Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1175 - Hoa Lạc thành



Chương 1175 - Hoa Lạc thành




“Không thể tiếp tục như vậy nữa!”
Lâm Tam dựa vào nghị lực lớn, rút lui khỏi ôn nhu hương.
Hiện tại không chỉ có Tần Phong vượt qua y, mà ngay cả Tần Hạo cũng vượt qua y, thậm chí còn có một Uyên tổng không biết từ đâu ra.
Nếu như y lại tiếp tục sa đọa thì làm sao có thể hoàn thành giấc mộng đem Tần huynh đè ở dưới thân!
“Không tốt!”
Tần Phong nhìn ra Lâm Tam muốn phấn đấu mạnh mẽ, vội vàng chuẩn bị tiến lên ngăn cản đối phương.
Mặc dù mình sa ngã mới đáng sợ, nhưng bằng hữu nổ lực mới là thứ khiến người ta lo lắng!
“Tần huynh!”
Lâm Tam ngước mắt kiên nghị nói: "Ta ở Tạo Hóa tiên cảnh chờ ngươi, cũng nguyện ý giao nạp Tạo Hóa tiên cảnh, hỗ trợ ngươi luyện chế tòa tiên sơn thứ ba.”
Nói xong...
Cũng không cho Tần Phong có cơ hội cự tuyệt, mà hóa thành một đạo kiếm quang phóng lên trời.
Lần này y trở về Tạo Hóa tiên cảnh, không chỉ muốn củng cố tốt tu vi bản thân, còn phải tìm kiếm chân ngã đột phá đến cảnh giới đại đế, tuyệt đối không thể bởi vì sắc đẹp ảnh hưởng đến tốc độ rút kiếm của mình.
“Lâm huynh, ngươi khoan đi!”
Tần Phong hướng về phía Lâm Tam kêu to, trong lòng cảm thấy vô cùng hối hận.
Chỉ vì liếc trộm Tửu Tiên mà kết quả đánh mất tiểu Tam Tam, khiến hắn không thể tiếp tục hưởng thụ niềm vui nhân đôi, mà còn bị ép buộc tiến vào nội quyển trong đại quân.
"Rốt cuộc ai mới là huynh đệ ruột thịt hắn!?”
Tâm tình Tần Hạo trong nháy mắt không còn xinh đẹp, tiểu tỷ tỷ trong ngực cũng không còn thơm.
Rõ ràng mình mới là đệ đệ ruột của hắn, nhưng hắn lại đem tất cả ôn nhu cho Lâm Tam, điều này cũng làm cho y nhớ tới chuyện bị đối phương đánh mười vạn quân côn.
“Lâm huynh!”
Tần Phong vô cùng khó chịu, vẫn không cách nào tiếp nhận hiện thực.
“Ca, ta cũng muốn trở về!”
Tần Hạo lưu luyến buông các tiểu tỷ tỷ ra, phát hiện nhà này đã không còn vị trí của y.
Trái tim thực sự nguội lạnh!
"Ngươi cũng phải đi!?"
Tần Phong sửng sốt, có chút không kịp phản ứng.
Tần Hạo gật gật đầu, nói: "Không chỉ lo lắng yêu tộc tập kích, mà còn vì vừa mới đột phá đại đế, không cách nào phát huy ra toàn bộ thực lực, cần mau chóng trở về củng cố tu vi.”
Nói xong...
Cũng không cho Tần Phong cơ hội cự tuyệt, xé rách một đầu hư không rồi chui vào.
“Các ngươi có thể tạo phản, nhưng không thể bỏ rơi trẫm!!”
Tần Phong cảm thấy khóc không ra nước mắt, trong lòng vô cùng buồn bực.
Rõ ràng vừa rồi vẫn là gấp đôi vui vẻ, nhưng ai biết một giây sau liền không còn, hoàn toàn không lo lắng hắn có chịu nỗi hay không.
"Bệ hạ!!"
Thiên Quân, Vạn Mã đột nhiên lên thuyền, trình lên một bản tấu chương mới nhất.
Là Phương Trường dùng Phật Đà Ma Âm đã nô dịch hơn ngàn vạn người, tốc độ công thành cũng càng ngày càng nhanh, đã sắp đánh đến Hoa Lạc Thành rồi.
"Hoa Lạc Thành!?"
Tần Phong sửng sốt, cảm giác có chút quen thuộc.
“Hồi bệ hạ!”
Thiên Quân vội vàng nhắc nhở: "Chính là một tòa thành nhỏ ở biên cảnh hoàng triều đại hạ và Âm Nguyệt Hoàng triều trước kia, năm đó khi bí cảnh Côn Luân mở ra, ngài mang theo ta và Vạn Mã tìm được lối vào gần thành này.”
“Thì ra là nơi đó!”
Tần Phong giật mình nói: "Nếu trẫm nhớ không lầm, năm đó hoa Phương Trường cũng điêu tàn ở nơi này?”
"Đúng vậy!"
Thiên Quân, Vạn Mã lộ ra vẻ mặt sửng sốt, nghĩ đến chuyện cũ năm đó.
Khi đó Đông Phương tiểu thư còn chưa được gọi là Đông Phương tiểu thư, cũng không có đạt được cơ duyên vung đao luyện công, nhưng gã lại dưới sự trợ giúp của Tần Phong, thành công đạt được vị trí đại đế.
Mà Phương Trường không chỉ hoa điêu tàn, mà còn bị lừa rất nhiều linh thạch.
“Thật sự là duyên phận a!”
Tần Phong nhịn không được cảm khái nói: "Lần này Phương Trường du ngoạn Lạc Hoa Thành, không chỉ hấp dẫn ánh mắt quần hùng thiên hạ, cũng hấp dẫn Đông Phương tiểu thư, không biết hai người có thể tiếp tục tiền duyên hay không.”
“Phải nói đây chính là nghiệt duyên!”
Trong lòng Thiên Quân, Vạn Mã điên cuồng chửi bới, thật không hiểu Phương Trường nghĩ như thế nào.
Biết rõ thực lực của Tần Hoàng đã mạnh đế không có tiết tháo gì, nhưng vẫn muốn vì một nữ nhân mà khởi binh tạo phản.
Bây giờ tốt rồi!
Còn chưa cứu được Nam Phong công chúa, đã bị Đông Phương tiểu thư theo dõi!
Vẫn là địa điểm quen thuộc, vẫn là cốt truyện quen thuộc, chỉ có trải nghiệm khác nhau!
“Bệ hạ!”
Vạn Mã mở miệng hỏi: "Chúng ta có nên đi Hoa Lạc Thành hay không!?”
“Không cần!”
Tần Phong vẫn rất nghiêm túc với công việc, nói làm hôn quân thì phải làm hôn quân.
Tuyệt đối sẽ không bởi vì chuyện khác mà chậm trễ công việc hôn quân của mình, huống chi hóa thân ngoài thân cũng đi Hoa Lạc Thành, hoàn toàn có thể chuyển đổi nhân vật xem trực tiếp.
“Rõ!”
Thiên Quân, Vạn Mã lộ ra thần sắc mất mát, cũng muốn đến hiện trường hô cổ vũ.
“Vừa rồi Lâm huynh đã nói sẽ để trẫm đi luyện hóa Tạo Hóa tiên cảnh!”
Tần Phong yên lặng tính toán ở trong lòng, kênh đào có thể đi đường tắt qua Tạo Hóa Tiên Cảnh.
Bất quá hiện tại trong tay hắn đã không có bao nhiêu vật liệu quý hiếm, cho dù đến Tạo Hóa tiên cảnh cũng là không bột đố gột nên hồ.
“Bệ hạ!”
Thiên Quân biết Tần Phong lại thiếu tiền, vội vàng nịnh nọt tiến lên nói: "Chúng ta tiếp tục đi về phía trước là có thể đến Dược Thần cốc.”
“Dược Thần cốc!”
Ánh mắt Tần Phong không khỏi sáng ngời.
Tuy nói Phật gia được công nhận có tiền, nhưng người ta nói là tâm thành tắc linh, còn bệnh viện thì mặc kệ ngươi thành tâm hay không, chỉ cần đi vào đều phải ngoan ngoãn bỏ tiền ra.
“Bệ hạ!”
Vạn Mã cũng không cam lòng yếu thế nói: "Lần trước Hữu Dung cô nương hiểu lầm bệ hạ, trong cơn tức giận trở về Dược Thần cốc, nhưng bệ hạ không chỉ bỏ qua hiềm khích trước kia, còn hạ mình đến đón nàng, thật sự là si tâm một mảnh!”
“Ai, không có biện pháp!”
Tần Phong từ từ thở dài nói: "Trẫm người này cái gì cũng có thể cứng rắn, duy chỉ có tâm này là cứng rắn không nổi, hy vọng nàng có thể học được cách bao dung, không thể để trẫm thất vọng nữa.”
“Bệ hạ, thật sự là si tâm một mảnh!”
Thiên quân, Vạn Mã vội vàng dâng mông rồng lên, cũng nhanh chóng liếc mắt nhìn Tam Thu trong góc.
Chỉ thấy bút của đối phương bắt đầu nhanh chóng ghi chép lại, không cần nhìn cũng biết còn buồn nôn hơn bọn họ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận