Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 674 - Dương Nguyệt Hà



Chương 674 - Dương Nguyệt Hà



Chương 674: Dương Nguyệt Hà
Sau khi cô ấy chết đi xong Dương Nguyệt Hà cũng không trở về, mà tiếp tục làm việc ở Tiêu gia.
Tiêu Thành Bình là một quan quân xuất ngũ cục trưởng phân cục công an.
Anh ta chính trực vạm vỡ, sinh sống với một người phụ nữ tuổi tương đương trong thời gian dài, dần dần bầu không khí giữa hai người càng ngày càng mập mờ.
Sau khi biết rõ Dương Nguyệt Hà không biết chữ, anh ta còn chủ động dạy Dương Nguyệt Hà học chữ.
Hai người ở bên nhau lúc tuổi già, làm bạn với nhau.
Trước khi Dương Nguyệt Hà qua đời, cuối cùng cũng nhận được giấy đăng ký kết hôn với Tiêu Thành Bình.
Sau khi Dương Nguyệt Hà chết bỗng nhiên phát hiện mình trọng sinh đến năm 18 tuổi, lúc này cô ấy do dự một thời gian, thuyết phục người trong nhà lại bảo cha mẹ đến đại đội lấy chứng nhận.
Cô ấy một mình đến thủ đô, đi tới gần Tiêu gia tìm công việc, cuối cùng thuận lợi thành bảo mẫu của Tiêu gia.
Mà hiện giờ Tiêu gia cũng không yên bình, Tiêu Thành Bình là lão tam Tiêu gia, hiện giờ còn đang ở bộ đội đi lính, một tháng về nhà chỉ khoảng 2 lần, Dương Nguyệt Hà muốn gặp anh ta còn khó như lên trời.
Không chỉ như vậy, anh ta còn có một người vợ sắp cưới môn đăng hộ đối.
Dương Nguyệt Hà vẫn luôn làm bảo mẫu nhà anh ta hai năm, tình cảm với anh ta mới xem như chậm rãi chuyển biến tốt đẹp.
Mãi đến khi Dương Nguyệt Hà làm bảo mẫu năm thứ năm ở Tiêu gia, Tiêu Thành Bình chuyển nghề trở lại bộ đội, tình cảm của hai người mới nhanh chóng tăng lên.
Mà lần này cả Tiêu gia đều phản đối chuyện tình cảm của hai người, ngay cả bà cụ Tiêu vẫn luôn do Dương Nguyệt Hà chăm sóc cũng thay đổi thái độ.
Sau khi trải qua một loạt ngược thân ngược tâm, cuối cùng người Tiêu gia cũng thay đổi cái nhìn đối với Dương Nguyệt Hà, đồng ý hôn sự của hai người, nhưng mà lúc này đã hơn mười năm trôi qua.
Dương Nguyệt Hà hơn ba mươi tuổi, Tiêu Thành Bình đã thành người đàn ông kết hôn lần hai, còn dẫn theo hai đứa con trai song sinh 6 tuổi.
Dương Nguyệt Hà thành vợ danh chính ngôn thuận của Tiêu Thành Bình, nhưng sau khi cô gả cho Tiêu Thành Bình cũng không khác gì trước khi gả.
Cô ấy vẫn phải chăm sóc bà Tiêu tính khí không tốt, còn phải quản hai đứa con trai nghịch ngợm gây sự không chuyện xấu nào không làm của Tiêu Thành Bình.
Còn không dám quản quá sâu, vừa quản sâu, cho dù là người Tiêu gia hay là người ngoài, đều sẽ nói cô ấy là mẹ kế không hiền lành.
Nhất là mẹ của hai anh em song sinh ly hôn với Tiêu Thành Bình, thường xuyên tới Tiêu gia diễu võ dương oai.
Tính ngày, lúc này Dương Nguyệt Hà đến Tiêu gia làm bảo mẫu năm, cũng có tình cảm với Tiêu Thành Bình.
Giang Hựu Đào nhìn tới đây, đã không có dục vọng đọc tiếp nữa.
Đây lại là chuyện xưa về con bò già.
Không biết cô ấy có giống như Trương Lâm Tịch hay không.
Nếu cô ấy giống hệt với Trương Lâm Tịch vậy thì cô cũng không có biện pháp chỉ có thể tôn trọng, chúc phúc.
Giang Hựu Đào uống quá nhiều nước, ngồi dậy xuống giường đẩy cửa đi thẳng vào nhà vệ sinh, sau khi ra khỏi nhà vệ sinh, cô sảng khoái tinh thần.
Cô đi đến phòng khách, phòng khách trống rỗng, không có một gia cụ tốt nào.
Cô đang suy nghĩ tiền trong tay có đủ mua đồ đạc hay không, ngoài cửa có người gõ cửa.
Giang Hựu Đào đi ra mở cửa, người đến là Tiểu Hà.
Tiểu Hà cười nhe răng với Giang Hựu Đào: “Đồng chí Giang, lãnh đạo của chúng tôi biết rõ cô dọn đến nhà mới, đến đưa đồ cho cô.”
Giang Hựu Đào nhìn bên ngoài, trên xe hàng quân dụng cỡ nhỏ kéo đồ gia dụng đều bằng gỗ đỏ.
Chuyện này giải quyết vấn đề Giang Hựu Đào đang nghĩ, cô nghiêng người nhường vị trí:
“Cảm ơn các anh, cảm ơn các anh. Vừa rồi tôi còn sầu muộn đi đâu mua đồ gia dụng, làm phiền các anh giúp tôi chuyển lời cảm ơn thủ trưởng của các anh.”
Tiểu Hà gọi đám người đi cùng anh ta nâng đồ gia dụng xuống.
Ghế gỗ, bàn trà gỗ, tủ treo quần áo, tất cả đều đủ.
Đưa hết đồ vào, bọn họ rời đi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận