởng thành của Tần Phong, giá khởi điểm là 20 khối linh thạch!!”
“Ta ra 25 khối linh thạch!!”
“.........”
Các tiểu tỷ tỷ ở Nguyệt Thần cung đều rất nghiêm túc với nam nhân, cho nên vừa nhìn thấy bộ đồ lót kia thì toàn trường lập tức hét lên.
Hô hô!
Một tiếng xe gió sắc bén dần dần vang vọng trong rừng rộng mênh mông, Tần Phong đứng dưới thác nước, đột ngột mở hai mắt, hiện ra vẻ ác liệt, đồng thời từng đạo kiếm khí vô hình tuôn trào quanh thân.
Đùng!!
Kiếm khí vô hình trong nháy mắt xé rách thác nước, va chạm với năng lượng gần đó khiến nước trong thác bắn lên tung tóe.
Hai mỹ nữ, một lớn một nhỏ xuất hiện bên cạnh thác nước, bọn họ chính là Nguyệt Thần cùng Tử Diên. Tử Diên cũng không còn giống như bảy năm trước, bây giờ nàng đã rút đi vẻ ngây ngô non nớt, mỗi lần nhăn mày nở nụ cười thì đều lộ ra phong tình vô hạn.
Nghe nói những năm này, nàng đi theo Nguyệt Thần để tu luyện một loại công pháp lợi hại mà chỉ có nữ nhân mới tu luyện được.
“Không tệ, ngươi đối với kiếm ý cùng kiếm tâm, lĩnh ngộ càng ngày càng sâu."
Nguyệt Thần nhìn về phía Tần Phong với ánh mắt vô cùng hài lòng, đúng là không uổng công nàng năm đó đánh vỡ cung quy, để hắn làm thần tử của Nguyệt Thần cung, tương lai Nguyệt Thần cung tuyệt đối sẽ bởi vì kẻ này mà trở nên cường đại.
“Nếu không mạnh thì sao có thể gả cho Nguyệt Thần tỷ tỷ, điểm giác ngộ này, ta vẫn phải có.”
Tần Phong để trần thân trên, bày ra dáng vóc thiếu niên ở trước mặt Nguyệt Thần.
Bịch một tiếng!!
Tử Diên tức giận, liền tiến lên đá một cước khiến Tần Phong rơi vào trong thác nước, sau đó thở phì phò nói: “Từ nhỏ đã nhớ thương đại di của ta, thế nhưng bên cạnh còn có một mỹ nhân cao lớn như ta, ngươi lại không nhìn thấy?!”
“Đúng là thật lớn!”
Tần Phong nổi lên mặt nước rồi nhìn về phía trước, cũng không biết những năm nay Tử Diên ăn cái gì mà quy mô càng lúc càng lớn, lớn đến mức hắn một tay cũng không cầm hết.
“Lưu manh!!”
Khuôn mặt nhỏ của Tử Diên đỏ bừng vì bị đùa giỡn, sau đó lại bắt đầu nhào xuống đùa giỡn với Tần Phong.
“Hai người các ngươi đừng làm rộn nữa!”
Nguyệt Thần đã quá quen thuộc với mấy trò lưu manh của Tần Phong, nàng từ tốn nói: “Tần Phong, vài ngày sau chính là vòng loại tử chiến mười năm mới tổ chức một lần của Âm Nguyệt hoàng triều, ngươi có hứng thú tham gia hay không!?”
“Vòng loại tử chiến!?”
Tần Phong nhíu mày lại, hắn cũng đã nghe nói về loại thi đấu này.
Sau khi Âm Nguyệt hoàng triều cải cách vào trăm năm trước, vòng loại tử chiến đã trở thành điểm mấu chổ cho sự quật khởi của Âm Nguyệt hoàng triều.
Có thể hiểu nó như một kỳ thi đại học, các thế lớn tại Âm Nguyệt hoàng triều sẽ đưa nhân tài ưu tú đến tham gia thi cử, chỉ cần thông qua thì sẽ được hoàng triều ưu tiên bồi dưỡng.
Đội ngũ lão sư cường đại, tài nguyên tu luyện phong phú, có thể nói muốn cái gì thì đều có cái đó.
Điểm khác biệt duy nhất so với kỳ thi tuyển sinh là sau khi thiên quân vạn mã qua cầu độc mộc, kỳ thi đại học thất bại thì có thể làm lại, nhưng vòng loại tử chiến lại giống với cái tên của nó, ngoài việc có nhiều người thành công đi qua cầu độc mộc thì cũng có rất nhiều người vĩnh viễn nằm lại trường thi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận