Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 438 - Ngơ ngác



Chương 438 - Ngơ ngác



Chương 438: Ngơ ngác
Nhưng một nhà thằng cả quá ngu, quá thiển cận, bọn chúng chỉ nhìn thấy điểm yếu của Mạnh Lâm Nghi, không nhìn ra được sở trường của Mạnh Lâm Nghi, thậm chí ông ta đưa Kỷ Hựu Thương đến trước mặt Mạnh Lâm Nghi, nó cũng không nhìn ra được điểm đặc biệt của Mạnh Lâm Nghi.
Ông cụ Kỷ chỉ hận khi đó sao lại quá an tâm, không thêm chút lo lắng, nếu như ông ta để ý đến Mạnh Lâm Nghi hơn, chuyện cũng không đến bước đường hôm nay.
Ông cụ Kỷ quá hối hận, cũng quá hận, hai đời nhìn nhà mình bị thua, đối với ông ta gây ra đả kích quá lớn.
“Chúa nhân từ, vì sao nhân vật kinh tài tuyệt diễm như thế không xuất hiện ở nhà họ Kỷ chúng con chứ? Vì sao lại cố tình xuất hiện trên người cô gái không hề có thân phận hay bối cảnh gì?”
“Chúa nhân từ, vì sao con cháu của con cho dù dạy dỗ như thế nào cũng là dáng vẻ bùn nhão không thể trát tường? Vì sao con tìm cho bọn chúng đường lên trời, chúng lại vẫn đi còn đường hẹp như vậy.”
“Con nghĩ không ra, con nghĩ mãi mà không rõ, chúa nhân từ, vì sao người không phù hộ cho tín đồ chân thành nhất của mình chứ?”
Ông cụ Kỷ nằm rạp trên đất khóc ròng ròng.
Chúa của ông ta vẫn là dáng vẻ đó, không chút thay đổi nào.

Vấn đề liên quan đến đặc vụ địch, tốc độ phản ứng của quốc gia vẫn luôn nhanh.
Kỷ Hựu Thương là người vì cái lợi trước mắt, chỉ ở nhà cho đến trưa, anh ta đã không kịp chờ đợi cùng người khác hẹn gặp mặt, là một công viên cách nhà anh ta không xa.
Anh ta giả bộ ngồi trên ghế đọc báo nửa tiếng, sau đó ném báo vào thùng rác rời đi, chỉ một lát đã có một nhân viên vệ sinh môi trường còng lưng cầm theo chổi đi đến quét dọn.
Nhân lúc không ai chú ý, ông ta cất tờ báo mà Kỷ Hựu Thương đọc vào túi quần, lại dọn dẹp qua một chút rác, thong dong rời đi.
Người theo dõi chia làm hai nhánh, một bên nhìn chằm chằm Kỷ Hựu Thương, một bên đi theo công nhân môi trường.
Vì thế trong đêm hè hết sức bình thường, nhóm đặc vụ địch ở Thân Thành lần lượt bị bắt.
Nhân viên liên quan đến đặc vụ địch lên đến 200 người, trong số này, có người mới bị xúi giục, có người là cây đinh lâu năm chôn ở Thân Thành 20 – 30 năm.
Những chiếc đinh này mọc rễ ở Thân Thành, không chỉ kết hôn sinh con còn có thành tích nhất định đủ mọi nghề, vị kia lợi hại nhất, thậm chí còn xâm nhập trong đội ngũ nhân viên công vụ, thành một trưởng khoa.
Hành động có tên gọi “nhổ củ cải” này kéo dài ròng rã ba ngày, sáng sớm ngày thứ ba, một đám quân nhân gõ cửa nhà họ Kỷ xông vào, ra lệnh bắt người với nhóm người nhà họ Kỷ đang ăn cơm.
Sau khi biết đây là đang bắt đặc vụ địch, sắc mặt Kỷ Hựu Thương trắng bệch, mùi nước tiểu từ giữa hai chân anh ta chảy ra.
Ngay tại lúc anh ta định đứng lên, ông cụ Kỷ bình tĩnh ăn xong đũa mì hoành thánh cuối cùng trong bát, đứng lên.
“Tôi cho rằng mình đã che giấu rất khá, không nghĩ đến vẫn bị các người tra được, quả nhiên tôi không nên xem thường cơ quan quốc gia.”
Kỷ Hựu Thương trợn mắt nhìn ông nội, trước nay anh ta chưa từng biết, thì ra ông nội anh ta cũng là một đặc vụ địch.
Những quân nhân đến bắt Kỷ Hựu Thương cũng trầm mặc, bọn họ mờ mịt liếc nhau, quan chỉ huy cách ông ta gần nhất khẽ gật đầu: “Còng.”
Ông cụ Kỷ nhận mệnh, trong quá trình bị còng tay một chút cũng không phản kháng.
Ông ta đã nghĩ rất rõ ràng, không cần biết thế nào, sống lại một đời là ông ta kiếm lời, cuối cùng vẫn là kết cục này, ông ta nhận.
Ông cụ Kỷ bị áp giải qua một bên, quan chỉ huy lại gọi hai người đến đi về phía Kỷ Hựu Thương.
“Kỷ Hựu Thương, chúng tôi điều tra ra lúc còn đi học anh bị nước M xúi giục, chưa đến hai tháng đã không ngừng truyền tin tình báo của nước ta cho M, hiện tại chúng tôi đã xin lệnh bắt anh, mong anh phối hợp.”
Không quan tâm Kỷ Hựu Thương có phối hợp hay không, anh ta đều bị còng đi.
Ông cụ Kỷ nhìn Kỷ Hựu Thương, ánh mắt ông ta như muốn nứt ra, ông ta nằm mơ cũng không nghĩ đến, nhà họ Kỷ lại có hai tên giặc bán nước.



Bạn cần đăng nhập để bình luận