Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 343 - Hẹn



Chương 343 - Hẹn



Chương 343: Hẹn
Đối với câu hỏi của Giang Hựu Đào, Phó Thiệu Hoa lắc đầu như trống bỏi.
“Vừa mới đến chưa được bao lâu, lần trước tôi nghe cô nói muốn ăn lòng heo, mấy ngày nay tôi xuống công xã , có thấy chỗ giết heo, cho nên mua cho cô một bộ, tôi sợ không còn tươi, nên đưa đến trước cho cô.”
Phó Thiệu Hoa chỉ giỏ xe, mắt Giang Hựu Đào sáng lên: “Làm phiền anh rồi.”
Từ sau khi cô xuyên không đến đây rất ít khi được ăn nội tạng heo, giống như trong tiểu thuyết viết vậy, dưới tình huống không ai ăn nội tạng heo, thứ này hoàn toàn không có.
Mỗi lần bọn họ ra sạp bán hàng đều không có hàng.
“Cô nói những lời đó quá khách sáo, chẳng phải trước đó chúng ta đã nói rồi sao? Khách sáo như vậy làm gì.”
Phó Thiệu Hoa bĩu môi lẩm bẩm, ánh mắt nhìn Giang Hựu Đào có bao nhiêu lên án và tủi thân.
Ai có thể chống đỡ được mỹ thiếu niên làm ra biểu cảm như vậy chứ, Giang Hựu Đào hoàn toàn không cản được, cô lập tức đầu hàng.
“Được rồi được rồi, tôi sai rồi, sau này tôi không nói như thế nữa.”
Lúc này Phó Thiệu Hoa mới vui vẻ, anh đẩy xe đạp cùng Giang Hựu Đào đi về phía nhà các cô.
Cố Niệm Vi đi ở phía trước cách bọn họ không xa, ai cũng không muốn bước nhanh cho kịp cô ấy.
Phó Thiệu Hoa tùy ý hàn huyên với Giang Hựu Đào mấy câu, giống như vừa hay nghĩ đến cái gì đó, cùng Giang Hựu Đào nói.
“Ngày mai bạn tôi đi xe ngang qua huyện Dương Bình, đến lúc đó cậu ấy đến thăm tôi, chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm được không?”
Chuyện Phó Thiệu Hoa có người mình thích, từ trước đến nay không giấu người khác, đối với cô gái khiến anh thích, bạn bè và người thân của Phó Thiệu Hoa đã sớm tò mò.
Người bạn này là bạn thân nhất của anh, lúc này anh ta mặt dày mày dạn đi theo xe anh trai, mục đích là để nhìn qua Giang Hựu Đào, ngày hôm qua gọi điện thoại nói gần nói xa cố chấp muốn gặp Giang Hựu Đào.
Phó Thiệu Hoa rất thấp thỏm, hiện tại quan hệ giữa anh và Giang Hựu Đào còn chưa định ra, anh cũng không sốt ruột, Giang Hựu Đào mới 16 tuổi, hiện tại quy định của nhà nước phải 18 tuổi mới được lĩnh giấy kết hôn, cho dù bây giờ anh sốt ruột cũng vô dụng.
Hơn nữa anh tin tưởng Giang Hựu Đào cũng có tình cảm với mình, bọn họ nước chảy thành sông là tốt rồi.
Lúc này bạn anh đến đây, quả thực có chút đánh loạn kế hoạch của anh, hơn nữa người bạn này của anh, từ nhỏ đã khó chơi, nếu không thuận theo ý anh ta, về sau còn không biết sẽ tạo ra bao nhiêu bất ngờ đâu.
Giang Hựu Đào nhướng mày, nhìn dáng vẻ thấp thỏm lo âu của Phó Thiệu Hoa.
“Vậy thì gặp đi.”
Phó Thiệu Hoa lộ ra nụ cười rạng rỡ, mắt đã cong thành trăng lưỡi liềm, đôi má lúm đồng tiền thật sâu.
Đẹp trai lại mang theo chút ngốc nghếch của thiếu niên.
Giang Hựu Đào cũng cười, hai người cười rộ lên.
Đưa Giang Hựu Đào về nhà, Phó Thiệu Hoa rời đi ngay, tốc độ đạp xe nhanh như bay.
Mà Giang Hựu Đào về đến nhà lại cùng Cố Niệm Vi, Từ Mãn Thu bận rộn.
Bộ lòng heo mà Phó Thiệu Hoa mua này, trừ phổi heo, những thứ khác đều có, tràng heo, gan heo, ruột non, thậm chí còn có cả bốn móng giò.
Ba người tỉ mỉ làm sạch, rửa một lần, còn phân chia phương pháp chế biến chúng.
“Ruột non lấy làm lạp xưởng, tràng heo và gan heo, móng heo mang đi kho, ruột già để đó, hai ngày nữa chúng ta mua gà về lại chế biến.”
Giang Hựu Đào nói xong cũng chảy nước miếng.
Cố Niệm Vi có đủ gia vị, món kho nấu lên thơm lừng.
“Tôi thấy sắp được rồi.” Cố Niệm Vi lẳng lặng đẩy nhanh tốc độ trên tay.
Ba người dọn dẹp một tiếng mới xong hết, không dễ dàng gì mới kho một lần, Cố Niệm Vi luôn cảm thấy thiếu gì đó, cô ấy chạy một chuyến đến sạp thịt, sau đó lại ở góc hẻo lánh không ai thấy lấy ra ba, bốn cân thịt ba chỉ.
Thịt mà cô ấy lấy ra mỡ nạc đan xen, dùng làm thịt kho nhất định sẽ ngon.
Vì thế toàn bộ buổi chiều, trong không khí hẻm Hạnh Phúc có mùi thịt thơm lừng, vô số đứa nhỏ ở trong nhà khóc đòi, bị gia trưởng đánh đòn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận