Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 446 - Khác thường



Chương 446 - Khác thường



Chương 446: Khác thường
Giang Hựu Đào nhìn thấy nam chính là Thẩm Minh Viễn, nữ phụ là Trương Đức Trân thì cảm thấy đầu ong ong.
Lúc trước khi Trương Đức Trân nói tới bạn trai vẻ mặt vô cùng hạnh phúc còn rõ mồn một trước mắt.
Ngày mai Thẩm Minh Viễn được nghỉ, hai người vừa mới ăn cơm ở Tiệm Cơm Quốc Doanh xong đi ra, Trương Đức Trân chuẩn bị giống như lúc trước đưa Thẩm Minh Viễn đến phía tây huyện thành.
Giang Hựu Đào liếc nhìn Thẩm Minh Viễn mấy lần, so với lần gặp trước, lần này Thẩm Minh Viễn không còn dịu dàng ân cần với Trương Đức Trân như vậy, đối với lời nói của cô ấy cũng không tích cực trả lời, thậm chí rất ít khi nhìn cô ấy.
Thỉnh thoảng liếc mắt nhìn một cái, trong mắt cũng chỉ có chán ghét.
Người phụ nữ đang yêu đương nhạy cảm nhất, thay đổi của Thẩm Minh Viễn, Trương Đức Trân cũng sớm phát hiện ra, trong lòng cô ấy chua xót ê ẩm.
Cô ấy không biết Thẩm Minh Viễn bị làm sao, cũng không biết mình đã làm sai chuyện gì khiến Thẩm Minh Viễn đối xử lạnh nhạt với cô ấy như vậy.
Rõ ràng là bọn họ còn rất tốt, bọn họ cùng nhau ăn cơm, cùng nhau xem phim điện ảnh.
Chỉ mới một ngày không gặp mặt, Trương Đức Trân không hiểu rõ lắm sao anh ta thay đổi thái độ như thế.
Trương Đức Trân dấy lên tinh thần hàn huyên với Giang Hựu Đào, mới nói hai câu với Giang Hựu Đào, Thẩm Minh Viễn đã không có kiên nhẫn cắt ngang lời bọn họ:
“Đức Trân, trời tối rồi, anh đi về trước đây, nếu không trong nhà đợi sẽ sốt ruột. Em và bạn em cứ chậm rãi trò chuyện đi.”
Trương Đức Trân im lặng một lát, mới nói: “Được rồi, anh đi đi.”
Thẩm Minh Viễn nhìn ra được cảm xúc của Trương Đức Trân không thích hợp, nhưng anh ta không nói câu nào, cũng không dỗ dành giống như trước đây, lập tức lên xe đạp rời đi.
Trước đây khi Trương Đức Trân nói chuyện với bạn, Thẩm Minh Viễn cũng không vội về nhà, từ trước đến nay sẽ không thúc giục gấp rút, càng không mất kiên nhẫn.
Trong lòng Trương Đức Trân khó chịu, hốc mắt hơi ẩm ướt.
Thẩm Minh Viễn rời đi, Trương Đức Trân đứng yên tại chỗ, một lúc lâu sau mới nói:
“Ngại quá, hôm nay tâm trạng không được tốt lắm, không nói chuyện với các em nữa, các em được điều đến trường học sao? Đợi hai ngày nữa chị được nghỉ, lại đến tìm các em chơi.”
Trương Đức Trân thật sự không có tâm trạng nói chuyện với đám Giang Hựu Đào.
Ngày hôm nay biết rõ Thẩm Minh Viễn sắp nghỉ về nhà, buổi chiều cô ấy vừa tan làm lập tức đến xưởng đồ hộp đợi anh ta, cô ấy tràn ngập hứng thú tới đó, kết quả lại phát hiện Thẩm Minh Viễn đặc biệt có lệ với cô ấy.
Sau khi Trương Đức Trân nói xong cũng rời đi, Giang Hựu Đào lập tức liếc mắt nhìn phương hướng Thẩm Minh Viễn rời đi.
“Đi, chúng ta đi mua đồ đi.” Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi tay nắm tay đi, hai người lại là cộng sự, bọn họ vừa đi vừa trao đổi tính cách đặc điểm của các học sinh trong lớp.
Mua đồ từ cửa hàng quốc doanh trở về, liếc mắt một cái thấy được Từ Mãn Thu vừa mới dừng bước.
Tính cách của Từ Mãn Thu tốt, trường trung học có không ít học sinh bằng tuổi với cô ấy, cô ấy chung sống với bạn cùng phòng cũng rất hòa hợp.
Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi nhìn, yên tâm rời đi.
Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi vừa rời đi, Từ Mãn Thu lập tức bị vây quanh:
“Mãn Thu Mãn Thu, hai giáo viên đặc biệt trẻ tuổi vừa rồi là thân thích của cậu sao?”
Trường học không có bí mật gì, Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi trẻ tuổi xinh đẹp, đã sớm lan truyền trong trường học.
Từ Mãn Thu cảm thấy vô cùng kiêu ngạo vì có hai chị gái như vậy: “Bọn họ là chị gái của mình!”
Giọng nói vô cùng vang dội.
“Oa! Mình nghe chị gái của mình nói trình độ dạy học bọn họ khá tốt, là bọn họ dạy cậu làm bài tập về nhà sao?”
Đủ loại câu hỏi được đặt ra, Từ Mãn Thu trả lời từng câu hỏi không bỏ sót câu nào, rất nhanh, cô ấy và bạn mới cùng hẹn nhau đến nhà vệ sinh.
Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi trở lại ký túc xá xong thì tách riêng ra.
Giang Hựu Đào mở chăn ra nằm trên giường, xem cốt truyện của thế giới nhỏ số 10.
Đây là một quyển sách nam chính sống lại.



Bạn cần đăng nhập để bình luận