Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 108 - Làm rõ



Chương 108 - Làm rõ



Chương 108: Làm rõ
Hai thanh niên trí thức này ra tay hào phóng, gia thế thoạt nhìn không kém trong tay nhiều thứ tốt lắm, nghĩ đến nhà mẹ đẻ bà ta chuẩn bị cưới một cô con dâu trong thành phố cho cháu trai, thím Đào hỏi.
“Trong tay các cháu có phiếu công nghiệp không? Cháu trai nhà mẹ đẻ thím sắp kết hôn, thím muốn tặng cho thằng bé một chiếc phích nước nóng.”
Cố Niệm Vi và Giang Hựu Đào liếc nhau, Cố Niệm Vi nói: “Cháu có, lúc nào tan làm cháu sẽ mang sang cho thím.”
“Được được được.” Thím Đào dường như đã thấy được cảnh tượng trong hôn lễ của cháu trai, người làm cô như bà ta tặng một phích nước nóng sẽ nhận được ánh mắt hâm mộ và ghen ghét của người ta như thế nào.
Tiểu tổ trưởng gọi tổ viên tập hợp, Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi đi về.
Giang Hựu Đào nhỏ giọng nói với Cố Niệm Vi: “Phiếu công nghiệp bao nhiêu tiền vậy, chờ lúc xây nhà tôi sẽ trả cùng tiền gạch ngói, tiền gỗ cho cô.”
Cố Niệm Vi không để ý chút tiền lẻ này, Giang Hựu Đào có đưa cho cô ấy hay không, cô ấy đều không sao cả.
“Được rồi, cứ theo ý cô.”
Trở lại tổ, đối với chuyện thím Đào tìm Giang Hựu Đào nói chuyện, Từ Đại Chủy cực kỳ tò mò.
“Du Đào à, Triệu Đại Lâu (sọt lớn) tìm các cháu có chuyện gì thế?”
Thím Đào họ Triệu, bởi vì bà ta thích chiếm hời, cái gì cũng muốn gom về nhà mình, bởi vậy mới có biệt danh là Triệu Đại Lâu.
“Cháu và Vi Vi muốn xây nhà của chính mình, tìm thím Đào hỏi một chút điều lệ như thế nào.” Chuyện muốn xây nhà không giấu được, Giang Hựu Đào nói rất thoải mái.
Thím Đại Chủy nghe thấy Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi muốn xây nhà thì sửng sốt một chút, bà ấy nhìn sang bên tổ một, nhỏ giọng nói.
“Sao cháu lại muốn cùng thanh niên trí thức Cố xây nhà vậy? Không phải con bé sẽ gả cho Lâm Kiến Trung sao?”
Vẻ mặt Giang Hựu Đào nghiêm túc nhìn Từ Đại Chủy: “Thím Từ, đây đều là lời nói vô căn cứ, Vi Vi và Lâm Kiến Trung kia mặt còn chưa gặp qua, cô ấy gả gì mà gả, cũng không biết là kẻ thiếu đạo đức nào tung tin đồn này, ngày hôm qua Vi Vi còn vì lời đồn này mà cùng người ta đánh một trận đấy.”
“Thím Từ, nếu như về sau thím còn nghe thấy lời đồn kiểu này, cần phải giúp chúng cháu làm sáng tỏ, Vi Vi nhà chúng cháu mới mười chín tuổi, Lâm Kiến Trung kia bao tuổi rồi, không nói đến tuổi, anh ta còn có ba đứa con, Vi Vi nhà chúng cháu không thiếu ăn không thiếu tiền, gả cho anh ta làm gì? Nếu để cho cháu biết ai truyền ra lời đồn này, thế nào cháu cũng phải xé rách miệng người nọ.”
“Tung tin đồn kiểu gì vậy, người đàn ông Lâm Kiến Trung kia không biết xấu hổ, Vi Vi nhà chúng cháu vẫn còn cần mặt mũi đấy.”
Từ Đại Chủy và Thím Tưởng Tứ liếc nhau, Thím Tưởng Tứ nói: “Cháu nói có chút đạo lý, hôm qua Lâm Kiến Trung vừa mới trở về, thanh niên trí thức Cố đâu thể gặp mặt cậu ta được, nhưng chuyện thanh niên trí thức sắp làm vợ hai của Lâm Kiến Trung đã được truyền đi từ trước đó rất lâu rồi.”
Từ Đại Chủy hừ một tiếng: “Nhất định là do Lâm Vệ Hồng làm, đây đâu phải lần đầu tiên bà ta làm loại chuyện đó, bà đã quên bà ta làm thế nào gả cho Triệu Mãn Trụ rồi hả?”
Thím Tưởng Tứ và Từ Đại Chủy lớn hơn Lâm Vệ Hồng một ít, lúc Lâm Vệ Hồng lấy chồng, bọn họ đã gả đến Liễu Thụ Câu nhiều năm.
Chuyện năm đó bọn họ biết rất rõ ràng.
Nhìn thấy vẻ mặt tò mò của Giang Hựu Đào, Từ Đại Chủy kể đoạn chuyện xưa kia cho cô nghe.
“Trước đây, Triệu Mãn Trụ là công nhân lò gạch, năm đó có không ít cô gái muốn gả cho ông ta, Lâm Vệ Hồng không phải là người cùng ông ta bàn chuyện cưới gả. Ông bà Lâm để Lâm Vệ Hồng đến làm dâu ở Uông gia thôn, là người tàn tật, dáng dấp còn xấu, nhưng lễ hỏi cho rất phong phú.”
“Cuộc sống của con gái ở nhà họ Lâm trôi qua rất khổ, lúc Lâm Vệ Hồng xem mắt nhìn thấy người kia thì không muốn gả, lại không muốn bị bà cụ Lâm bán cho người khác, cho nên đã nhìn chằm chằm công nhân Triệu Mãn Trụ.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận