Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 638 - Tra khảo



Chương 638 - Tra khảo



Chương 638: Tra khảo
Hiện giờ cô đang nhìn, là hình ảnh sau khi Trương Lâm Tịch bị mang đi.
Cả nhà Trương Tự Cường thuê phòng ở gần trường học, sau khi vào phòng, Trương Tự Cường khóa trái cửa, Trương Lâm Nam cầm ghế nhỏ ngồi cạnh cửa.
Trương Lâm Tịch vừa thấy tình huống này, chỉ cảm thấy trong lòng căng thẳng.
Lâm Thục Phượng nhìn Trương Lâm Tịch, một lúc lâu sau bà ta mở miệng: “Cô không phải là Tiểu Tây nhà chúng tôi, cô là ai? Tiểu Tây của nhà tôi đi đâu.”
Tiểu Tây của nhà bà ta được bà ta nuôi lớn, nếu nói quen thuộc với Trương Lâm Tây, không ai quen thuộc hơn người mẹ này.
Tuy Trương Lâm Tịch chiếm lấy cơ thể của Trương Lâm Tây, nhưng động tác, thần thái không có chỗ nào giống Trương Lâm Tây.
Sắc mặt Trương Lâm Tịch trắng bệch, cô ta nhìn bên trái, lại nhìn bên phải:
“Mẹ, mẹ đang nói gì thế, sao con nghe không hiểu, con không phải con gái của mẹ thì là con ai.”
Trương Lâm Tịch không thể thừa nhận, cũng không dám thừa nhận.
Người từ năm 70 không biết rõ cái gì gọi là xuyên việt, cái gì gọi là trọng sinh, chỉ sợ ở trong mắt những người này, mình là cô hồn dã quỷ gì đó?
Nhưng xuyên việt cũng không phải cô ta nguyện ý.
Cô ta đang sống hạnh phúc ở thế kỷ 21, kết quả ngủ một giấc xuyên việt tới năm 70, cô ta tìm ai nói rõ lý lẽ đây.
Lâm Thục Phượng lắc đầu:
“Cô không phải con gái của tôi. Con gái của tôi rất hào phóng, tự ái, trong lòng có ngọn núi to. Con bé sẽ không gả cho một đội trưởng đội bảo vệ hơn con bé mười tuổi, cũng không chịu để nhà chồng bắt nạt như vậy.”
Lâm Thục Phượng nói đến đây đôi mắt rưng rưng, cháu gái nhà mẹ đẻ bà ta lập gia đình xong sống không tốt lắm, nhà mẹ đẻ chống lưng cho cô ấy cỡ nào cũng vô dụng.
Lúc ấy Tiểu Tây nói, cả đời này cô ấy không lập gia đình, nếu lập gia đình thì phải gả cho gia đình bầu không khí tốt một chút.
Hơn nữa khi cô ấy xuống nông thôn biết rõ nhà mình bị oan, cô ấy không có khả năng sửa đổi địa điểm xuống nông thôn, cũng không có khả năng nhiều năm như vậy không liên lạc với bọn họ một lần.
Địa chỉ điều xuống cơ sở rèn luyện, bọn họ đã nói cho cô ấy.
Nhưng Lâm Thục Phượng cũng biết rõ, địa chỉ chỗ bọn họ điều xuống rèn luyện sớm bị Trương Lâm Tịch đến sau đó xé đi, ném vào thùng rác ở trên xe lửa.
Nghĩ tới cơ thể của con gái mình chịu nhiều mệt mỏi như vậy trong mấy năm qua, trái tim của Lâm Thục Phượng như bị ai đó đập nát.
Trương Lâm Tịch nghe Lâm Thục Phượng không thèm che giấu tin tưởng đối với Trương Lâm Tây, trái tim giống như bị ngâm trong nước chua, vừa chua vừa đắng.
Cô ta nhìn về phía Trương Tự Cường và Trương Lâm Nam, trên gương mặt Trương Lâm Nam và người cha có bảy phần tương tự cô ta đều tràn ngập lạnh lùng, mà ánh mắt Trương Tự Cường nhìn cô ta cũng kèm theo tàn nhẫn.
Nếu không phải cô ta đang dùng cơ thể của Trương Lâm Tây, có lẽ cô ta đã bị lột da nuốt sống.
Trương Lâm Tịch cũng biết rõ, cho dù mình giả vờ thế nào, cũng không giống được với Trương Lâm Tây.
Đâu thể giống nhau được, một người là cha mẹ không thích, một người là được cha mẹ sủng ái lớn lên.
Bởi vì sắp bị điều xuống cơ sở rèn luyện, còn chia nửa gia sản cho cô ấy.
Trương Lâm Tịch hâm mộ, Trương Lâm Tịch cũng ghen tị.
Sở dĩ cô ta cắt đứt liên lạc với Trương gia, chính là vì sợ bị phát hiện.
Trương Lâm Tịch không biết rõ sai ở chỗ nào, rõ ràng là kiếp trước không có vấn đề gì, từ trước tới nay cha mẹ của Trương Lâm Tây chưa từng xuất hiện trong cuộc sống của cô ta.
Chẳng lẽ là vì cô ta xuyên việt còn trọng sinh nên mang tới tác dụng phụ?
Trương Lâm Tịch muốn mắng mẹ nó.
Cô ta đặt mông ngồi trên giường, không chút để ý nói:
“Tôi cũng không biết sao tôi nhập vào người con gái của hai người, dù sao tôi chỉ ngủ một giấc trên giường, tỉnh lại thì đang ở trên xe lửa.”
“Tôi không quen các người, từ thế kỷ 21 xuyên việt đến năm 70 tôi cũng rất thiệt thòi được không? Tôi quá tức giận quá ấm ức, cho nên không liên lạc với mấy người.”
“Số tiền mà các người chuẩn bị cho con gái tôi đã tiêu không ít, nhưng mà các người yên tâm đi, đợi tôi tốt nghiệp xong kiếm tiền, tôi nhất định sẽ trả lại tiền cho các người. Còn chuyện khác, thì không liên quan tới tôi. Dưỡng lão gì đó, các người nuôi lớn cũng không phải là tôi, tôi tự thấy vấn đề dưỡng lão của các người không có bất cứ quan hệ gì với tôi.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận