Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 286 - Nghi vấn



Chương 286 - Nghi vấn



Chương 286: Nghi vấn
“Lâm Mạn Nhu, người như cô đại khái không biết cái gì gọi là lấy thân báo quốc nhỉ?”
Nghe xong toàn bộ quá trình, Giang Hựu Đào ở trên giường bà Trương bị chuyển biến này làm cho có chút không kịp phản ứng.
Vốn dĩ cho rằng Cố Hán Thân là một nam chính ngốc nghếch, kết quả từ lúc vào nhà đã thiết kế bẫy rập, chọc thủng lớp ngụy trang của Lâm Mạn Nhu.
Lợi hại, anh quân nhân…
Đối với người chủ động đưa chính mình nộp lên cho quốc gia, Giang Hựu Đào rất kính nể.
Cô không làm được việc đó, phương thức duy nhất đền đáp quốc gia mà cô nghĩ đến chính là, ở dưới điều kiện bảo toàn tự thân, đưa quốc gia một số món đồ cô có thể cung cấp, để quốc gia nghiên cứu.
Mắt thấy Cố Hán Thân và Lâm Mạn Nhu đã xong việc, không còn náo nhiệt để xem, Giang Hựu Đào nhanh chóng thu hồi loa lại, lại tốn 100 dưa tệ mua truyền âm khí dán lên người Cố Hán Thân.
Truyền âm khí này không giống máy nghe trộm lắm, máy nghe trộm có thể nghe đủ loại âm thanh, thứ này của cô chỉ nghe được mấy chuyện bát quái và không quan trọng, chỉ cần là nhắc đến cơ mật quốc gia, máy này sẽ mất tín hiệu, khoảng cách quá xa cũng không nghe được.
Ngoại trừ điểm này còn những lúc OOXX, cô cũng không nghe được, dù sao theo như hệ thống ăn dưa nói, nó là một hệ thống đứng đắn.
“Hệ thống này, mi nói xem nam chính sống lại quay lại, thế giới nhỏ ở chỗ hai người bọn họ sẽ hỏng mất sao?”
Hệ thống ăn dưa: “Không đâu, sau khi nam chính Cố Hán Thân sống lại quay về, anh ta đã báo cáo lên cấp trên chuyện mình sống lại, hiện tại thế giới nhỏ mà anh ta ở đã hoàn toàn dung hợp vào thế giới lớn, không vận hành đơn độc nữa.”
Đây là lần đầu tiên Giang Hựu Đào nghe thấy cách nói này: “Hả, thế giới nhỏ vận hành đơn độc, cùng với dung hợp vào thế giới lớn có gì khác nhau sao?”
Hệ thống ăn dưa tận tình chức trách giải thích cho Giang Hựu Đào:
“Nói một cách đơn giản, thế giới lớn là tổng công ty, thế giới nhỏ là công ty con, quyết sách của tổng công ty, công ty con sẽ chấp hành, nhưng vẫn có ban lãnh đạo của mình, sau khi dung hợp vào thế giới lớn, ý thức của thế giới nhỏ không còn quan trọng nữa, ý thức của nó và thế giới lớn dung hợp làm một thể, nó sẽ không bao giờ có thể khoa chân múa tay với nhân vật thế giới nhỏ nữa.”
Làm một người từng lăn lộn trong xã hội, giải thích này của hệ thống ăn dưa, Giang Hựu Đào hiểu rõ, nhưng cô vẫn còn một nghi vấn.
“Một người sống lại thật sự có thể thay đổi thế giới sao?”
“Không thể, nhưng chắc hẳn sẽ ảnh hưởng đến một số việc, giống như cô đến ảnh hưởng đến Cố Niệm Vi, Triệu Vĩnh Lan, Từ Mãn Thu cùng với đám người Lâm Kiến Trung vậy.”
Lời nói của hệ thống ăn dưa khiến Giang Hựu Đào rơi vào trầm tư, sức mạnh của cô nhỏ, chỉ có thể ảnh hưởng người xung quanh, vậy Cố Hán Thân thì sao?
Anh ta là nam chính của thế giới nhỏ, là thiên vị của thế giới kia, hiện tại sau khi dung hợp vào thế giới lớn, anh ta có thể ảnh hưởng, thay đổi cái gì đây?
Giang Hựu Đào rất tò mò.
Cố Niệm Vi thấy Giang Hựu Đào vẫn luôn không nói chuyện, còn tập trung nghe góc tường, trong lòng cực kỳ tò mò.
“Đào Đào, cô nghe được gì rồi?”
Lời này vừa nói ra, bà Trương và Từ Mãn Thu đồng thời nhìn sang cô, hai mắt sáng lấp lánh, trên mặt viết đầy lòng hiếu học.
Giang Hựu Đào nghe được hết, cô còn biết thế giới này ngoại trừ Lâm Mạn Nhu sống lại, Cố Hán Thân cũng sống lại quay về.
Giang Hựu Đào đương nhiên không dám nói mình nghe được gì.
Hiện tại Cố Hán Thân nộp chính mình lên quốc gia, nhất định bên người không thiếu người bảo vệ, ai biết trên nóc nhà bà Trương có mấy quân nhân đang nằm bò không.
“Không nghe được gì hết, thím à, nhà thím cách âm cũng quá tốt rồi.”
Bà Trương bĩu môi: “Tốt gì mà tốt, đó là do hai người bọn họ nói chuyện quá nhỏ, nếu như nói lớn tiếng, nhất định thím có thể nghe được.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận