Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 637 - Kiều Bảo Nhi



Chương 637 - Kiều Bảo Nhi



Chương 637: Kiều Bảo Nhi
Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi mua khoai lang nướng rời đi, sau lưng truyền tới giọng cô bé và người khác.
“Ai da Kiều Bảo Nhi, sao con đi ra ngoài? Bên ngoài rất lạnh, nghe lời mẹ nói, nhanh đi vào trong phòng đi, bà Dương đang đợi con đấy.”
“Thím đã cho Kiều Bảo Nhi ăn, con bé muốn đi ra ngoài tìm cháu, nên thím dẫn ra. Cháu yên tâm đi, thím đã mặc áo ấm cho con bé rồi. Đúng rồi Tiểu Thanh, cháu còn chưa tìm được chồng cháu ư?”
“Còn chưa tìm được, cháu chỉ nghe nói anh ta đang ở đại học thủ đô đi học, nghe nói là đại học tốt nhất cả nước chúng ta. Cháu ở chỗ này bán khoai lang nướng, có nhiều sinh viên lui tới, đến lúc đó cháu cầu xin bọn họ giúp đỡ nghe ngóng, chắc chắn sẽ có kết quả.”
Giọng nói sau lưng càng ngày càng nhỏ, Giang Hựu Đào chỉ nghe được người là bà Dương nói câu cuối cùng:
“Hà Huấn Nhiêu đúng là không phải người. Mình đi học thì cứ học đi, sao lại lấy hết tiền trong nhà đi? Cháu yên tâm đi cô nhóc, cháu cứ yên tâm ở chỗ thím, chuyện tiền thuê nhà khi nào cháu có thì trả.”
“Cảm ơn thím Dương.”
Đám Giang Hựu Đào đi xa, nhưng cô nhìn Cố Niệm Vi nói: “Sau này chúng ta ăn khoai lang nướng nhiều chút. Khoai lang này có vẻ ngon.”
Đúng là ăn ngon, vỏ khoai lang bóc rất dễ, bên trong khoai lang thì rất ngọt, còn có mật khoai lang chảy bên trong ra.
Trời lạnh như vậy, đi trên đường ăn một miếng khoai lang nướng, hương vị thật sự rất tuyệt.
Cố Niệm Vi cũng nghe được cuộc đối thoại của bọn họ, cô ấy không có ý kiến gì, gật đầu.
Hai người trở lại ký túc xá, Phó Thiệu Hoa ở dưới lầu đợi Giang Hựu Đào, tay còn xách một hộp giữ ấm.
Sáng hôm nay anh lại về nhà, mẹ anh hầm canh gà mái, lại bảo Phó Thiệu Hoa đưa cho Giang Hựu Đào một ít.
Phó Thiệu Hoa vẫn luôn giấu hộp giữ ấm vào trong áo, lúc này còn ấm áp.
“Một lát nữa sẽ nguội mất, em mau đi lên ăn đi.” Phó Thiệu Hoa vội vàng thúc giục Giang Hựu Đào.
Trong tay Giang Hựu Đào còn nửa củ khoai lang, cô trực tiếp nhét vào trong tay Phó Thiệu Hoa:
“Được, vậy em đi lên trước, lát nữa em đến cửa ký túc xá nam đợi anh, chúng ta cùng nhau đi tự học buổi tối.”
“Được.” Phó Thiệu Hoa cầm khoai lang bắt đầu ăn, không chê chút nào.
Giang Hựu Đào xách theo hộp giữ ấm đi lên lầu, người trong ký túc xá ngoại trừ Trương Lâm Tịch ra đều ở đây.
Canh trong hộp giữ ấm cũng không ít, rõ ràng là không phải để mình Giang Hựu Đào ăn, cô chia thịt gà cho các bạn trong ký túc xá.
Ngày hôm nay Hà Song Hỉ cũng hiếm thấy ở ký túc xá, cô ấy có một bạn học cũng thi đỗ đại học thủ đô, ký túc xá ở tầng ba.
Cô ấy ghét bỏ Trương Lâm Tịch thích tác quái, nên cầm lấy chăn đi cùng bạn cô ấy.
Giang Hựu Đào suy nghĩ, cô và các bạn học không ngờ tới thủ đô sẽ lạnh như vậy, bọn họ đều mang chăn mỏng, tuy trong trường có lò nhưng rõ ràng là không nóng lắm.
Nhất là đến sau nửa đêm, bếp lò trong phòng không đốt, vậy thì càng lạnh hơn.
Cô ấy đến chỗ bạn học của cô ấy ở, có thể ấm áp một chút.
Bình thường cô ấy ít về ký túc xá, lúc này Trương Lâm Tịch không ở đây, cô ấy mới ở nhiều thêm một lát.
Ăn thịt gà, Hà Song Hỉ đi tìm bạn học của cô ấy, lại một lát sau, cô ấy lấy một ít hạt óc chó ra.
Giang Hựu Đào lập tức rửa sạch hộp giữ ấm sau đó đi tới ký túc xá nam.
Nói một tiếng với dì quản lý ký túc xá xong, dì quản lý ký túc xá đi lên tầng ba, rất nhanh Phó Thiệu Hoa đi xuống, bên cạnh anh còn có một người đàn ông đeo mắt kính, trông hào hoa phong nhã.
Thấy Giang Hựu Đào, anh ta vỗ bả vai của Phó Thiệu Hoa: “Tôi đi trước đây.”
Phó Thiệu Hoa gật đầu: “Anh đi chậm chút.”
Người nọ vẫy tay, trực tiếp rời đi.
Phó Thiệu Hoa nhìn thẳng vào đôi mắt tràn ngập nghi ngờ của Giang Hựu Đào, nói:
“Bạn cùng lớp của anh, họ Hà. Chúng ta đi thôi?”
Phó Thiệu Hoa lấy túi trên vai Giang Hựu Đào, để sách của mình trong túi xách của cô xong thì khoác trên vai, đi theo Giang Hựu Đào đến thư viện.
Bên trong thư viện đã ngồi đầy người, hai người thuần thục đi tới vị trí thường xuyên ngồi.
Sau khi mở sách ra, mỗi người đều học tập không nói lời nào.
Ở trong mắt người ngoài, Giang Hựu Đào đang nghiêm túc đọc sách, nhưng ở trước mắt cô, là màn hình của Hệ Thống Ăn Dưa to cỡ màn hình di động.



Bạn cần đăng nhập để bình luận