Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 28 - Nội dung cốt truyện



Chương 28 - Nội dung cốt truyện



Chương 28: Nội dung cốt truyện
Sau sinh nhật 23 tuổi của cô ấy, cô ấy thường xuyên mơ thấy mình gian nan cầu sinh ở niên đại thập niên 70, lúc mới đầu cô ấy không quan tâm, nhưng liên tục mơ nửa năm, tâm trạng của cô ấy bắt đầu trở nên vi diệu.
Có một lần trong lúc thái thịt cô ấy không cẩn thận bị thương, máu chảy đến chiếc nhẫn mà trước khi lâm chung bà nội đã đưa cho cô ấy.
Sau đó cô ấy lập tức xuất hiện trong một không gian lớn bằng bốn, năm sân bóng hợp lại.
Không gian xuất hiện khiến Cố Niệm Vi cảnh giác, đúng lúc gặp phải cảnh trong thôn phá dỡ di dời, hai tòa nhà kia của Cố Niệm Vi có thể được đền bù trăm vạn tiền mặt hoặc là hai mươi căn hộ nhỏ, chọn một trong hai.
Cố Niệm Vi suy nghĩ một lúc lâu, hòa hoãn lại một chút, muốn ba căn phòng nhỏ và mấy trăm vạn tiền mặt.
Sau khi cầm tiền trong tay, Cố Niệm Vi mở ra hình thức mua mua mua, mua đủ mọi thứ bao gồm ăn, mặc, ở, đi lại…
Vào sinh nhật 24 tuổi của cô ấy, cô ấy mang theo không gian xuyên đến năm 73, trở thành một thanh niên trí thức trùng tên trùng họ xuống nông thôn.
Dựa theo tuyến thời gian trong tiểu thuyết lúc này Cố Niệm Vi đã xuyên qua được hơn nửa năm.
Chuyện xưa bắt đầu khi nhóm thanh niên trí thức bọn cô xuống nông thôn, trước vụ thu hoạch, Cố Niệm Vi sẽ được chủ nhiệm hội phụ nữ trong thôn giới thiệu cho cháu trai của bà ta, một người quân nhân xuất ngũ dẫn theo ba đứa con trai, làm mẹ kế cho người ta.
Giang Hựu Đào nghiêng đầu sang bên cạnh, dựa vào ánh trăng mông lung nhìn sang Cố Niệm Vi đang ngủ say ở bên cạnh, vẻ mặt một lời khó nói hết.
Một cô gái lớn lên xinh đẹp động lòng người, không thiếu tiền, không thiếu vật tư, là nghĩ quẩn đến mức nào mới có thể đi làm mẹ kế cho đứa nhỏ nhà người ta!
Từ xưa đến nay mẹ kế khó làm biết bao, làm tốt chẳng được chỗ tốt gì, nhiều nhất là mấy câu khen ngợi vô dụng, nếu như làm không tốt, tất nhiên sẽ bị người trong thiên hạ đâm cột sống, đáng sợ nhất chính là kiểu mẹ kế tốt.
Nếu như một ngày nào đó làm không được tốt, không được như ý người khác, nhưng việc tốt trước đều bị xóa sạch, quả thực chính là tốn công vô ích.
Dựa theo nội dung quyển tiểu thuyết mà Giang Hựu Đào đọc, sau khi Cố Niệm Vi kết hôn, cuộc sống mỗi ngày của cô ấy đều vây quanh bếp, người đàn ông kia và bọn nhỏ, bạn tốt kết giao đều là mấy người đã có tuổi dẫn theo đứa nhỏ, vòng bạn bè càng ngày càng hẹp, những vật tư trong không gian đó đều trở thành vốn liếng cho nam chính Lâm Kiến Trung leo lên.
Sau khi tổng kết xong, đối với chấm điểm bên dưới, Giang Hựu Đào chỉ muốn cho sáu điểm…
Sau cùng cô nhớ đến hỏi hệ thống ăn dưa.
“Vì sao các người lại muốn ăn dưa trong niên đại văn?”
Từ khi bị hệ thống trói định đến nay đã được mười ngày, ngoại trừ những lúc cần, Giang Hựu Đào sẽ tích cực chủ động liên hệ với nó, thời gian còn lại đều che chắn nó.
Làm một hệ thống sống nhờ trên người ký chủ, nếu không phải kích phát vai chính mấu chốt như vậy, nó căn bản không đột phá được phạm vi che chắn của ký chủ.
Nhớ đến kinh nghiệm trải qua mấy ngày bị giam trong phòng tối, hệ thống ăn dưa cực kỳ tủi thân.
Lại nghe thấy Giang Hựu Đào hỏi nó như vậy, một cảm giác chua xót cứ thế vọt lên đến cổ họng.
Trước khi trói chặt ký chủ, nó đã copy được không ít tiểu thuyết văn học mạng, những người may mắn được hệ thống trói chặt, có ai không mang ơn, tuyệt đối nghe lời hệ thống?
Tạo nghiệt gì khiến nó gặp gỡ một ký chủ như thế? Thậm chí ngay cả hỏi một chút vì sao nó lại tên là hệ thống ăn dưa cũng không hỏi?



Bạn cần đăng nhập để bình luận