Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 784: Phiên ngoại (5)

"Không phải là hai vợ chồng bọn họ có một đứa con trai đi ra ngoài đánh trận chưa trở về sao? Mọi người đều cảm thấy con trai của bọn họ đã chết. Kết quả năm trước con trai bọn họ trở về, nghe nói là lúc trước khi đánh trận vào nhầm bộ đội, đã thành thành viên của quân đội quốc gia, bị đưa ra đảo."
"Cải cách vừa mới mở ra, anh ta gấp không đợi nổi trở về."
Hà Thục Lệ nhớ tới tình cảnh ngày đó thì vô cùng thổn thức.
Đôi vợ chồng già ở hẻm Hạnh Phúc số 10 cũng đã chuẩn bị sống cô độc cả đời, bà cụ dạy Tô Giai Ninh thêu thùa, cũng là vì sau này khi chết có người nhặt xác cho bọn họ.
Kết quả không ngờ tới, con trai của bọn họ thật sự trở về.
Ngày đó bà cụ khóc đến sắp hôn mê.
Giang Hựu Đào thích cảnh mọi người đoàn viên, nghe thấy thế rất vui.
"Hiện giờ bọn họ còn ở Tảo Hương không?"
Tô Giai Ninh lắc đầu:
"Không ở, đã rời đi, con trai của sư phụ đã thành gia lập nghiệp trên đảo kia, bọn họ muốn đi theo tới đó."
Hà Thục Lệ nói:
"Lúc đi bọn họ cũng hỏi Giai Ninh, Giai Ninh không đi cùng bọn họ."
Tô Giai Ninh nói:
"Ở bên này đã quen, nếu thật sự tới bên đó chắc chắn không quen. Dù sao ở nơi này các phương diện đều phát triển, tốt hơn là đi theo bọn họ."
Bên kia Triệu Vĩnh Lan cũng nói chuyện Trương Tuệ Tuệ và Lưu Anh Tuấn.
"Hai bọn họ sắp ly hôn."
Những lời này vang lên, đám Giang Hựu Đào nhìn qua.
Trương Tuệ Tuệ và Lưu Anh Tuấn, khi hai người xuống nông thôn có tình cảm, sau đó hai người cùng tuyển dụng đến huyện thành, lại sau đó hai người không thi đại học, ở nhà máy làm công nhân, cuộc sống trôi qua không tệ lắm.
Sao bây giờ lại ly hôn?
"Lưu Anh Tuấn không vui lòng làm trong xưởng đồ hộp ở Tảo Hương, cha anh ta dựa vào quan hệ để anh ta trở về thành phố, tình hình nhà Trương Tuệ Tuệ em cũng biết rồi đấy, cha mẹ cô ấy trọng nam khinh nữ, sao có khả năng để cô ấy qua lại?"
"Tháng trước Trương Tuệ Tuệ xin nghỉ thăm người thân, dẫn theo đứa bé trở về. Kết quả vừa đến thì thấy Lưu gia đang cho Lưu Anh Tuấn đi xem mắt, cô ấy lập tức đánh Lưu Anh Tuấn một trận, lúc này còn đang ầm ĩ ly hôn."
Đám Giang Hựu Đào thổn thức không thôi.
Chuyện tình cảm là như vậy, lúc trước thoạt nhìn tình cảm rất tốt, nói không chừng mấy năm qua đi tình cảm sẽ biến mất không thấy.
Chung Thiển Khê còn mang quà tân hôn Mạnh Lâm Nghi nhờ mang cho Giang Hựu Đào.
Chung Thiển Khê và Mạnh Lâm Nghi vẫn luôn thân thiết, trong một năm bọn họ gửi cho nhau mấy lá thư, nói về tình trạng hiện giờ của mình.
Biết Giang Hựu Đào sắp kết hôn, cô ấy còn đặc biệt làm ít mỹ phẩm dưỡng da cho Giang Hựu Đào.
Cô ấy vẫn luôn không lập gia đình, chuẩn bị sống cô đơn cả đời.
Cô ấy từng nói nghiên cứu chế tạo ra thuốc, khiến cô ấy cảm thấy vui vẻ.
Đại lão tu tiên số 11 Mạc Ngọc vẫn luôn ở bên cạnh cô ấy, hai người trở thành bạn rất tốt.
Xế chiều Hàn Đào Nhụy cũng tới, cô ấy đã kết hôn, gả cho Nghiêm Thanh Hòa, sau khi hai người kết hôn cuộc sống không tệ lắm.
Đêm trước ngày kết hôn, Cố Niệm Vi và Từ Mãn Thu đến ở với cô.
Ba người nằm trên cùng một chiếc giường, nói rất nhiều lời.
Nửa đêm Hách Cúc Hương và Ứng Thải Hà tới gõ cửa.
Bọn họ tới từ nửa tháng trước, trong khoảng thời gian này giúp Giang Hựu Đào xử lý rất nhiều chuyện.
Đám Giang Hựu Đào mới ngủ không bao lâu, khi đứng dậy mở cửa còn buồn ngủ.
Ứng Thải Hà lấy nước cho cô, Hách Cúc Hương cầm hỉ phục mặc cho cô, Cố Niệm Vi giãy giụa đứng dậy, rửa mặt bằng nước lạnh cho tỉnh táo rồi tới trang điểm cho Giang Hựu Đào.
Từ Mãn Thu còn ngủ say trên giường.
Giang Hựu Đào nhìn mình dần đẹp hơn ở trong gương.
Ánh mắt Hách Cúc Hương nhìn cô càng ngày càng dịu dàng, trong lúc hoảng hốt bà ấy giống như trở lại hơn 20 năm trước, ngày bà ấy tiễn con gái xuất giá.
Thời gian trôi qua thật nhanh, hiện giờ cháu gái của bà ấy cũng đã xuất giá.
Hách Cúc Hương nghĩ, nếu con gái cả của bà ấy còn sống thì tốt, con gái của bà ấy sẽ rất vui.
Bạn cần đăng nhập để bình luận