Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 325. Quốc Nạn

Chương 325. Quốc Nạn
Đúng lúc này ——
Một thân ảnh chật vật đang ngăn trước mặt chúng ma và Trần Trường Phong, ngữ khí kiên nghị nói: "Hôm nay chỉ cần Tần Phong ta còn một hơi thở thì quyết không cho phép các ngươi ra ngoài làm nguy hại bách tính trong thiên hạ.”
"Ây. . ."
Bọn người Trần Trường Phong nhìn Tần Phong như vậy thì có chút ngơ ngác, hồi lâu không phân rõ Tần Phong là theo bên nào.
Hiện tại bọn hắn thật vất vả mới đánh ngã Vạn Lý Lãng, đây chính là lúc tốt nhất để toàn quân giành giật từng giây, liều mạng phá vòng vây, giết ra ngoài. Trước khi viên quân của Âm Nguyệt hoàng triều đuổi tới, bức bọn hắn trở lại Vạn Ma tháp.
Nhưng ai biết rõ ngay thời khắc mấu chốt này, lão đại lại dẫn đầu ngăn cản bọn hắn.
"Thánh Tử đại nhân!"
Khác với Ma tộc đang vô cùng kinh ngạc thì bên phía Nhân tộc lại cảm động không gì sánh bằng.
Nhìn xem!
Cái gì gọi là dân tộc đại nghĩa!!
Cái gì gọi là vô cùng đại ái!!
Cái gì gọi là quan tâm đến thiên hạ!!
"Tiểu Vạn Tử, đứng lên!"
Tần Phong kiên nghị quát lên: “Quốc nạn trước mắt, chúng ta sao có thể bó tay chịu trói, Tần Phong bất tài, được Đế Quân phong làm đệ tam thánh tử của Âm Nguyệt hoàng triều, hôm nay, bản Thánh Tử nguyện cùng chư quân tổng phó quốc nạn, cứu vớt lê dân bách tình trong thiên hạ, một tấc sơn hà một tấc máu, máu không chảy khô, thì quyết không ngừng chiến!”
"Máu không chảy khô, quyết không ngừng chiến!!"
Trăm vạn Trấn Ma quân tràn đầy nhiệt huyết, lập tức vứt bỏ vẻ mặt chán chường trước đó, cùng nhau hô to.
"Mạt tướng nguyện đi theo Thánh Tử đại nhân tổng phó quốc nạn!!"
Vạn Lý Lãng nghe đến nhiệt huyết dâng trào, quỳ gối trước mặt Tần Phong, nguyện ý nghe theo mệnh lệnh.
"Vạn tướng quân, mau mau xin đứng lên!"
Tần Phong vui vẻ giống như Thừa tướng đạt được Quan Vũ.
Ngoài trừ yêu cầu giao phu nhân trong nhà thì y quyết không chối từ bất cứ yêu cầu nào khác, cho dù hắn muốn trở thành Đại Đế cũng không thành vấn đề…
"Ây. . ."
Ma Tộc bến phía đối diện cảm thấy vô cùng đau đầu, không hiểu đến cùng Tần Phong đang đứng về phía bên nào.
Vốn đã nói giúp Ma tộc bọn hắn phá phong thoát khốn, nhưng bây giờ lại chạy tới trước mặt Vạn Lý Lãng, dùng mấy câu ngắn ngủi liền khiến trăm vạn Trấn Ma quân sĩ khí như hồng.
"Mặc kệ hắn đang đứng bên nào, cứ đánh nhất định không sai!”
Hồng Hạnh một mặt lãnh ngạo cầm cương đao trong tay, xông ra ngoài.
Nàng không quan tâm bây giờ Tần Phong đã nghĩ gì, chỉ biết sau khi cảm nhận được ánh nắng thì nàng liền không thể trở lại nơi không thấy mặt trời kia được nữa.
"Giết!!"
Ba mươi vạn Ma Tộc cũng đều có suy nghĩ giống nhau.
Bọn hắn không muốn kéo dài hơi tàn ở nơi không nhìn thấy ánh mặt trời kia nữa, thà bây giờ cứ oanh oanh liệt liệt chiến tử sa trường.
"Giết!!"
Trăm vạn Trấn Ma quân cũng không hề sợ hãi, cầm trường mâu bén nhọn lao ra chém giết.
Giống như Tần Phong đã nói, bây giờ là lúc quốc nạn, cho dù bọn hắn có máu nhuộm Vạn Ma tháp thì cũng không thể nhường một tấc đất.
Bộp một tiếng!
Tần Phong nhanh chóng đập vào trán Vạn Lý Lãng, đem Tiên Nô Pháp Ấn đánh vào trên thân đối phương.
Do tình huống nguy cấp, Tần Phong chỉ dùng mấy câu liền trở thành lãnh tụ tinh thần của trăm vạn Trấn Ma quân, Vạn Lý Lãng tự nhiên tạm thời lựa chọn lấy hắn làm trung tâm.
Chỉ là y không ngờ tới, bởi vì một lần nhất thời nghe lệnh của Tần Phong, mà từ đây liền biến thành một đời không thể quay đầu trở lại bên cạnh Lục Đạo Đế Quân.
"Tốt, thật thần kỳ!"
Vạn Lý Lãng khó có thể tin nhìn xem hai tay, có thể rõ ràng cảm nhận được cơ thể đang tràn đầy sức mạnh.
Ầm ầm!!
Đại quân hai bên giao chiến với nhau, tiếng chém giết cuồng bạo vang vọng khắp trời đất.
Chỉ là lần này Ma Tộc hoàn toàn không giống như trước đây, bọn hắn không chỉ có trang bị cùng vũ khí mới mà còn có thành phẩm phù chú, vô số pháp bảo, thụ thương thì lập tức ăn đan dược.
"Không phải chúng ta đã giam cầm Ma tộc suốt vài vạn năm qua sao!?”
Trăm vạn Trấn Ma quân không khỏi sửng sốt, không hiểu Ma tộc đã lấy những đồ tốt này ở đâu.
Thế nhưng Trần Ma quân là quân chính quy của Âm Nguyệt hoàng triều, sau khi trải qua vài giây thất thần ngắn ngủi thì lập tức điều chỉnh quân trận bắt đầu phản công, hai bên giằng co bất phân thắng bại.
“Nhất định là do Phương Trường kia mang vào!”
Vạn Lý Lãng tức đến ngứa ngáy hàm răng, trong lòng hối hận muốn chết.
Nếu không phải y trị quân không nghiêm thì làm sao Phương Trường có thể lợi dùng cơ hội nhàn rỗi mà đột nhập tháp, làm sao có thể khiến Âm Nguyệt hoàng triều xuất hiện nguy cơ to lớn như thế.
"Không thể chậm trễ thời gian nữa!"
Thấy cục diện hai bên đã lâm vào bế, Trần Trường Phong cầm Thần Ma xử trong tay, chuẩn bị tung ra đại chiêu.
"Đối thủ của ngươi là bản tướng quân!!"
Vạn Lý Lãng chịu đựng vết thương đau nhức trên người, cầm lấy trường thương chuẩn bị đại chiến ba trăm hiệp.
Chỉ là không đợi y bắt đầu ra tay, thì Tần Phong đã chơi chiêu mở buff.
Ầm vang!
Tiếng kiếm lanh lảnh vang lên giữa trời đất, khiến cho đám người toàn trường đều phải giật mình.
Tần Phong mở ra Thương Thiên Bá Thể hình thái thứ hai, mái đầu bạc trắng hập chờn bay trong gió, thế đứng cao ngạo giống như Tuyết Liên đón gió trên vách đá, mang theo một cỗ sức mạnh lay động lòng người.
Gật đầu, rút kiếm!
Kiếm quang kinh diễm xuất hiện, phiên nhược kinh hồng, giống như du long, hoa lệ mà không hiện xốc nổi, nhẹ nhàng lại không mất đi tao nhã.
Thiên Ngoại Phi Tiên!
Một kiếm tuyệt đại phong hoa đã khiến bao nhiêu kiếm khách phải dập đầu, toàn bộ thế giới yên tĩnh trở lại, chỉ còn một kiếm Thiên Ngoại Phi Tiên rơi vào thế gian, tản ra mây bay ngàn vạn dặm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận